Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1064 - Thánh Điện hạ chiếu, tiết mục mới

. . . .

Giám Sát Thánh Điện.

Là một thế lực giám sát vĩ độ cao, lập trường trung lập.

Nhưng cho dù là thế lực cấp Thần Chủ cũng cực kỳ kiêng kị Giám Sát Thánh Điện, tiếp nhận sự giám sát của bọn họ.

Chỉ là ngoại trừ những cường giả Thần Chủ cảnh ở thế lực cấp Thần Chủ, không có ai biết vì sao bọn họ lại kiêng kỵ Giám Sát Thánh Điện như thế.

Phiêu Tuyết tông chủ cùng chúng trưởng lão đi ra khỏi đại điện, ngẩng đầu nhìn về phía thần quang.

Trong đó có vài bóng người giấu trong áo bào trắng.

Bạch y giám sát sứ!

Nói vậy chỉ cần xuất động Bạch y giám sát sứ có nghĩa là Giám Sát Thánh Điện có chuyện quan trọng tuyên bối hoặc là có đại sự phát sinh.

Giờ khắc này, Phiêu Tuyết tông chủ không có nói Phiêu Tuyết tông chúng ta mà là Cực Hàn tinh vực chúng ta.

"Giám Sát Thánh Điện và Ám vực là hai thế lực trung lập có đẳng cấp sâm nghiêm, đẳng cấp của Giám sát sứ dùng màu áo trên người để biểu thị.

"Không biết Bạch y giám sát sứ đến Cực Hàn tinh vực chúng ta có chuyện gì?"

"Bạch y giám sát sứ là cái gì?

"Bảy ngày sau, tổng điện Giám Sát Thánh Điện khởi xướng chiêu mộ tu đạo giả có cốt linh dưới năm mươi có tu vi Thần Vương cảnh trở lên.

Phiêu Tuyết tông chủ cùng vài tên trưởng lão đều giật mình.

Phiêu Tuyết tông chủ đã bắt đầu dần thích ứng với vị trí bá chủ Cực Hàn Tinh Vực.

Một tên trưởng lão giải thích:

Diệp Thu Bạch nghi hoặc hỏi:

Phiêu Tuyết tông chủ nghiêm túc hỏi:

Phiêu Tuyết tông chủ hơi sửng sốt.

"Từ dưới lên trên chia thành bốn cấp bậc, áo đen, áo tím, áo đỏ cùng với cấp cao nhất là áo trắng!"

Cốt linh năm mươi, tu ít nhất phải đến Thần Vương cảnh.

Bạch y giám sát sứ cầm đầu khẽ gật đầu, nói:

Chuyện này cực kỳ quan trọng đối với sự phát triển của giới vực vĩ độ cao cho nên Cực Hàn tinh vực ít nhất phải phái ra năm người.

Tên Giám sát sứ áo trắng cầm đầu lên tiếng cắt ngang:

Sắc mặt tông chủ Phiêu Tuyết tông có chút khó coi nói:

Đây rõ ràng là uy hiếp!

Nếu Băng Thần Điện, Băng Hà Cốc và Cực Băng Ngục chưa diệt vong, có lẽ còn có thể tìm ra. . .

Lúc này Mộ Tử Tình ở bên cạnh nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch, Diệp Thu Bạch cũng biết ý của Mộ Tử Tình, mỉm cười gật đầu.

Loại thiên chi kiêu tử này cho dù phát động cả Cực Hàn Tinh Vực cũng không tìm đủ.

Phiêu Tuyết tông chủ nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

"Các ngươi?"

"Cộng thêm chúng ta là đủ rồi."

Nhưng bây giờ. . . Là thời điểm sau chiến đấu cần chờ hồi phục.

Giám Sát Thánh Điện ngày thường căn bản không quản những sự vụ này, hôm nay kiên quyết như vậy, chỉ sợ thật sự có đại sự.

"Hiện tại, trên dưới Phiêu Tuyết tông chỉ có tên đệ tử Tưởng Thanh Loan của ngươi thỏa mãn yêu cầu này đi?"

Sắc mặt Phiêu Tuyết tông chủ cũng cực kỳ trầm trọng, không biết làm thế nào cho phải.

"Chỉ sợ Cực Hàn tinh vực . . .

Sắc mặt các trưởng lão cũng khó coi.

Dứt lời, mấy tên bạch y giám sát sứ theo thần quang tiêu tán.

"Ta chỉ phụng mệnh truyền lệnh, cũng không có quyền thương lượng với các ngươi, nếu có vấn đề gì có thể tới Giám Sát Thánh Điện trao đổi với cao tầng."

"Nhưng mà không phải các ngươi muốn rời đi sao?

Diệp Thu Bạch lại cười nói:

"Chuyện của chúng ta kéo dài một chút cũng không sao, huống hồ Tử Tình được tiền bối chiếu cố nhiều như vậy, coi như báo đáp ân tình."

Nếu có thêm Mộ Tử Tình, Diệp Thu Bạch và hai vị sư đệ thì quả thật vừa vặn năm người.

Phiêu Tuyết tông chủ cười gật đầu:

"Bất quá hiện tại thật sự không có biện pháp tốt hơn, coi như Phiêu Tuyết tông chúng ta nợ các ngươi một ân tình.

Sau đó, trước trận pháp truyền tống không gian khổng lồ của Cực Hàn Tinh Vực.

Diệp Thu Bạch, Mộ Tử Tình, Mục Phù Sinh, Phương Khung và Tưởng Thanh Loan đều tập trung ở nơi đây.

Mục Phù Sinh bất đắc dĩ nói:

Giám Sát Thánh Điện tổng điện cũng không thuộc bất kỳ tinh vực nào.

Cho đến ngày thứ tư thì năm người Diệp Thu Bạch mới thuận lợi đến nơi.

Cho dù có trận pháp truyền tống không gian cũng cần đi qua mấy tinh vực.

Cực Hàn Tinh Vực cách Giám Sát Thánh Điện tổng điện xa xôi.

Mấy người không khỏi cười to, sau đó cũng bước vào trong. ...

Nhìn bóng lưng Mục Phù Sinh chạy trốn.

"Được rồi, đừng oán giận nữa, chờ xong chuyện chúng ta về nhà uống rượu mừng."

"Uống rượu mừng?"

Mục Phù Sinh, Phương Khung và Tưởng Thanh Loan đều mở to mắt nhìn về phía Mộ Tử Tình đang đỏ mặt.

"Chúc mừng chúc mừng."

Mục Phù Sinh ôm quyền cười nói.

Diệp Thu Bạch liếc hắn một cái, nói:

"Nói bằng miệng vô dụng, đến lúc đó nhớ biểu thị, bất quá dựa theo tích lũy của Mục Đại Thần Chủ, chắc hẳn cũng sẽ không biểu thị quá kém."

Sắc mặt Mục Phù Sinh lập tức cứng đờ, lập tức quay đầu bước vào truyền tống trận.

Có lẽ ngày đó ta bận rồi.

Diệp Thu Bạch cười mắng:

"Chuyện này khá tốt, dù sao cũng không có an bài đặc biệt, lịch lãm nhiều cũng có thể nhanh chóng tăng cường thực lực."

Phương Khung cười nói:

Có đôi khi Mục Phù Sinh cũng bội phục hiệu suất gây chuyện Diệp Thu Bạch.

Mỗi lần kết thúc một việc thì ngay sau đó chuyện tiếp theo lại tới."

"Ta nói này đại sư huynh, có thể nghỉ ngơi một chút hay không?

Đây là một tòa cung điện cổ xưa, đứng lặng trong không gian đen kịt.

Uy vũ trang nghiêm và thần bí. . .

Trong không gian vốn có không gian loạn lưu và gió lốc càn quét.

Nhưng Giám Sát Thánh Điện lại bình ổn tọa lạc trên một khối cự thạch, bên ngoài cự thạch cũng không có bất kỳ dấu vết đục đẽo nào, điều này đủ để chứng minh nội tình cực kỳ hùng hậu của Giám Sát Thánh Điện.

Không gian xung quanh Giám Sát Thánh Điện được bố trí một tầng kết giới, khiến cho những người tu đạo có thể tự do hoạt động ở đây.

Tưởng Thanh Loan dò hỏi:

"Tiền bối, bây giờ chúng ta nên đi đâu?

Lúc nói những lời này, Tưởng Thanh Loan nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh nghiêm túc nói:

"Đừng gọi ta là tiền bối, như vậy sẽ bại lộ một số thứ, còn nữa, ngươi nên hỏi hắn, hắn mới là lão đại của chúng ta."

Nói xong liền chỉ về phía Diệp Thu Bạch.

"Đại sư huynh nên nhắc nhở tẩu tử một chút để nàng che chắn dung nhan chút nha."

Dù sao Mộ Tử Tình quá mức kinh diễm, khiến người ta thương tiếc.

Tưởng Thanh Loan sửng sốt, sao không nhắc nhở ta?

Phân biệt đối xử đúng không?

Diệp Thu Bạch cười cười:

"Không có việc gì, dựa theo lời Phiêu Tuyết tông chủ thì chúng ta cần đi đăng ký trước, nói rõ đến từ tinh vực nào, sau đó chờ Giám Sát Thánh Điện gọi là được rồi."

Nói xong mấy người liền tiến vào tầng thứ nhất của Giám Sát Thánh Điện.

Ở chỗ này có đủ loại người tu đạo đến từ các tinh vực.

Sau khi tìm được một giám sát sứ áo đen, Diệp Thu Bạch đưa ra lệnh bài thuộc về Cực Hàn Tinh Vực cho đối phương.

Giám sát sứ áo đen thấy thế lấy ra một tảng đá trắc nghiệm cốt linh cùng cảnh giới.

Sau khi xác nhận không sai mới ghi chép.

Đương nhiên Mục Phù Sinh đã dùng ngọc bội ẩn giấu do Lục Trường Sinh chế tạo, che giấu cảnh giới của mình một cách hoàn mỹ.

Thế nhưng lời Mục Phù Sinh nói khi nãy đã ứng nghiệm.

Bỗng có vài tên nam tử đi tới, cười nói:

"Không biết hai vị tiên tử Cực Hàn Tinh Vực có rảnh không?"

Tuy rằng hơi trần tục nhưng ai mà không thích mỹ nhân.

Sau khi thực lực và quyền lực bành trướng, dục vọng thế tục cũng sẽ bành trướng chưa từng có.

Cách đó không xa, một gã nam tử thô tráng áo đen nhìn thấy một màn như vậy, vốn đang định tiến tới cũng dừng bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận