Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 322 - Phong vân tế hội

-

"Thiếu niên dừng bước."

Khi ba người Diệp Thu Bạch nghe thế phiên lời này thì nhìn về phía âm thanh truyền tới.

Một lão giả trên mặt phủ kín nếp nhăn, tóc đã hoa râm, không được chải chuốt mà rối tung.

Hai mắt cực nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì còn tưởng rằng hắn đã nhắm hai mắt lại.

Nhưng mà trong cặp mắt nhỏ xíu này lại khiến Diệp Thu Bạch ấn tượng cực sâu.

Hai tròng mắt vẩn đục nhưng trong màu vẩn đục lại lóe lên một đạo thần quang.

Giống như một luồng sáng từ ngọn hải đăng trên biển trong đêm xuyên qua tầng tầng sương mù.

Vật này là một miếng sắt nhìn có chút tàn phá, thậm chí đã gỉ sét.

Diệp Thu Bạch xem trái xem phải cũng không thấy thứ này có điểm nào kỳ lạ.

Nhìn trên tấm vải bố cũ nát có bày đủ loại đồ vật vật hình thù kỳ quái, Diệp Thu Bạch khó hiểu nói: "Lão tiên sinh là nói vật gì?"

Nhìn qua chỉ là một miếng sắt vụn mà thôi.

Diệp Thu Bạch và Tiểu Hắc Thạch Sinh liếc nhìn nhau.

Diệp Thu Bạch không nghi ngờ, hắn vươn tay, lúc sắp sửa chạm vào miếng sắt thì lại thấy một bàn tay già nua đặt lên cổ tay mình!

Sau khi xác định lão giả đang nhìn mình thì Diệp Thu Bạch chỉ chỉ bản thân rồi nói: "Lão tiên sinh đang kêu ta sao?"

"Lão tiên sinh, chẳng lẽ đăng nói đùa với ta sao?"

Ngay sau đó đi qua.

Lão giả cười, gật gật đầu, ngay sau đó chậm rãi phất phất tay nói: "Tới đây đi thiếu niên lang, chỗ của ta có một vật chắc chắn sẽ khiến ngươi cảm thấy hứng thú."

Trên miếng sắt này ngoại trừ chút gỉ sét thì không còn thứ gì khác.

Hắn không hề phát giác được động tác của lão giả.

Lão giả hơi hơi mỉm cười, ngay sau đó chỉ vào một vật phẩm gần mình nhất.

Thậm chí ngay cả thời điểm lão giả ra tay cũng không biết!

Lão giả lắc đầu, chỉ miếng sắt rồi nói: "Ngươi cầm lên xem liền biết."

Điều này khiến Diệp Thu Bạch giật nảy mình!

Nghe vậy.

Nhưng sau đó Diệp Thu Bạch cũng không có phản kháng, tùy ý để lão giả nắm cổ tay.

Dù trên người hắn có vật mà Lục Trường Sinh cho để phòng thân thì khi lão giả ra tay hắn cũng không có khả năng kịp thời thi triển!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên ngưng trọng.

Lão giả không trả lời.

Chỉ trong chớp mắt đã chạm vào cổ tay hắn.

Nhưng chỉ lướt qua trong giây lát, ngay sau đó lại khôi phục lại bình thường.

Cảm nhận một lượt, trong mắt xuất hiện chút kinh hãi!

Mà dùng tay cảm nhận kinh mạch cổ tay của Diệp Thu Bạch.

Người này tuyệt đối là một cường giả lánh đời!

Nghe xong lời này.

Lão giả gật gật đầu, cười nói: "Tiểu tử ngươi nhìn rất thấu triệt, không hổ là kiếm tu."

Diệp Thu Bạch nói: "Cử động của lão tiên sinh không phải chỉ để nói lời này đi?"

Lão giả nhìn thấy sắc mặt của Diệp Thu Bạch biến hóa, không khỏi nhẹ nhàng cười nói: "Ngươi không sợ ta ra tay với ngươi sao?"

Tốc độ ra tay của lão giả cực nhanh, Diệp Thu Bạch cũng không khuếch đại.

"Cần gì phải làm điều thừa thải chứ?"

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu nói: "Với thực lực của lão tiên sinh ngài, nếu muốn ra tay với Diệp mỗ thì vừa rồi có thể giết chết ta."

Trong miệng hắn lẩm bẩm:"Thể chất này . . . . . Có thật nha."

"Xem ra cũng là duyên phận."

Nói tới đây, lão giả buông tay: "Ngươi đem miếng sắt này đi đi."

Diệp Thu Bạch cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn cầm lấy miếng sắt này.

Nhìn miếng sắt này thêm một lần, hắn nhíu mày cảm nhận.

Vẫn không có phát hiện bất kỳ điểm dị thường nào!

"Lão tiên sinh . . . . . . ."

Khi hắn ngẩng đầu muốn hỏi thêm thì lão giả trước mắt đã sớm biến mất tại chỗ!

Giống như chưa từng xuất hiện vậy.

Có người xem thường nói: "Lần nào Côn Luân Thiên Trì mở ra mà không có thế lực lớn tiến đến đây chứ? Chẳng qua là lần này trong thế lực lớn, có thiên kiêu tông môn xuất thế! Toàn bộ đều muốn tiến vào Côn Luân Thiên Trì!"

Có mấy người chung quanh xì xào: "Nghe nói lần này Côn Luân Thiên Trì mở ra, có rất nhiều thế lực lớn tới đây?"

Lúc này.

Vừa vui vẻ chuyện trò vừa uống rượu.

Ba người ra bên ngoài, chọn một bàn rồi gọi thức ăn đặc dản của tửu lầu này.

Sau khi nghỉ ngơi một thời gian.

Hiện giờ đang là thời điểm Côn Luân Thiên Trì sắp mở ra.

Nhân sĩ khắp nơi đều đổ về Côn Luân thành này.

Kín người hết chỗ.

Tửu lầu cũng đã sớm không còn phòng cho khách.

Diệp Thu Bạch có thể tìm được ba cái phòng đã là vận khí không tồi.

Chưởng quỹ các tửu lầu biết tình hình nên đều tăng giá cả lên vài lần.

Nếu Lục Trường Sinh ở chỗ này nhất định phải nói một câu.

Du lịch mùa thịnh vượng, ngàn vạn đừng đi ra ngoài du lịch!

Thật là mắc! O(▼ 皿 ▼ メ ;)o

Nhưng hiện giờ lại chỉ còn lại phòng cho khách bình thường mà thôi.

Nếu trong ngày thường thì một trăm năm mươi Nguyên tinh đã có thể ở phòng có bảng hiệu trên lầu cao.

Sau khi giao một trăm năm mươi Nguyên tinh, yêu cầu ba căn phòng bình thường.

Đến một chỗ tửu lầu.

Thu hồi miếng sắt gỉ sét xong, hắn liền cùng Thạch Sinh và Tiểu Hắc rời đi.

Diệp Thu Bạch tràn ngập khó hiểu nhưng cũng không có miệt mài theo đuổi.

"Không sai, ta nghe nói trong thế lực nhất lưu có Thất Tuyệt cốc, Tuyệt Tứ Cố, thánh nữ Hàn Linh tông Đổng Khanh Diệu, Xích Diễm tông Xích diễm vương, Viêm Thiên Hỏa."

"Ừ, nghe nói bọn họ đều cố ý áp chế thực lực của chính mình, không có đột phá Đế cảnh vì tham gia Côn Luân Thiên Trì lần này!"

"Côn Luân Thiên Trì mang đến chỗ tốt quá lớn, nếu có thể hưởng thụ Côn Luân Thiên Trì tẩy lễ trước khi bước vào Đế cảnh thì sẽ cường đại hơn cường giả Đế cảnh bình thường không biết bao nhiêu lần!"

"Còn có thể gia tăng tỉ lệ đột phá đến Hợp Đạo cảnh nữa!"

"Nhưng còn có một tin tức tuyệt đối khiến các ngươi phải kinh ngạc."

Mọi người, đều nhìn về phía người này.

Ngay cả ba người Diệp Thu Bạch cũng không khỏi ngừng nói chuyện với nhau mà chú ý xem người này sẽ nói gì.

Thấy mọi người đều bị mình hấp dẫn.

Người này mới chậm rãi nói: "Lần này Vô Biên hoàng triều sẽ phái điện hạ tới đây."

"Vị điện hạ nào?"

"Còn có thể là vị điện hạ nào!"

"Dưới gối vị kia chỉ có một nhi tử!"

Mọi người đều giật mình!

Bọn họ đã đoán được người người đến là ai.

Mấy lần trước Côn Luân Thiên Trì mở ra.

Tuy rằng phía hoàng triều sẽ phái người tiến đến nhưng thân phận người tiến đến đều không quá cao!

Chỉ đến để giám thị mà thôi.

Phòng ngừa có người mạnh mẽ phá hoại Côn Luân Thiên Trì!

Nhưng lần này lại phái điện hạ tới đây?

Chuyện chưa từng có!

"Ngươi là nói Mục Phù Sinh, Mục điện hạ muốn đích thân tới đây?!"

Mục Phù Sinh!

Ba người Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng mỉm cười.

"Xem ra chúng ta cũng không đoán sai."

Không sai.

Trước đó bọn họ đã đoán được thân phận của Mục Phù Sinh.

Nhưng hiện giờ cũng coi như là chắc chắn rồi.

Cho nên không cảm thấy kinh ngạc hay khiếp sợ gì.

Nghĩ đến khi Mục Phù Sinh gặp được nguy hiểm liền bọc mình lại như một con rùa.

Diệp Thu Bạch không khỏi buồn cười một trận.

Nếu giới thiệu hắn cho sư tôn.

Chắc chắn hai người này tuyệt đối sẽ có rất nhiều đề tài chung!

Lúc này, có một đám người cảnh giới cao thâm đi đến.

Có người nhìn thấy, kinh ngạc nói.

"Là người Huyền Minh Nhai!"

Huyền Minh Nhai chính là một thế lực nhất lưu bên trong!

Tuy rằng xếp hạng chót trong đám thế lực nhất lưu nhưng vẫn là một thế lực nhất lưu.

Nội tình vô cùng thâm hậu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận