Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 677 - Rút thần hồn ra, đánh thức lão tổ Vô Gian Luyện Ngục

. . . . . .

Ở trong một khe núi.

Bốn phía có rừng rậm phủ kín, từng cây cổ thụ cao chọc trời quay quanh khe núi này.

Kín mít không kẽ hở.

Chỉ có ánh sao lấm tấm xuyên qua cành lá rơi vào trên mặt đất, hình thành từng quầng sáng.

Có thể nói đây là một nơi tuyệt hảo để ẩn thân.

Mà ở trong khe núi này hiện tại có bốn tên nam tử khô gầy đang giấu mình bên trong áo đen.

Bàn tay lộ ra trắng đến dọa người.

Nam tử mới xuất hiện này nửa quỳ trên mặt đất, không ngừng thở hổn hển.

Hiển nhiên, hắn là Phan Tà đã sử dụng không gian độn phù chạy trốn khỏi tay Tiểu Hắc, thân thể không thừa nhận áp bách to lớn từ không gian!

Chỗ không gian mà ánh mắt bọn họ chú ý bắt đầu vặn vẹo.

Chỉ là trong mồ hôi lại có có thêm chút màu đỏ thẫm.

Bỗng trong khoảnh khắc này.

"Bị ai đánh thành như vậy, còn không tiếc vận dụng độn phù truyền tống xác định địa điểm mà ta cho ngươi?"

Giống như một bộ xác chết vậy.

"Chật vật như thế?"

Bốn tên nam tử áo đen đồng thời mở hai mắt nhìn về phía trước.

Bốn tên nam tử áo đen khoanh chân ngồi ở tại chỗ, yên lặng không nói gì, tựa như đang chờ đợi cái gì đó.

Trên trán hắn tràn đầy mồ hôi.

"Khâu Căn Ngân, thời điểm ngươi đối chiến với quái vật kia cũng không có năng lực đánh trả sao?"

Ngay sau đó một nam tử với hơi thở uể oải nam tử chật vật từ bên trong không gian chui ra.

Bốn tên nam tử áo đen đúng là người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện!

Trong đó có một nam tử áo đen đứng dậy, trong mắt mang theo vẻ khinh miệt, rũ mắt nhìn Phan Tà cười lạnh nói:

Sắc mặt Phan Tà trở nên khó coi, cắn răng nói:

"Chúng ta phải lên kế hoạch, rốt cuộc nên đối phó người này như thế nào."

Hơn nữa hiện giờ lại nhận được một cái truyền thừa."

Nghe đến đó, Phan Tà tức giận nói:

Xem ra, Phan Tà là người trước tiên gặp phải Tiểu Hắc.

Khi đó là vì giao cho Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện.

Sắc mặt Khâu Căn Ngân hơi ngưng lại.

Đồng thời cũng thuận tiện cho Vô Gian Luyện Ngục lấy thêm càng nhiều thần hồn.

Từ đó khiến càng nhiều người tu đạo tiến vào Tuyệt Hồn thành hơn!

Để người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện người sử dụng bí pháp gia tăng hạn mức thừa nhận của Tuyệt Hồn thành.

"Thực lực của người nọ lại có sự tăng trưởng. . . . . .

"Nếu như hấp thu thần hồn của đám người Tô Mộ U đã đủ rồi."

Từ khi Vạn vực thi đấu bắt đầu.

Vô Gian Luyện Ngục liền ở bên ngoài âm thầm rút thần hồn của vô số người tu đạo ra.

Sắc mặt Phan Tà trở nên ngưng trọng nói:

"Đã đủ để đánh thức lão tổ Vô Gian Luyện Ngục?"

"Trước không nói tới hắn, Vô Gian Luyện Ngục các ngươi thu thập đủ linh hồn rồi sao?"

Khâu Căn Ngân lắc đầu nói:

Khâu Căn Ngân gật gật đầu nói:

"Như thế cũng không có gì, cơ hội rút thần hồn có rất nhiều, đến lúc đó có thể đi ra thành trì bên ngoài hấp thu những linh hồn thể bị cột đá trấn áp."

"Hẳn là cũng đủ để đánh thức lão tổ Vô Gian Luyện Ngục các ngươi."

"Hiện giờ có một tiền đề là phải nhận được một truyền thừa, như vậy mới có thể tiến vào trung tâm Tuyệt Hồn thành."

Sắc mặt Phan Tà khó co nói.

Hắn biết lời Khâu Căn Ngân là đang trào phúng hắn.

"Truyền thừa mà thôi, lại đi tìm một là được."

"Nhưng mà ta cũng đã tìm được người có thân thể thích hợp cho lão tổ."

Khâu Căn Ngân cười lạnh nói:

Bên trong lòng bàn tay có một ngọn lửa màu đen bừng lên.

Dứt lời, Khuất Thịnh thò cánh tay đã biến thành xương khô ra.

"Ma Chủ, thứ thuộc hạ có thể cho ngươi cũng không nhiều, chỉ có Địa Tâm Hắc Viêm này thôi."

Khuất Thịnh nhìn về phía Tiểu Hắc, tôn kính nói:

Bên trong động phủ truyền thừa.

Bên kia.

"Hừ, ngươi làm được trước rồi lại nói."

Khâu Căn Ngân phất phất tay:

"Được rồi, mau đi lấy truyền thừa, thời gian đã không còn nhiều lắm, có rất nhiều người nhận được truyền thừa rồi."

"Không cần các ngươi phải nhắc nhở, ngươi làm tốt chuyện của mình là được!"

Phan Tà hừ lạnh một tiếng liền khoanh chân ngồi xuống bắt đầu khôi phục thương thế.

Khâu Căn Ngân thấy thế cũng không để ý nữa, nhìn về phía không trung.

Chỉ là một cái Vô Gian Luyện Ngục mà thôi.

Nếu như không phải lão tổ Vô Gian Luyện Ngục còn có chút bản lĩnh.

Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện chúng ta cần gì phải hợp tác với các ngươi?. . . . . .

"Đến lúc đó cho bố trí cho hắn một cái bẫy là xong, trong Tuyệt Hồn thành có rất nhiều tử địa, dẫn vào trong đó rồi đánh chết."

Phan Tà nở nụ cười dữ tợn:

"Vậy ngươi có thể đánh bại hắn sao?"

"Người này có thân thể cực kỳ cường đại, hơn nữa hình như còn có huyết mạch chi lực, chắc chắn lão tổ cũng sẽ hài lòng với khối thân thể này."

Phan Tà gật gật đầu, cười lạnh nói:

"Tiểu Hắc đi?"

Trong nháy mắt ngọn lửa màu đen xuất hiện, không gian chung quanh đều đang không ngừng vặn vẹo run rẩy!

Đồng thời ngọn lửa trên vách động cũng bốc cháy hừng hực!

Địa hỏa màu đen trên mặt đất bắt đầu lay trái lay phải, bạo động!

Dung nham bên dưới nổi sóng cất cao, hóa thành từng lá chắn dung nham.

Tô Mộ U nhìn thấy cảnh này mà sắc mặt thay đổi.

Nàng cần phải sử dụng toàn lực mới ngăn cản được lực lượng hỏa diễm trùng kích.

Thế nhưng vẫn cảm nhận được linh khí bên trong cơ thể mình đang bị thiêu đốt!

Khoảnh khắc Khuất Thịnh lấy Địa Tâm Hắc Viêm ra cột đá cũng phát ra ánh sáng.

Lực lượng trấn áp đang tăng một cách kịch liệt!

Nếu như không có cột đá trấn áp.

E là khi Khuất Thịnh lấy Địa Tâm Hắc Viêm ra thì Tô Mộ U đã sớm bị ngọn lửa cắn nuốt, thiêu đốt thành tro bụi rồi!

Tòa động phủ này cũng không còn tồn tại nữa!

Khuất Thịnh giải thích:

"Địa Tâm Hắc Viêm chính là chí bảo của Hắc Diễm Ma Sư tộc, hiện giờ ta giao lại cho Ma Chủ ngài, hy vọng ngài có thể đoạt lại Ma Vực!

Chém giết những kẻ phản loạn kia, báo thù cho chúng ta."

Tiểu Hắc nghiêm túc gật gật đầu tiếp nhận ngọn lửa.

Ngọn lửa nháy mắt bao trùm toàn thân Tiểu Hắc!

Sắc mặt Tiểu Hắc khẽ biến.

Khuất Thịnh lập tức nói:

"Ma Chủ, không cần chống cự!"

Tiểu Hắc nghe vậy buông lỏng cảnh giác.

Tùy ý để ngọn lửa màu đen bao lấy mình.

Ngọn lửa thiêu đốt thân thể mang đến cảm giác đau đớn trải rộng toàn thân, thần kinh bị kích thích.

Huống hồ Địa Tâm Hắc Viêm còn không phải một ngọn lửa bình thường.

Cảm giác bị nướng trong lửa vượt quá sức tưởng tượng!

Nhưng mà Tiểu Hắc đã từng trải qua quá trình Niết bàn chi hỏa rèn luyện thân thể, sao lại không thể kiên trì được chứ?

Giờ khắc này.

Một đạo hoa văn lặng yên hiện lên trên làn da.

Bên trong hoa văn có ánh lửa lưu động!

Vạn Cổ Ma Thể!

Khoảnh khắc hoa văn xuất hiện.

Địa Tâm Hắc Viêm đang không ngừng hấp thu lực lượng dần dần chuyển dời.

Hoa văn vốn có màu đỏ đậm bắt đầu có thêm từng sợi lửa màu đen xen lẫn, giao hòa.

Tiểu Hắc có thể cảm nhận rõ lực lượng thân thể của mình đang tăng trưởng!

Cơ bắp bắt đầu bành trướng.

Nếu như lúc này oanh ra một quyền, không gian sẽ bị đánh rách!

Nhìn thấy cảnh này, Khuất Thịnh có chút kinh ngạc.

Đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu.

Hắn chưa từng thấy Ma Chủ thi triển công pháp luyện thể này.

Bát đại tướng bọn họ làm tùy tùng của Ma Chủ, trải qua biết bao nhiêu cuộc chiến?

Bọn họ tự nhiên biết hết tất cả những thủ đoạn của Ma Chủ

Ở bên trong động phủ không bao lâu, sắc mặt Tô Mộ U trở nên tái nhợt.

Nàng toàn lực chống đỡ địa hỏa màu đen xâm nhập thân thể đến bây giờ đã tới cực hạn.

Thời điểm này địa hỏa đột nhiên biến mất.

Ngọn lửa chung quanh cùng với dung nham đều ngừng bạo động!

Tô Mộ U sửng sốt.

Nhìn về phía trên cầu thang, lá chắn cũng đã biến mất, thân hình Tiểu Hắc xuất hiện.

Xương khô cũng giống như trước đó, ngồi thẳng trên vương tọa.

Không có một chút sinh cơ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận