Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1315 - Cửu Bạch Lộ

Cửu hoàng tử trở về nháy mắt khiến Cửu Long thành yên tĩnh trở nên náo nhiệt!

Điều này có nghĩa là mưu kế của Tam hoàng tử thất bại, lần này Cửu hoàng tử chắc chắn sẽ được sắc phong Thái tử...

Đại thần trung lập bắt đầu nhanh chóng tiến về phía Cửu hoàng tử.

Trong lúc nhất thời, Thanh Long biệt viện đông như trẩy hội.

Đại thần vốn theo phe Cửu hoàng tử thì kinh hỉ vạn phần.

Về phần thủ hạ đại thần của các hoàng tử khác đều này ra vẻ mặt ưu sầu.

Mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.

Ở Xích Long biệt viện.

Tam hoàng tử đột nhiên yên lặng ngồi xuống, cẩn thận xem thiệp mời chừng một nén nhang, sau đó mới vỗ thiệp mời lên bàn, cười lạnh nói:

Đại hoàng tử đang lau chùi ngân thương nhìn thiệp mời trước mắt, đột nhiên cầm chuôi thương xuyên qua thiệp mời!

Chẳng lẽ không phải trào phúng hắn?

Chúc Long biệt viện.

Trên thiệp mời rõ ràng ghi Cửu hoàng tử sắp mở tiệc chiêu đãi tài tuấn Cửu Long thành ở Thanh Long biệt viện.

Một nam tử tóc dài ngồi đối diện Đại hoàng tử cười cười nói: "Hoàng huynh không định đi sao?"

Tam hoàng tử cầm một tấm thiệp mời, đột nhiên cất tiếng cười to, trừng mắt nhìn về phía môn khách phía dưới, lớn tiếng nói:

Sắc mặt Đại hoàng tử trở nên lạnh lùng, giống như đang áp chế một ngọn núi lửa sắp phun trào, buồn bực nói:

Hắn bố trí tỉ mỉ ngăn chặn thế mà Cửu hoàng tử vẫn trở về được, vừa trở về lập tức đưa tới một phần thiệp mời.

"Đây là trào phúng bản hoàng tử sao?"

"Đã như vậy, ta cũng muốn xem xem lão Cửu định giở trò gì, chuẩn bị lễ vật đi."...

Đại hoàng tử cười lạnh một tiếng:

Môn khách phía dưới nhìn vẻ mặt có chút điên cuồng của Tam hoàng tử mà toát mồ hôi lạnh, sợ Tam hoàng tử hỉ nộ vô thường này giận chó đánh mèo, không dám góp lời.

"Đi, không phải là mất hết thể diện sao?"

"Còn chưa đến cuối cùng, cũng đừng cao hứng quá sớm, cẩn thận lật thuyền trong mương!"

"Sao, lão Ngũ ngươi muốn đi?"

Bạch Long biệt viện tọa lạc ở nơi xa xôi nhất Cửu Long Thành.

"Muốn đi thì ngươi cứ đi! Ta phải tu luyện."

"Tiểu Cửu đã về chưa?"

"Nhưng không đi hình như càng thêm mất mặt nha, vẫn nên đi."

Có thể nói thiên phú và tâm trí của Cửu Bạch Lộ vượt xa người thường.

Ngũ hoàng tử "ba" một tiếng mở quạt ra, nhặt thiệp mời bị thủng lên cười nói tiếp:

Ngay cả thị nữ bên cạnh cũng không khỏi lộ vẻ si mê.

Cửu Bạch Lộ khẽ nhếch miệng, chỉ cười nhẹ liền như vạn hoa đua nở, mỹ mạo khiến người ta hãm sâu.

"Với tính cách của hắn, phỏng chừng lúc trở về đã phát thiệp mời, mở tiệc chiêu đãi rồi?"

Đại hoàng tử hừ lạnh, xoay người rời khỏi.

Thị nữ bên cạnh mặt không thay đổi, hai tay đặt ở bụng, gật đầu nói:

"Bẩm điện hạ, đã trở lại Thanh Long biệt viện."

Lấy thân nữ tử, trở thành nhị Noàng tử.

Ngũ hoàng tử nhìn bóng lưng Đại hoàng tử, có điều suy nghĩ. ...

Một nữ tử mặc váy dài, tóc dài màu trắng kéo trên mặt đất đang cẩn thận tưới nước hoa.

Trong sân chỉ có ba năm thị nữ đi lại.

Nơi này ít người ở, chung quanh núi non trùng điệp, ngay tại khe núi có thác nước ào ào chảy vào đầm, bên cạnh đầm có một tòa tiểu viện.

Có thể nói Cửu Bạch Lộ là mỹ nhân đệ nhất Thiên Cơ đại lục.

Vô số thiên kiêu tài tuấn đều ái mộ nàng, ngay cả vị kia của Mặc gia cũng từng tới cửa cầu hôn.

Đáng tiếc đều bị Cửu Bạch Lộ cự tuyệt.

Thị nữ bên cạnh lấy thiệp mời nạm vàng ra nói:

"Chuyện gì cũng không gạt được điện hạ."

Cửu Bạch Lộ không để ý thị nữ vuốt mông ngựa, đặt ấm nước xuống nhận lấy thiệp mời, cười nói:

"Đến lúc đó phái người đưa lễ vật, ta sẽ không qua."

Thị nữ hơi sửng sốt: "Không phải điện hạ đứng về phía Cửu hoàng tử sao?"

"Vậy ta lại càng không nên đi."

Mục Phù Sinh trợn trắng mắt nói:

Phong Diệp bên cạnh bỗng hỏi: "Vì sao Cửu hoàng tử còn chưa tới?"

Quá thu hút sự chú ý của mọi người...

Mục Phù Sinh thì cảm thấy bất đắc dĩ, bị nhiều ánh mắt nhìn chăm chú như vậy, đối với hắn mà nói quả thực quá dày vò!

"Không ngờ Cửu hoàng tử lại coi trọng bọn họ như vậy."

"Bình thường, người ngồi ở chỗ đó đều là trọng thần trong hoàng cung mới đúng."

Cửu hoàng tử mở tiệc chiêu đãi bát phương.

Vô số thiên kiêu trẻ tuổi và đại thần Cửu Long thần triều đều nhao nhao tiến tới biệt viện, cửa viện như sắp bị đạp vỡ rồi...

Đơn giản đều muốn gia nhập vào trướng Cửu hoàng tử.

Dù sao cũng là nhận vật sẽ trở thành Thái tử.

Mà chỉ cần nửa đường không xảy ra chuyện, trên cơ bản chính là Thiên Tử đời tiếp theo...

Trên yến tiệc có chừng trăm chỗ ngồi.

Người có thể ngồi ở chỗ này đều là thiên kiêu có thiên phú đỉnh cấp hoặc trọng thần Thần triều.

Lúc này đám người Diệp Thu Bạch đang ngồi ở năm chỗ phía dưới Cửu hoàng tử, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt nhìn về phía đám người Diệp Thu Bạch.

"Những tiểu bối trông lạ mặt này lại ngồi ở phía trước nhất?"

Ngày hôm sau, Thanh Long biệt viện trở thành nơi náo nhiệt nhất Cửu Long thành.

Cửu Bạch Lộ nhìn hoa cỏ quanh mình, không khỏi cười khẽ: "Nghe nói Tiểu Cửu mang đến mấy người khá thú vị?"...

Thị nữ đáp lại một tiếng liền chuẩn bị rời đi.

"Vẫn là điện hạ suy nghĩ chu đáo."

"Trước khi sắc phong Thái tử, tất cả mọi chuyện hắn làm đều bị phụ hoàng để ý, lúc này ta đến giúp hắn cũng sẽ cũng cướp mất hào quang của hắn."

Cửu Bạch Lộ cười nói:

"Bởi vì khách nhân thật sự còn chưa tới."

Khách nhận thật sự?

Phong Diệp vừa định hỏi tiếp liền nghe thấy có tiếng kinh hô vang lên.

"Là Tam hoàng tử điện hạ!"

"Còn có Ngũ hoàng tử điện hạ cũng tới!"

"Xem ra yến tiệc lần này không thể thiếu mùi hỏa dược..."

"Đột nhiên có chút hối hận, còn chưa bắt đầu đã cảm giác đao quang kiếm ảnh đánh úp..."

Lúc này Cửu hoàng tử cũng đột nhiên xuất hiện, chủ động nghênh đón, cười to nói:

"Tam ca, Ngũ ca, các ngươi tới rồi."

Tam hoàng tử tóc đỏ, cười to tiến lên nói:

"Ngươi bình an trở về, đương nhiên ta muốn tới xem ngươi có bị thương hay không."

Hắn lập tức nhéo bả vai Cửu hoàng tử.

"Được, không có chuyện gì là tốt rồi."

Ngũ hoàng tử bên cạnh cũng khẽ cười nói:

"Nghe nói lần này trở về không yên bình lắm, tra ra hung thủ thật sao?"

Hận Lão chính là môn hạ khách bên cạnh Ngũ hoàng tử, cường giả Tổ Cảnh.

Cửu hoàng tử thầm cười lạnh nhưng trên vẻ mặt lại khiêm tốn, giống như quên hết tất cả những gì đã xảy ra trước đó, cười nói:

"Còn chưa tìm ra thủ phạm thật sự, bất quá tìm được cũng không cần Ngũ ca quan tâm, đến lúc đó ta sẽ đòi lại gấp mười gấp trăm lần trên người hắn."

Ba người nói chuyện như là huynh đệ tình thâm.

Nhưng người ở đây ai mà tâm không như gương sáng?

Tất cả đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Thà trực tiếp động đao động thương còn hơn nghe cuộc đối thoại thế này.

Trong tình huống muốn diệt trừ nhau mà còn nói ra những lời như vậy, có thể thấy được tâm cơ ba người thâm sâu thế nào.

"A đúng rồi..."

Phong Diệp có chút mơ hồ hỏi:

"Không phải bọn họ là kẻ thù sao? Sao giờ trông quan hệ lại có vẻ không tệ?"

Mục Phù Sinh: "..."

Xem ra điểm kỹ năng phán đoán của nàng này dồn hết sang giá trị vũ lực rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận