Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 218 - Thành bảo trong tinh không

Hỗn Độn Tinh Thần Lục.

Một công pháp không rõ cấp bậc.

Chia thành nhập môn cùng với chín tầng.

Nhập môn chính là trọng tố đan điền, sáng lập Tinh không đan điền.

Loại đan điền này không hề giống những đan điền khác.

Không dựa vào linh khí duy trì mà dựa vào tinh thần chi lực!

Cũng có chút tương tự với đan điền thứ hai của Diệp Thu Bạch.

Đều không dựa vào linh khí.

Từ Thủy Dật cảnh đỉnh phong đột phá đến Càn Nguyên cảnh!

"Hỗn Độn Tinh Thần Lục trải qua vô số thời đại truyền thừa đã bị tàn khuyết."

Giờ khắc này.

Tiếng cây liễu vang lên.

Giờ phút này, trong đan điền của Thạch Sinh đã có một ngôi sao đang phát ra ánh sáng lóng lánh.

"Chỉ đáng tiếc là chưa từng nghe đến người nào có thể thành công thắp sáng cửu tinh, hội tụ cửu tinh chi lực, dù người sáng tạo ra bộ công pháp tuyệt thế này cũng không làm được..."

Chẳng qua, đan điền thứ hai của Diệp Thu Bạch là dựa vào kiếm ý!

"Khi thắp sáng chín viên sao trời thì sẽ có cửu tinh chi lực hội tụ một thân, dung hợp hỗn độn chi khí. Một ngón tay liền có thể huỷ diệt một giới vực, một quyền có thể đánh nát một hành tinh!"

Tinh không đan điền vốn là một vùng đen tối, trống rỗng không có gì cả đã xuất hiện điểm sáng đầu tiên.

Tầng thứ nhất đó là thắp sáng một ngôi sao trong Tinh không đan điền.

Không dừng lại, tu vi tiếp tục tăng lên tới Càn Nguyên cảnh trung kỳ, rồi đến Càn Nguyên cảnh hậu kỳ mới ngừng lại.

Có một điều khiến cây liễu cảm thấy khó hiểu, vì sao Lục Trường Sinh có được bộ công pháp đã thất truyền từ lâu này.

Hơi thở Thạch Sinh cũng tăng mạnh!

Nhưng nghĩ tới mấy bộ công pháp trước đó Lục Trường Sinh từng lấy ra thì cũng không còn cảm thấy khó hiểu nữa.

"Có thể khiến một vĩ độ phải điên đảo, sôi trào."

"Không biết, hắn có thể thành công hay không..."

Do ánh sao phác hoạ thành.

Phủ thêm cho hắn một tấm lụa sáng.

Thành bảo này là nơi nào?

Giờ phút này, Thạch Sinh vẫn chưa thoát khỏi Thiên nhân chi cảnh.

Nơi đó một vùng tối tăm.

Cả công pháp cấp bậc như Thái Sơ Kiếm Kinh và Vạn Cổ Ma Thể hắn đều có thể đủ lấy ra thì Hỗn Độn Tinh Thần Lục cũng không khiến người ta cảm thấy bất ngờ.

Lúc này.

Thạch Sinh nhìn chằm chằm nơi đó, nhìn chằm chằm khoảng không không có sao trời lấp lánh.

Hình như có thứ gì đó...

Ánh sao trời vẫn còn chiếu lên người hắn.

Trong Hỗn Độn Tinh Thần Lục cũng không có nói tới thành bảo này.

Hắn theo bản năng mở hai mắt.

Ngẩng đầu nhìn phía trời sao mênh mông xa xa.

Trong đầu hắn lại có một hình ảnh mông lung hiện lên.

Thạch Sinh cảm thấy khó hiểu.

Trông như một tòa thành bảo?

Dần dần rõ hơn.

Tòa thành bảo mờ mờ ảo ảo xuyên thấu qua đôi mắt Thạch Sinh ánh lên vùng hư không tăm tối kia.

Từng luồng ánh sao đang chiếu hướng xuống mặt đất đột ngột chiếu ngược lại.

Chiếu thẳng về phía hư không hắc ám phía trên sao trời!

Từng luồng tinh thần chi lực giống như bút vẽ chậm rãi phác hoạ trên nền đen!

Trong mắt Thạch Sinh.

Một tòa thành bảo dần dần xuất hiện.

Trông như là hắn tưởng tượng nhưng lại xuất hiện trong hiện thực.

Chẳng lẽ mình bị ảo giác?

Thạch Sinh thầm nghĩ.

Lúc này, một tiếng nói chậm rãi truyền ra từ trong tòa thành bảo.

Giống như không cách nào chạm tới!

Khoảng cách này khiến Thạch Sinh cảm thấy tuyệt vọng.

Chỉ một khoảng thôi mà hắn cảm giác như cách xa nhau ngàn dặm vạn dặm.

Thành bảo vẫn cách hắn một khoảng.

Nhưng dù Thạch Sinh bước đi bao nhiêu bước, truy đuổi như thế nào thì cũng không cách nào tiếp cận tòa tinh quang thành bảo kia.

Hình như Tinh không đan điền của hắn kết nối với tòa tinh quang thành bảo này.

Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thạch Sinh chậm rãi đứng dậy, đap không hướng về tòa tinh quang thành bảo.

Mỗi một bước đi của hắn giống như đang đạp lên cả vùng sao trời.

Vô số điểm sáng trở thành lớp nền, cam nguyện để Thạch Sinh đạp lên chúng nó, trợ giúp hắn bước đến tòa tinh quang thành bảo kia.

Cứ như vậy mà đi tới.

Đi tới.

Không biết đã đi hết bao lâu.

Giờ phút này, chỉ còn khoảng một canh giờ nữa là trời sẽ sáng.

Khi đó, sao trời sẽ biến mất...

Giờ khắc này, thân thể Thạch Sinh rung động!

Như đang hình thành một liên kết nào đó với hắn!

Hơi thở do thành bảo tinh quang phát ra thở hóa thành từng sợi tơ quấn quanh thân thể Thạch Sinh.

Thành bảo hội tụ từ ánh sao này thật sự tồn tại!

Không đúng!

Không,

Giống như từ vạn cổ truyền đến!

Giống như tiếng chuông đại đạo vang lên!

Quanh quẩn trong đầu Thạch Sinh.

"Còn chưa đủ..."

"Còn chưa đủ..."

"Còn chưa đủ..."

Thạch Sinh sững sờ tại chỗ.

Còn chưa đủ?

Chỗ nào không đủ?

Thực lực sao?

Hay là cảnh giới?

Hay là lĩnh ngộ Hỗn Độn Tinh Thần Lục?

Thạch Sinh muốn lên tiếng chất vấn.

Nhưng lúc hắn định há mồm thì sao trời bắt đầu phai mờ.

Sao trời lấm tấm bắt đầu trốn tránh.

Một tia nắng lóe lên từ đường chân trời mang theo sự ấm áp rọi xuống đại địa.

Tòa thành bảo phác hoạ từ tinh quang cũng tiêu tán trong khoảnh khắc này!

Giống như chưa từng xuất hiện trong mắt Thạch Sinh vậy...

Dù thành bảo đã biến mất.

Thạch Sinh vẫn ngây ngốc lăng lăng nhìn về hướng mà tòa thành bảo biến mất.

Rốt cuộc đó là cái gì?

Tòa thành bảo kia như muốn lôi kéo hắn, để hắn đi tìm nó.

Tìm ra thành bảo.

Tiến vào trong đó.

Trong đó vật mà Thạch Sinh không thể không có!

Khi mặt trời hoàn toàn nhô lên thì Thạch Sinh mới khôi phục tinh thần, trở về Thảo Đường.

Hắn nhìn về phía Lục Trường Sinh hỏi: "Sư tôn, tinh không thành bảo là cái gì?"

Lục Trường Sinh cảm thấy khó hiểu.

Lắc lắc đầu nói: "Hết thảy cần chính ngươi tự tìm kiếm."

Hắn cũng không biết đó là vật gì.

Cũng không có nhìn thấy.

Có thể là dị tượng xuất hiện khi Thạch Sinh tu luyện công pháp.

Vì thế, Lục Trường Sinh cố gắng nói: "Đây là đường của ngươi, ngươi phải tự mình bước đi, tự mình truy tìm."

"Như vậy mới có ý nghĩa."

Dạy dỗ đồ đệ.

Cũng không phải giúp đồ đệ dọn dẹp hết tất cả chướng ngại.

Cũng không phải giúp đệ tử giải thích tất cả vấn đề.

Đều không phải phương pháp đúng.

Sẽ gây bất lợi cho con đường tu đạo của đệ tử.

Tuy rằng nói như thế này.

Nhưng mà...

Lục Trường Sinh thật sự không biết Thạch Sinh đang nói gì nha!

Tình không thành bảo?

Truyện cổ tích Grimm sao...

Thạch Sinh kiên định gật đầu.

Hiện giờ, trong lòng hắn đã có thêm một mục tiêu nữa.

Mục tiêu thứ nhất là giúp phụ mẫu thoát khỏi sinh tử luân hồi của phàm nhân, làm cho bọn họ hưởng thụ trường sinh.

Giò lại thêm một mục tiêu nữa đó là truy tìm tinh không thành bảo phía trên sao trời.

Hắn muốn nhìn một chút xem rốt cuộc bên trong có cái gì.

Cái gì đang hấp dẫn hắn.

Cái gì đang kêu gọi hắn. ...

Ở Bắc Vực, sâu trong cực bắc băng nguyên.

Giờ phút này, tất cả các tông môn thế lực đối mặt với cơn lốc linh khí khủng bố.

Đạt thành chung nhận thức.

Liên minh!

Nếu không liên thủ thì bọn họ không có khả năng tiến vào trong gió lốc linh khí tìm kiếm, không thể biết bên trong có vật gì!

Kế hoạch liên minh như sau.

Tất cả cường giả Hư Thần cảnh sẽ chia ra đi phía trước và cuối cùng.

Cùng toàn lực phóng thích linh khí tạo thành lá chắn chống đỡ gió lốc!

Cường giả Càn Nguyên cảnh thì ở đội hình ổn định cái lá chắn này.

Cùng nhau tiến vào cơn lốc khổng lồ.

Rốt cuộc có thần vật gì bên trong, sau khi tiến vào thì dựa vào bản lĩnh mà đoạt lấy.

Nói cách khác.

Sau khi bước qua gió lốc linh khí mới bắt đầu chém giết cướp đoạt!

Bắc Phong là người khởi xướng kế hoạch.

Cười nói: "Được rồi các vị, xuất phát thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận