Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 277 - Kế hoạch không tồi, không đủ thực lực

Ba người Thảo Đường Dong binh đoàn đột ngột ra tay khiến cho Dương Tề cùng với mấy người Lân Giáp Dong binh đoàn đều sửng sốt!

Ba người này đều có thực lực mạnh như vậy sao?

Dù là kiếm ý cấp bậc Kiếm Tông của Diệp Thu Bạch phóng thích, ngoại trừ kiếm ý còn thêm mấy loại ý cảnh nữa!

Hay tinh thần chi lực của Thạch Sinh tạo nên sự dày nặng đặc thù.

Hay là lực lượng thân thể khủng bố của Tiểu Hắc đều khiến bọn họ có cảm giác khó có thể chống cự.

Hách Lân nở nụ cười khổ.

Giống như mình đang... Bị vả mặt vậy.

Hắn có tu vi Hư Thần cảnh trung kỳ nhưng e là không thể trực diện tiếp lấy ba đạo công kích này!

Diệp Thu Bạch thì cầm chặt Ám Ma kiếm.

Trong hơi thở màu đen có băng chi ý cảnh ẩn hiện!

Một cỗ lực lượng tinh thần cực kỳ khổng lồ, tựa như muốn hóa thành thực chất bị ném về hướng một sát trận khác.

Phía trên trường kiếm có hơi thở màu đen bao trùm!

Thạch Sinh giơ hai tay lên cao.

Mượn dùng thanh thế của kiếm vực mà thi triển Thiên Ma Cửu Kiếm!

Rốt cuộc là ba yêu nghiệt từ nơi nào tới đây!

Ngay sau đó hắn giơ một ngón tay điểm ra.

Phía trên hai tay của hắn có tinh thần chi lực đang đang hội tụ với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

Loại người này rất ít xuất hiện trong Vân Khởi thành.

Tuy rằng không có vung kiếm nhưng mà đang âm thầm thao túng kiếm vực khiến cho không nơi nào mà không có kiếm ý của Kiếm Tông, kiếm ý nhanh chóng hội tụ thành một thanh trường kiếm thật lớn.

Ba sát trận ầm ầm tan nát trong chớp mắt.

Tựa như một viên sao trời đang rơi xuống.

Dương Tề nhìn thấy một màn này mà ngây người ra...

Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ tám!

Công kích của hai người đồng thời dừng trên hai cái sát trận khác.

Bản thân cho rằng đối phương chỉ muốn đục nước béo cò, muốn trộn lẫn vào chuyến làm nhiệm vụ này để phân chút thù lao mà thôi.

Thế mà ba người Dong binh đoàn Thảo Đường vừa chống cự sát trận của đối phương công kích vừa phản kích phá hủy ba cái sát trận.

Nếu không tổn thất sẽ càng thảm trọng hơn!

Ngay cả hắn hắn hoặc là đoàn trưởng Lân Giáp Dong binh đoàn, hai người có tu vi cao nhất ở đây khi đối mặt với công kích của sát trận đều phải toàn lực chống cự mới có thể bảo đảm bản thân an toàn!

"Nhiệm vụ yêu cầu như thế, ta tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực."

Phải biết rằng.

Hắn sợ thái độ vừa rồi đã chọc giận người trẻ tuổi có cảnh giới thấp này.

Đồng thời cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Dương Tề nghe xong gật gật đầu.

Đừng nói tới chuyện mà nghĩ cách phá hủy trận pháp!

Lúc này.

Dương Tề chủ động nói với Diệp Thu Bạch: "Làm phiền Diệp tiểu hữu bảo vệ tiểu muội ta."

Diệp Thu Bạch liếc Dương Tề một cái.

Hồi tưởng lại hành vi trước đó của mình.

Nhưng mà còn tốt, vẫn chưa không có hoàn toàn phủ định lời của Diệp Thu Bạch, cũng có chuẩn bị chút.

Hiện tại xem ra là ánh mắt hắn quá mức thiển cận...

Hơn nữa còn hoài nghi Diệp Thu Bạch cáo mượn oai hùm, cố làm ra vẻ!

Quan sát tình huống hiện tại.

Ba người Dong binh đoàn Thảo Đường này còn hiếu thắng hơn bên Hách Lân!

Đúng lúc này!

Tựa hồ đối phương căn bản không thèm để ý đến sát trận đã bị phá!

Mười hai bóng người áo đen lao ra từ phía bắc cùng với phía đông nam.

Phóng thẳng tới mấy tên hộ vệ đang đứng cạnh xe ngựa.

Những người này không một ai không có tu vi Hư Thần cảnh sơ kỳ!

Một người trong đó còn có tu vi đạt tới Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Hiển nhiên ba sát trận này chỉ là mồi nhử mà thôi.

Còn Tiểu Hắc thì lại càng đơn giản và thô bạo hơn.

Lực lượng cực kỳ khủng bố cộng thêm tinh thần chi lực!

Thạch Sinh cầm Minh Hoàng Huyền phủ trong tay chém tới một người trong nhóm.

Từng cơn sóng quét về phía mấy người áo đen.

Kiếm ý Kiếm Tông bên trong kiếm vực nhanh chóng hội tụ thành một dòng sông kiếm ý ngập trời.

Một tay cầm kiếm, một tay bấm tay niệm thần chú!

Không nói thêm bất kỳ một lời dư thừa nào.

Mười hai người áo đen đồng thời tung chiêu!

Từng luồng linh khí bùng nổ vọt thẳng tới trước mặt ba người!

Thanh thế cực kỳ to lớn!

Trong sơn cốc cực kỳ yên tĩnh ở Lâm Giới sơn này.

Đêm tối như hóa thành ban ngày!

Diệp Thu Bạch đối mặt với mười người áo đen có cản giới cao hơn mình nhiều nhưng trên mặt lại không hề có bất kỳ chút hoảng loạn nào.

Vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên.

Giống như chênh lệch cảnh giới không phải chuyện gì to tát trong mắt Diệp Thu Bạch.

Đang lúc bọn họ sắp vọt tới gần xe ngựa thì bóng dáng Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng với Thạch Sinh liền xuất hiện trước người bọn họ trong chớp mắt.

Ngoại trừ Thảo Đường...

Đương nhiên.

Có thể nói là đội hình này đủ để san bằng bất kỳ thế lực nào ở Man hoang giới vực.

Mười tên Hư Thần cảnh sơ kỳ cùng với một tên Hư Thần cảnh hậu kỳ.

Thật ra là dương đông kích tây, trong thời điểm bọn họ giải quyết sát trận thì sẽ tiến hành công kích mục tiêu!

Trực tiếp tìm tới người áo đen Hư Thần cảnh hậu kỳ bên đối phương, ba tầng hoa văn bùng nổ!

Hỏa chi ý, băng chi ý cùng với sát ý đồng thời hội tụ trên nắm tay của Tiểu Hắc.

Một cỗ lực lượng khủng bố vốn nội liễm ầm ầm bùng nổ trong khoảnh khắc này!

Quyền chưa đến mà từng làn sóng xung kích đã khiến sắc mặt người áo đen Hư Thần cảnh hậu kỳ thay đổi, cơ thể run lên!

Sao trong Dong Binh công hội Vân Khởi thành lại có thể tu khủng bố như người này?

Hơn nữa vì sao hắn chưa từng nghe nói tới?

Không kịp nghĩ nhiều.

Sắc mặt người áo đen trở nên dữ tợn.

Hai tay đồng thời đẩy ra!

Một ấn tỉ lập loè ánh sáng xanh nhanh chóng nện tới.

Mong muốn chống cự một quyền của Tiểu Hắc.

Nhưng lực lượng thân thể hiện tại Tiểu Hắc không ở cấp bậc mà một tên Hư Thần cảnh hậu kỳ có thể ngăn cản!

Chỉ trong nháy mắt!

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Ấn tỉ to lớn tản ra ánh sáng xanh ầm ầm vỡ tan!

Không có bất kỳ sự trì trệ nào cả.

Thân hình của Tiểu Hắc cũng không có tạm dừng!

Nắm tay mang theo lực lượng khủng bố xẹt qua không gian rồi nện thật mạnh vào cơ thể người áo đen.

Giờ khắc này!

Hình như người áo đen không cảm nhận được bất kỳ cảm giác đau đớn nào, không còn tri giác.

Mặt hắn như dính vào nắm tay của Tiểu Hắc!

Tiểu Hắc gầm nhẹ một tiếng.

Vốn là một quyền nện thẳng nhưng trong khoảnh khắc này lại kéo theo mặt người áo đen hướng xuống mặt đất!

Ầm!

Mặt đất trong sơn cốc bắt đầu sụp đổ với quy mô lớn!

Từ chỗ sụp đổ có vô số khe nứt to như cánh tay kéo dài ra xa.

Tro bụi cuồn cuộn nổi lên, cây cối ngã bật cả rễ.

Đầu của tên Hư Thần cảnh hậu kỳ cắm sâu vào trong mặt đất, thân thể ở bên ngoài dùng một loại tư thế mềm mụp uốn cong chín mươi độ giống như không có xương.

Không có sự sống...

Còn bên kia.

Thạch Sinh cầm Minh Hoàng Huyền phủ trong tay.

Một rìu rơi xuống!

Tinh thần chi lực lóe lên, có bốn người áo đen Hư Thần cảnh sơ kỳ bị chém đứt!

Không hề có chút sức chống cự!

Đang là thời điểm trời đêm.

Thạch Sinh chuyện tu luyện tinh thần chi lực càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Một người chém giết bốn tên Hư Thần cảnh sơ kỳ cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Bên kia.

Diệp Thu Bạch một tay bấm tay niệm thần chú!

Kiếm ý cấp bậc Kiếm Tông hội tụ thành một dòng sông ngập trời quét qua bảy người còn lại!

Bảy người muốn chống cự nhưng lại không cách nào làm ra bất kỳ động tác gì.

Nhanh chóng bị dòng sông kiếm ý cuốn vào bên trong!

Đã rơi vào dòng sông kiếm ý, bảy người ra sức vùng vẫy, công kích nhưng đều không thể phá vỡ!

Chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị kiếm ý dày đặc như mưa đâm xuyên qua thân thể.

Bỏ mạng bên trong dòng sông kiếm ý.

Mười hai người áo đen Hư Thần cảnh, tất cả đều ngã xuống trong thời gian không đến mười nhịp thở.

Kế hoạch không tồi.

Đáng tiếc... Không có đủ thực lực nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận