Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1091 - Bí mật của Tân gia, Hồng Y khiếp sợ!

. . . .

Trong rừng sâu núi thẳm, cây cối chung quanh như người khổng lồ vươn cành cây tráng kiện che khuất ánh mặt trời chiếu rọi xuống khiến cho cổ trạch Tân gia bị bóng tối bao phủ.

Mặt vách tường loang lổ cổ xưa, rêu xanh lan tràn từ góc tường hiển thị rõ dấu vết năm tháng đã qua.

Từng cánh cửa sổ gỗ đóng chặt, từ trong khe hở lộ có ánh sáng yếu ớt xuyên qua, cảm giác như bên trong cất giấu bí ẩn kinh thiên gì đó.

Nhưng một tòa cổ trạch to lớn, trông hoang tàn vắng vẻ như vậy lại tràn ngập sự thâm trầm, phảng phất như đang giam giữ một con mãnh thú hồng hoang!

Có từng tiếng rít nhỏ từ trong đó truyền ra...

Bên trong từ đường chỉ có mấy ngọn nến nho nhỏ chiếu sáng.

Gió thổi xuyên thấu qua cửa sổ gỗ cũ nát đóng chặt khiến ánh nến lay động, bóng dáng Tân Hồng Y và lão nhân bị kéo dài kéo dài, lắc lư theo ánh nến.

Lão tổ tông đỡ eo chống quải trượng chậm rãi đứng dậy, xoay người nhìn về phía Tân Hồng Y, trong giọng nói tràn ngập sự già nua.

Nói tới đây, trong ánh mắt già nua của lão tổ tông trở nên sắc bén!

Hôm nay nghe lão tổ nói, Tân Hồng Y nhất thời cảm giác được có một tầng "âm mưu" bao phủ lòng nàng.

"Bất quá ta muốn biết, Hồng Y, vì Tân gia ngươi có thể bỏ qua hết thảy sao?"

Từ khi nàng sinh ra tới nay toàn bộ Tân gia đều ẩn thế. Chưa bao giờ có khúc mắc gì với các thế lực bên ngoài, cũng không đi tranh đoạt tài nguyên.

"Tân gia giao cho ta sinh mệnh, mạng của ta tự nhiên thuộc về Tân gia."

Nghe lão tổ nói, Tân Hồng Y hơi chấn động.

Giống như một đôi mắt ưng nhìn chằm chằm Tân Hồng Y.

Lúc đó Tân Hồng Y cho rằng tài nguyên của Tân gia đủ để tự cung tự cấp, đồng thời hy vọng đám tiểu bối bọn họ ổn định tâm tình, yên tĩnh khiêm tốn trưởng thành.

"Người phía trên? Chuyện lão tổ tông ngươi nói đến tột cùng là chuyện gì?"

Sự tình rất phức tạp, trước tiên nói đơn giản với ngươi, chuyện cụ thể chờ sau khi ngươi tiếp nhận quán đỉnh sẽ rõ ràng.

Tân Hồng Y không có lý do gì ôm thành kiến hoặc xa cách Tân gia.

Lật không ra, nhìn không thấu...

Nghe vậy, lão tổ tông hài lòng gật đầu, nói:

Thân thể Tân Hồng Y căng thẳng, nhưng nàng không chút chần chờ, gật đầu nói:

Huống hồ sinh ra ở Tân gia, Tân Hồng Y cũng nhận được ân sủng của lão tổ tông, phụ mẫu cùng với các vị trưởng lão.

"Tổ tông chúng ta bởi vì phạm phải sai lầm lớn, tuy rằng bảo vệ được huyết mạch... Nhưng cũng bị giáng đến nơi hoang dã này."

"Vậy chúng ta..."Tân Hồng Y sững sờ hỏi.

Lão tổ tông cảm khái nói:

Thật ra chúng ta cũng không phải là người Phàm nhân giới.

Dù sao nàng chưa từng nghĩ tới chuyện này.

"Đã như vậy, vậy trước tiên nói tới nguồn gốc của Tân gia chúng ta.

Bất kể là ai, biết được lượng tin tức lớn thế này đều sẽ dao động trong lúc nhất thời.

Hôm nay lại được biết sự thật mình không phải nhân tộc mà đứng ở phe đối lập nhân tộc, phe đã mang đến tai ương cho Phàm nhân giới?

Trong tiềm thức Tân Hồng Y vốn luôn coi mình là một phần tử của Phàm nhân giới.

Tân Hồng Y chấn động, sinh ra ở Tân gia, trong cổ tịch đã sớm nói rõ Phàm nhân giới bao hàm các địa phương nào.

"Thế nhưng Tà Ma Vực chúng ta có thể dao động căn cơ Phàm nhân giới cùng Tiên giới, sao mà không có một chút thủ đoạn chứ?

"Sau khi bị trấn áp mấy trăm năm liền có người đến báo cho chúng ta biết chuyện làm ám kỳ."

Sắc mặt Tân Hồng Y cứng ngắc, thần sắc chấn động, ngay cả tâm tình cũng bắt đầu dao động.

Lão tổ tông thản nhiên nói: "Tà Ma Vực."

"Lúc ấy, Tà Ma Vực bị Phàm nhân giới và Tiên giới liên thủ đánh tan rồi trấn áp, chúng ta cũng mất liên lạc."

"Đồng thời bị giáng chức đến mảnh địa vực này, trên thực tế cũnh là mưu kế của thượng tầng, chúng ta là một ám kỳ."

Trong ánh mắt lão tổ tông tràn ngập hồi ức, thở dài nói:

Lão tổ tông nhìn thoáng qua Tân Hồng Y, nói:

"Ta biết ngươi nhất thời khó có thể tiếp nhận, nhưng không có thời gian."

Lúc bị giáng chức đến Man Hoang giới vực ta cũng từng cho rằng nơi này chỉ là một mơi có truyền thừa đoạn tuyệt, văn minh tu đạo cực kỳ lạc hậu.

Nhưng sau khi được thông báo đã biết Man Hoang giới vực từng có một đoạn thời kỳ huy hoàng ở thời kỳ thượng cổ.

Trong bốn tên Nhân tổ của Phàm nhân giới, có tên xuất thân từ nơi này.

Thần sắc Tân Hồng Y lại chấn động.

Nhân tổ là tồn tại đứng ở đỉnh Phàm nhân giới, thế mà có một nửa xuất thân từ Man Hoang giới vực?

Vậy vì sao Man Hoang giới vực lại rơi vào tình trạng như bây giờ?

Hình như đoán được suy nghĩ trong lòng Tân Hồng Y.

"Thời kỳ thượng cổ, tất cả cường giả của Phàm nhân giới đều vẫn lạc, bọn hắn cũng biết cuối cùng sẽ có một ngày Tà Ma Vực phá tan phong ấn, cho nên liền lưu lại truyền thừa của mình ở cổ chiến trường."

Sắc mặt Tân Hồng Y trở nên ngưng trọng, chăm chú nghe từng lời của lão tổ tông.

"Chuyện hôm nay muốn dặn dò ngươi chính là theo dõi."

Lão tổ tông tiếc nuối lắc đầu:" Vốn là muốn thử thôi, thất bại thì thất bại."

"Nhưng nhiệm vụ này xem như thất bại."

"Người này cực kỳ thần bí, nếu hắn vẫn còn lưu lại thì sẽ là trở ngại to lớn đối với chuyện Tà Ma Vực chúng ta ngóc đầu trở lại."

Lúc ấy Tân gia đã biết chuyện của Lục tiền bối?

Phải biết rằng khi nàng gia nhập Tàng Đạo thư viện Nam vực, không ai biết tới Lục Trường Sinh cả.

Lão tổ tông gật đầu.

"Không sai, còn nhớ ta đã nói với ngươi đường chủ đời trước của Thảo đường không? Ta cho ngươi tiếp xúc với Thảo đường chính là muốn cho ngươi khai quật bí mật và tung tích của đường chủ đời trước."

"Theo như vị đại nhân kia nói, đường chủ Thảo đường rất có thể là một siêu cấp cường giả, có tham dự vào đại chiến giữa Tà Ma Vực và Phàm nhân giới.

Đồng thời cũng có quan hệ hoặc nhiều hoặc ít với việc Tà Ma Vực chúng ta bị trấn áp."

Tân Hồng Y kinh hãi.

"Hắn là Thần chủ sao?"

Lão tổ tông lắc đầu:

"Chính là chuyện lão tổ tông bảo ta theo dõi Thảo đường sao?"

Tân Hồng Y nghe vậy sửng sốt, lập tức hỏi:

"Tiếp cận?"

"Bất quá chuyện này cũng không liên quan đến chúng ta, nhiệm vụ của chúng ta là theo dõi và tiếp cận."

"Nguyên nhân cụ thể ta cũng không biết, dù sao Tân gia chúng ta bị giáng chức đến đây đã mang bộ dáng thế này rồi."

Lão tổ tông lắc đầu nói:

"Bốn vị Nhân tổ cũng không ngoại lệ, tuy không lưu lại truyền thừa gì, nhưng lại để lại vật nhằm vào Tà Ma Vực."

Lão tổ tông nghiêm túc nói:

"Cho nên ngươi phải đi tới cổ chiến trường ngăn cản những đám thiên kiêu nhân tộc lấy được vật này, hơn nữa mang về hoặc là hủy diệt!"

"Sau khi quán đỉnh, huyết mạch của ngươi sẽ thức tỉnh đồng thời cảnh giới cũng sẽ tăng lên trên diện rộng, cụ thể có thể hấp thu bao nhiêu liền phải xem huyết mạch của ngươi có thể thừa nhận bao nhiêu..."

Lão tổ tông nhìn chằm chằm Tân Hồng Y, hỏi:

"Ngươi thật sự sẽ trung thành với Tân gia sao? Nếu hoàn thành nhiệm vụ lần này thì khi Tà Ma Vực ngóc đầu trở lại, chúng ta có thể trở lại Tà Ma Vực nhận tổ quy tông!"

Nghe vậy, nội tâm Tân Hồng Y có chút giãy giụa, nhưng nhìn cặp mắt của lão tổ tông, lại nghĩ tới bản thân vốn là người Tân gia...

Vì thế nàng hít sâu một hơi, nghiêm túc gật đầu:

"Ta sẽ vứt bỏ thân phận Tân Hồng Y nhân tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận