Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 731 - Cuồng nộ

. . . . .

Trước đó tiến vào Ma Vương thành.

Tiểu Hắc đã bị một hơi thở như có như không hấp dẫn tiến tới trung tâm Ma Vương thành.

Ở phía dưới ba cây cột đá trấn áp có một loại hơi thở như tương liên huyết mạch với Tiểu Hắc đang kêu gọi hắn.

Cỗ hơi thở này cùng nguyên.

Linh hồn tựa hồ được đáp thêm một nhịp cầu kết nối với linh hồn bị trấn áp bên dưới ba cây cột đá.

Từ khoảnh khắc đó Tiểu Hắc đã hoàn toàn xác định bên dưới cột đá chính là một mảnh vỡ linh hồn của hắn.

Thôn trưởng nói không có sai.

Tiểu Hắc lập tức phóng về phía Ma Vương thành bằng tốc độ cực kỳ nhanh.

Giống như một con cá trở về biển rộng, vui sướng vùng vẫy, bơi lội!

Mảnh vỡ linh hồn kia rốt cuộc thức tỉnh giống nhau, trực tiếp phá tan phong ấn.

Càng tới gần Ma Vương thành, máu trong cơ thể Tiểu Hắc càng lưu động nhanh hơn.

Cũng không biết nên làm như thế nào để lấy được mảnh vỡ linh hồn bên trong ra.

Tuy rằng người Vô Gian Luyện Ngục đã bỏ mình hết.

Bên trong Tuyệt Hồn thành có một mảnh vỡ linh hồn tồn tại.

Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh theo sát phía sau.

Hiện giờ sau khi Tiểu Hắc sử dụng Ma thần buông xuống.

Nhưng khi đó Tiểu Hắc không thể đủ lực lượng phá vỡ phong ấn.

Thân thể tựa như muốn xuyên thủng cả không gian vậy!

Đối với Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện mà nói, từ lúc tham dự Vạn vực thi đấu tới bây giờ bọn họ đều chú ý tới Tiểu Hắc.

Sau khi đánh chết Giang Thần cùng với Hoàng xong.

Hơn nữa, theo Diệp Thu Bạch cùng Mục Phù Sinh đánh giá.

Thời điểm Tiểu Hắc ở hấp thu mãnh vỡ linh hồn cần phải có người ở bên cạnh hộ pháp.

Nhưng vẫn còn có Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện như hổ rình mồi.

Cho nên Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh cực kỳ cẩn thận đề phòng đám người này.

Chỉ mới thi triển một trận pháp mà trước đó đã có thể chống đỡ, ngăn cản nhiều người rồi.

Bên cạnh Khâu Căn Ngân, Hàn Lê Trần nhìn sang Khâu Căn Ngân hỏi:

Có nghĩa là bọ họ còn cường đại hơn cả Vô Gian Luyện Ngục.

"Không cần, người này không có ảnh hưởng quá lớn đối với chuyện chúng ta tiến vào Cửu U Hoàng Tuyền ở giới vực vĩ độ cao."

Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện sâu cạn thế nào khó mà nhìn thấu.

"Nhưng mà không phải mấy người Phan Tà đã bỏ mình rồi sao? Huống hồ, luyện ngục lão tổ muốn thân thể của Tiểu Hắc."

Phía bên phải, Ngu Tiểu Hà nhíu mày nói:

"Hiện giờ, chuyện chúng ta nên làm là bảo đảm luyện ngục lão tổ khôi phục, giúp hắn tìm kiếm một bộ thân thể rồi đưa hắn ra ngoài, dù sao ở giới vực trung vĩ độ chỉ có luyện ngục lão tổ này biết đường tiến vào giới vực vĩ độ cao."

Đối phương còn chưa ra tay.

"Hình như cột sáng kia có liên quan đến Tiểu Hắc, chúng ta có cần đi qua nhìn xem hay không?"

Nghe vậy.

Khâu Căn Ngân lại lắc lắc đầu, nói:

Còn có chuẩn bị cái gì khác hay không cũng chưa biết.

Ở bên ngoài Tinh Vân thành ngoại.

Giờ phút này.

Bằng không, lúc Tiểu Hắc hấp thu mảnh vỡ linh hồn, đối phương bỗng nhảy ra chém giết Tiểu Hắc, tình huống liền không xong. . . . . . .

"Tình huống đã mất khống chế, còn có thể kén cá chọn canh?"

Khâu Căn Ngân cười lạnh một tiếng:

"Hắn yêu cầu thân thể Tiểu Hắc là vì muốn đột phá đến cảnh giới cao hơn, chuyện này đối với chúng ta mà nói cũng không có tác dụng, tùy tiện tìm kiếm một thân thể cho hắn là được."

"Huống hồ ta đã tìm được."

Nói xong, có hai cổ thi thể liền xuất hiện trước mắt mọi người.

Đám người Lâm Trí Nam thấy một màn này đều sửng sốt.

Hai cỗ thi thể đúng là Yêu Quý và Trì Bỉnh!

Trước đó bốn người Phan Tà đánh chết Yêu Quý cùng Trì Bỉnh tiến đến điều tra, sau khi rút hồn linh liền vứt xác tại chỗ.

Khi biết được luyện ngục lão tổ yêu cầu một bộ thân thể, Khâu Căn Ngân liền mang theo thi thể Yêu Quý cùng Trì Bỉnh trở về.

Lúc tu luyện Yêu Quý cũng sẽ tu luyện cùng Lâm Trí Nam.

Lúc rèn luyện Yêu Quý luôn đi cùng Lâm Trí Nam.

Kiếm chính là Yêu Quý, người cầm kiếm là Lâm Trí Nam.

Được chúng đệ tử Linh Tiên Cung cùng với trưởng lão gọi là kiếm của Linh Tiên Cung và người cầm kiếm.

Yêu Quý có thiên phú tu luyện, Lâm Trí Nam thì có đầu óc.

Ở Linh Tiên Cung, quan hệ của hai người luôn rất tốt.

Lâm Trí Nam cắn chặt răng, vừa định đứng dậy truy kích lại bị Tô Mộ U ngăn cản.

Hai mắt Lâm Trí Nam đỏ đậm, tràn ngập tơ máu, như muốn phát điên thế mà bị Tô Mộ U chắn trước người.

Lâm Trí Nam hiếm khi mất lễ độ trước mặt Tô Mộ U, hắn phẫn nộ, trầm giọng quát:

"Tô Mộ U, ngươi tránh ra cho ta!"

Tô Mộ U lại vẫn không có động đậy.

Tuy rằng mặt nàng tái nhợt nhưng sự thanh nhã còn đó, chỉ là vẻ tái nhợt khiến Tô Mộ U trở nên nhu nhược đáng thương hơn.

"Ta biết, cái chết của Yêu Quý đối với ngươi mà nói là sự đả kích rất lớn."

Chỉ là đả kích rất lớn thôi sao?!

Yêu Quý tử vong chính là sét đánh giữa trời quang đối với Lâm Trí Nam.

Hàn Lê Trần, Ngu Tiểu Hà cùng với Triệu Hàn Lâm theo sát sau.

Khâu Căn Ngân nhàn nhạt liếc Lâm Trí Nam, hừ lạnh một tiếng, mang theo hai cỗ thi thể biến mất tại chỗ.

"Trả thi thể trả lại cho Linh Tiên Cung ta!"

Đột nhiên, Lâm Trí Nam tức giận quát:

Hiện giờ thật sự thất bại rồi, cần phải dùng tới.

Đây là vì phòng ngừa mấy người Phan Tà thất bại.

Có chỗ nào không rõ trên phương diện tu luyện Lâm Trí Nam thường thỉnh giáo Yêu Quý.

Còn phương diện xử lý chuyện này chuyện kia, Yêu Quý sẽ khiêm tốn thỉnh giáo Lâm Trí Nam.

Hai người hỗ trợ lẫn nhau.

Trong mắt cung chủ Linh Tiên Cung, chắc chắn hai người sẽ mang theo Linh Tiên Cung đi hướng thịnh thế!

Sau khi Lâm Trí Nam biết được tin Yêu Quý đã chết.

Hắn vì đại cục mà giấu hết đau khổ vào trong đáy lòng.

Nhưng hiện giờ Khâu Căn Ngân lại lộ ra thi thể Yêu Quý trước mắt mọi người.

Thù hận, đau khổ mà Lâm Trí Nam đè nén trong lòng rốt cuộc không thể đè nén được nữa.

Giống như núi lửa đàn bắt đầu phun trào dung nham, trực tiếp bùng nổ!

Lâm Trí Nam nhìn Tô Mộ U, rống to:

"Nếu ngươi biết, vậy làm. . . . . ."

"Chính là vì biết cho nên mới muốn ngăn cản ngươi!"

Không đợi Lâm Trí Nam nói xong, Tô Mộ U liền giơ tay gõ vào trán Lâm Trí Nam.

"Ngươi nói xem, với thực lực của ngươi, dù là lúc chưa có bị thương mà đuổi theo cũng là chịu chết, không phải sao?"

"Nếu ngươi chỉ đơn thuần là muốn tìm cái chết, ta đây sẽ không ngăn ngươi nữa, nhưng phiền ngươi ngẫm lại ưu thế của mình đi."

"Khôi phục thương thế rồi hội họp với đám người Diệp Thu Bạch, vận dụng ưu thế của mình mà hủy diệt kẻ thù, đây mới là sự báo thù tốt nhất dành cho Yêu Quý, có đúng hay không?"

Nhìn Lâm Trí Nam dần dần bình tĩnh lại, giọng điệu của Tô Mộ U cũng dần dần mềm lại:

"Diệp Thu Bạch không ở đây, mọi người sẽ do ngươi chỉ huy, cho nên ngươi không thể hành động theo cảm tính."

Thấy Lâm Trí Nam hoàn toàn bình tĩnh lại lúc sau.

Tô Mộ U mới hỏi:

"Kế tiếp chúng ta nên làm cái gì?"

Lâm Trí Nam suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Mộ U, chậm rãi nói:

"Hội họp với ba người Diệp Thu Bạch, đồng thời làm rõ vì sao mấy tên kia lại giữ thi thể của Yêu Quý cùng Trì Bỉnh."

Nghe đến đây, khóe miệng Tô Mộ U cong lên, giống như đóa hoa đầu tiên nở rộ sau khi băng tuyết tan ra.

Thật là kinh diễm trong mắt Lâm Trí Nam.

"Vậy cứ làm theo lời ngươi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận