Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 547 - Thỉnh thần!

. . . . . . . . . . . . . . .

Truyền thừa của U Minh Hỏa Tôn không chỉ có công pháp mà còn kích phát huyết mạch quỷ tộc trong cơ thể Tà Nam tới hạn mức cao nhất.

Đồng thời sát chiêu chính là lấy huyết mạch Quỷ tộc làm vật dẫn, tế ra thần hồn, tiêu hao lực lượng thần hồn, nhanh chóng triệu hoán một sợi thần niệm của U Minh Hỏa Tôn!

Chỉ là cái giá khi triệu hoán thần niệm cũng cực kỳ to lớn.

Không chỉ có tiêu hao quá nhiều tinh huyết mà còn tiêu hao nhiều lực lượng thần hồn

Một thời gian dài sau khi sử dụng, Tà Nam không có khả năng khôi phục lại!

Thậm chí cảnh giới có khả năng giảm xuống.

Nhưng tình huống hiện tại đã không cho phép Tà Nam suy nghĩ nhiều nữa.

Cung cung phụng, Tạ lão cùng với phong chủ Thiên Kiếm Phong và các cường giả Thiên Tiên cảnh khác đều kinh hãi nhìn.

Theo lý thì không thể có thể có tồn tại mang đến cho bọn họ cảm giác tử vong trong vùng vĩ độ này.

Mọi người đều kinh hãi ngẩng đầu.

Phải biết rằng bọn họ chính là một đám cường giả hàng đầu giới vực trung vĩ độ, là người đứng ở đỉnh!

Đến lúc đó Tà vực cũng không cách nào lật bàn!

Phía trên tiên nhân chính là thần!

Nếu như không sử dụng sát chiêu cuối cùng chưa từng muốn dùng tới này.

Nhưng hiện giờ lại xuất hiện trên thân một tên Tà tộc Trọc Tiên cảnh!

Cho nên dù cảnh giới giảm xuống, thần hồn suy yếu thì Tà Nam cũng phải thi triển chiêu này!

E là hắn thật sự sẽ chết trong tay bốn người còn chưa bước vào Trọc Tiên cảnh trước mắt.

Bóng mờ tản ra hơi thở tà ám, mang đến cho bọn họ cảm giác được tử vong cận kề.

Nhưng mà u hỏa xanh trắng lại không ngừng trào ra từ hai trong mắt!

Trên đỉnh đầu Tà Nam có một bóng mờ to lớn được ngưng tụ từ vô số quỷ hồn màu đen, đang dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được thành hình!

"Thần hồn làm vật dẫn, huyết mạch ngưng tụ."

Chẳng lẽ. . . . . . Là cường giả vượt qua khỏi cảnh giới tiên nhân sao?

Giờ phút này, chỉ thấy sắc mặt Tà Nam cực kỳ tái nhợt, hơi thở uể oải.

U hỏa màu xanh trắng xanh điểm xuyết thành hai mắt, chậm rãi mở ra . . . . .

Một cơn gió lốc xuất hiện quay chung quanh bóng mờ to lớn!

Kiến trúc chung quanh sụp đổ trong thời gian ngắn!

"Hàng thần!"

"Ra tay cắt ngang hắn!"

Tà Nam không ngừng lẩm bẩm, cố gắng chống đỡ thân thể, đôi tay không ngừng thay đổi ấn quyết!

Tiểu Hắc chân đạp hư không, hư không chấn động!

Âm dương diệt thế lôi bắt đầu dung hợp!

Tức khắc hai tay Diệp Thu Bạch chạm vào nhau.

Giờ khắc này, ngàn vạn tà hồn vốn đang rít gào như đồng thời tiếp nhận được mệnh lệnh yên lặng.

Tận thế không khác là bao nhiêu. . . . . .

Đám người Diệp Thu Bạch trông thấy một màn như vậy, sắc mặt hơi đổi.

Cỗ hơi thở này đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Một cỗ hơi thở càng thâm thúy hơn hơi thở của tiên nhân ngưng tụ bên trong bóng mờ.

Dù không trung, đại địa hay không gian đều đang chấn động kịch liệt.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Tà vực như đang run rẩy.

Ầm!!!

Hắn rống giận một tiếng, một bóng ma thần thân xuyên ma khải bắt đầu hiện ra!

Nơi xa, Viên Thọ đang chiến đấu với Tà tộc Địa Tiên cảnh đỉnh thấy cảnh này, sắc mặt hơi đổi.

Nếu kích phát huyết mạch ma thần như thế thì đối phương sẽ phát hiện!

Nhưng hiện giờ đã không cách nào ngăn cản.

Mộ Tử Tình hoàn toàn kích phát hàn băng huyết mạch, mái tóc bạc bay phất phới như bạch phát ma nữ.

Da thịt vốn trắng tinh bắt đầu trở nên trong suốt!

Đôi tay nàng giang rộng, một thanh trường cung băng tinh xuất hiện trong tay.

Ngay sau đó sông băng ngưng tụ, hàn băng chi ý hóa thành một mũi tên băng dài.

Cung được kéo căng, mũi tên bắn lên trời cao đâm thẳng về phía Tà Nam.

"Thỉnh thần?"

Với tính cách của Mục Phù Sinh há có thể không lưu lại chuẩn bị ở sau?

Lúc khắc dấu Tử tiêu diệt thế lôi trận phù thì hắn đã sớm nghĩ tới có lẽ đạo phù triện này cũng không cách nào đánh chết Tà Nam.

"Chỉ có ngươi cất giấu tuyệt chiêu đúng không?"

Đối mặt với vòi rồng, Mục Phù Sinh lại không hề tỏ vẻ lo lắng, ngược lại nở nụ cười lạnh.

Vòi rồng lửa không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng nào tiếp tục cuốn về phía bốn người.

"Nhưng đáng tiếc là cảnh giới của các ngươi quá thấp, sau khi ta thỉnh thần, dù là cường giả Thiên Tiên cảnh cũng không cách nào chống nổi một kích!"

Dứt lời, Tà Nam gắng gượng thân thể mỏi mệt, hét to một tiếng:

"U minh hỏa, Quỷ thần nộ!"

Vừa dứt lời, bóng mờ to lớn trên đỉnh đầu có thêm hai mắt được ngưng tụ từ u hỏa xanh trắng.

Ầm ầm!

Ngọn lửa xanh trắng tạo thành vòi rồng càn quét.

Dù là âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật của Diệp Thu Bạch, một quyền của Tiểu Hắc.

Hay là trường cung băng của Mộ Tử Tình và Tử tiêu diệt thế lôi trận phù của Mục Phù Sinh đều bị ngọn lửa màu xanh trắng bao trùm!

Tan biến trong nháy mắt.

"Ta thừa nhận các ngươi là những kẻ có thiên phú yêu nghiệt nhất mà ta từng thấy, thậm chí còn vượt xa ta!"

Tiếng cười điên cuồng vang vọng cả Tà vực.

Hắn không khỏi nhếch miệng cuồng tiếu!

Tà Nam nhìn thấy bốn đạo công kích vượt xa Hợp Đạo cảnh đánh úp tới mình.

Tử tiêu diệt thế lôi trận phù được kích phát hoàn toàn!

Sắc mặt Mục Phù Sinh trở nên nghiêm túc, chín phù triện bùng nổ lôi đình.

Mục Phù Sinh lấy ra một khối ngọc bội.

"Cũng không biết thần của ngươi so với sư tôn của chúng ta thế nào?"

Nghĩ đến đây.

Mục Phù Sinh quán chú hơi thở vào trong ngọc bội.

Ngọc bội lập tức phát ra ánh sáng xanh chói lóa, một bóng nam tử áo trắng nháy mắt xuất hiện trong thiên địa!

Chỉ thấy nam tử xoa xoa đôi mắt còn buồn ngủ nhìn nhìn chung quanh, ngơ ngác nói:

"Đây lả địa phương nào?"

Dù trong thời khắc sinh tử nhưng mấy người Diệp Thu Bạch cũng không khỏi cười thành tiếng.

Bọn họ chắc chắn giờ này sư tôn đang ngủ trưa!

Đúng lúc vòi rồng u hỏa xanh trắng đã tới nơi.

Lục Trường Sinh hướng mắt nhìn về phía trước, nổi giận mắng:

"Ồn ào cái gì, không biết gần đây ta ngủ không đủ giấc sao?"

Dứt lời, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng đánh ra một chưởng!

Tức khắc có một chưởng ẩn như hội tụ từ thiên địa quy tắc chi lực xuất hiện, trực tiếp vỗ vào vòi rồng!

Tà Nam không hề có cơ hội phản ứng.

Hắn kinh hãi nhìn đạo công kích ngay cả cường giả Thiên Tiên cảnh cũng không thể chống nổi công kích bị chưởng ấn đánh tan!

Giống như chưa từng có xuất hiện vậy.

Cung cung phụng cùng một đám cường giả Thiên Tiên cảnh xem mà kinh hãi, chấn động!

Một chưởng này bọn họ không thể phát ra!

Huống hồ đối phương chỉ là hình chiếu!

Nếu chân thân buông xuống sẽ cường đại đến mức nào?

Mặt Tà Nam càng tái hơn, tràn ngập sợ hãi.

Một kích qua đi, Tà Nam đã không còn khả năng phản kháng!

Sau trận chiến này, Tà vực đã không thoát khỏi vận mệnh diệt vong. . . . . .

Hiện giờ xem ra trong lòng Tà Nam đã có chút hối hận. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận