Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 855 - Nhằm vào Liễu Tự Như?

. . . .

Liễu Tự Như ra tay cũng khiến cho những người đang quan chiến kinh hãi một trận.

Chỉ thấy lôi đài bị khí tức hắc ám bao phủ, người tu đạo có cảnh giới thấp hơn Thần Hoàng cảnh căn bản là không cách nào cảm ứng được tình huống bên trong.

Đồng thời cường giả Thần Hoàng cảnh bị hắc ám bao phủ cũng ngưng trọng.

Hết thảy những gì hắn đang nhìn thấy đều là một mảnh hắc ám.

Dù cho phóng thích thần hồn chi lực tiến hành cảm ứng cũng có thể cảm ứng khoảng trong phạm vi hữu hạn.

Lúc này bỗng có tiếng long ngâm truyền đến, quanh quẩn bên tai!

Sắc mặt tên cường giả này thay đổi vội vàng xoay người ngưng tụ một lá chắn linh khí giống như tường cao dựng lên.

Lại là vượt biên tác chiến.

Linh khí nồng đậm cùng với đạo tắc chi lực và thiên địa quy tắc chi lực tràn ngập làm cho hắc ám chi lực của Liễu Tự Như có được sự bay vọt về chất.

Hắc ám bao quanh lôi đài hắc ám cũng lặng yên tan đi.

Tất cả cũng là nhờ Liễu Tự Như tu luyện bên trong Thảo Đường.

Sắc mặt nam tử cứng lại.

Như vậy tác dụng của hắc ám chi lực do Liễu Tự Như thi triển cũng sẽ trở nên cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng mà khi tên này phòng thủ phía sau thì bỗng có một bóng đen lặng yên tới gần.

Nếu không thì e là không có cách nào dễ dàng đánh bại đối thủ như vậy.

Hơi thở nhanh chóng suy yếu!

Ngay sau đó một thanh chủy thủ sắc bén lập loè ngân quang cắm vào nam tử ngực!

Liễu Tự Như dùng tu vi Thần Hoàng cảnh sơ kỳ đánh bại một cường giả Thần Hoàng cảnh trung kỳ trong thời gian ngắn. . . . . . 975

Tình huống này sẽ không vượt qua một bàn tay trong dòng sông lịch sử.

Mọi người cũng thấy được cảnh tượng hiện tại, sắc mặt đều ngưng trọng.

Lúc này.

Đương nhiên nếu đối phương là một cường giả Thần Hoàng cảnh hậu kỳ cường giả.

Vượt cảnh giới tác chiến, còn là Thần Hoàng cảnh?

Nghe được lời Đặng Khâu nói, vài tên trưởng lão bên cạnh đang chờ đợi thời cơ đều gật gật đầu.

"Bởi vì nàng mà kế hoạch của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện chúng ta thất bại."

Cũng trong một khắc này.

"Hình như người này đi cùng với nữ tử kia?"

Nhìn thấy cảnh này.

Đặng Khâu ở bên dưới nhìn thấy cảnh này, sắc mặt vẫn còn trắng bệch, hiển nhiên thương thế sau trận chiến với Hoàng Thiên còn chưa có hoàn toàn khôi phục.

"Ha ha, Đặng Khâu làm đại trưởng lão, lại bị đánh xuống khỏi đài như vậy, không có lưu một phần mặt mũi nào, chắc chắn hắn muốn trả thù rồi?"

"Xem ra người Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện không tính để yên nha."

Người các thế lực còn lại đều ngạc nhiên, ngay sau hứng thú sôi nổi thảo luận.

Đặng Khâu nhìn sang một lôi đài khác, thấy Hoàng Thiên thản nhiên đứng đó mà sắc mặt có chút âm trầm, nói:

Cường giả Thần Hoàng cảnh bên Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bắt đầu động.

Bọn họ cũng không có tìm nhiều mục tiêu.

Mà lần lượt đi tới dưới lôi đài Liễu Tự Như đang chiếm cứ.

"Một khi đã như vậy, dù không thể tìm nàng gây phiền toái, cũng có thể đá tên Thần Hoàng cảnh sơ kỳ này xuống đài đi. . . . . ."

Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện quyết tâm, nhất định phải lấy được Không gian chi tâm!

Thân là thế lực đứng đầu trong nhóm thế lực nhất lưu, hiển nhiên Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện có nội tình không cạn rồi.

Những người này, tu vi thấp nhất cũng chỉ là Thần Hoàng cảnh trung kỳ, còn có bốn người đạt tới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ!

"Hỗn Nguyên Thần Lôi điện vốn hay mang thù, làm chuyện thế này cũng bình thường."

Đinh Vĩ trên đỉnh Hạo Thiên điện thượng tự nhiên cũng đã nhận ra một màn này.

Nhưng mà hắn cũng không có ngăn cản.

Thời điểm nói quy tắc, hắn chỉ nói thời gian bắt đầu cùng kết thúc và cảnh giới, cũng không có hạn chế chuyện khác.

Cách làm của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện hiển nhiên không có vi phạm quy tắc này.

Hoàng Thiên nhìn thấy cảnh này liền nhíu mày.

Nhưng mà hiện giờ nàng đang chiếm cứ một cái lôi đài, nếu như đi xuống liền đại biểu cho bị đào thải, cũng không có cơ hội tiến hành khiêu chiến lần nữa.

Không cách nào giúp được Liễu Tự Như.

Lục Trường Sinh thấy cũng khẽ nhíu mày.

"Huống hồ nếu như sợ chiến mà chủ động rời khỏi, chính là trúng mưu kế của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện các ngươi?"

"Có lẽ ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng mà ngươi muốn giết ta thì không được."

Sau đó ngẩng đầu nhìn về phía tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện này, nhẹ nhàng nói:

Nghe được lời lên trưởng lão này nói, Liễu Tự Như lại nhẹ giọng cười, dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve chủy thủ trong tay.

Như vậy có lẽ sẽ không bị thương, có lẽ sẽ không lo ngại đến tính mạng."

"Ngươi có thể chủ động đi xuống?

Còn Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện có thể tiến vào Hạo Thiên thần vực quấy nhiễu trong quá trình tìm tòi manh mối hay không?

Nếu như sẽ không quấy nhiễu thì tốt.

Một khi quấy nhiễu, hắn sẽ ra tay giải quyết bọn họ ở Hạo Thiên thần vực luôn. . . .

Mấy kẻ mà ngay cả Hoàng Thiên cũng đánh không lại, ra tay chém giết còn không phải là chuyện rất dễ dàng?

Điều duy nhất cần phải chú ý chính là không thể để cho Hạo Thiên Thần Chủ của Hạo Thiên Thần Tông cảm nhận được.

Giờ phút này.

Một tên cường giả Thần Hoàng cảnh hậu kỳ bước lên lôi đài.

Hiển nhiên đối phương cũng không muốn cho Liễu Tự Như bất kỳ cơ hội nào!

Tên trưởng lão Thần Hoàng cảnh hậu kỳ này cười lạnh, nói:

Chỉ cần Hoàng Thiên vẫn còn ở trên đài, như vậy đã chiếm cứ một danh ngạch rồi.

Theo quy tắc đã nói trước đó.

Nhưng mà tạm thời Lục Trường Sinh cũng không có ý định ra tay.

Với thực lực của Liễu Tự Như hiện giờ hiển nhiên không có cách nào xử lý.

Đối phương có bốn tên Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, một tên Thần Hoàng cảnh trung kỳ.

Vẫn bị nhằm vào sao?

Hiển nhiên nếu như chính mình yếu thế chủ động nhảy xuống lôi đài.

Như vậy sẽ giúp Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện thể hiện sự cường thế.

Liễu Tự Như là chấp sự ngũ tinh của Ám Vực, mưu kế đơn giản như thế này hắn có thể đoán được.

Nghe Liễu Tự Như nói xong, ánh mắt tên trưởng lão này sắc lạnh, ngay sau đó cười to nói:

"Dù như thế thì tính sao? Sau khi nghiền áp đánh bại ngươi liền theo có thể khẳng định uy danh của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện!"

Dứt lời, ngón tay của tên trưởng lão này liền nâng lên.

Tức khắc trong thiên địa có sấm sét ầm ầm!

Từng đạo lôi đình thô to như cánh tay không ngừng đánh xuống lôi đài!

Liễu Tự Như thấy thế, ánh mắt khẽ động, thi triển thân pháp phiêu dật không ngừng né tránh lôi đình buông xuống!

Hiển nhiên tên trưởng lão này cũng không có cho rằng chiêu số thế này liền có thể đánh bại Liễu Tự Như.

Bỗng nhiên hắn xòe bàn tay ra thò về phía Liễu Tự Như.

Ngay sau đó nắm chặt!

Trong lúc nhất thời.

Lôi đình đang không ngừng rớt xuống như hóa thành một lồng giam, giam cầm Liễu Tự Như ở bên trong đó!

"Như thế nào, ngươi không cách nào thi triển thủ đoạn ám sát nữa đi?"

Trong quá trình chiến đấu trước đó, Liễu Tự Như sử dụng đấu pháp chính là ám sát.

Người chuyện ám sát có công kích cùng với tốc độ vượt xa người cùng cảnh giới.

Nhưng mà cũng có một nhược điểm trí mạng.

Một khi bị nhốt sẽ giống như đánh rắn đánh giập đầu vậy.

Thủ đoạn ám sát sẽ bị hạn chế đến bảy tám phần!

Dù bị nhốt nhưng trên mặt Liễu Tự Như lại không có một chút hoảng loạn nào, ngược lại còn nói ra mấy lời làm người nghe không thể hiểu được.

"Đi theo bên cạnh tiền bối bên thực lực có sự bay vọt về chất, nhưng để cho ta cảm thấy hữu dụng cũng không phải điểm này."

Nghe được lời Liễu Tự Như nói, trưởng lão nhíu mày:

"Ngươi đang nói cái gì?"

"Ý ta là có đôi khi vẫn phải ẩn giấu một ít thủ đoạn. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận