Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 792 - Sương mù dày đặc

. . . .

Màn đêm vốn nên yên tĩnh bây giờ lại có chiến hỏa kéo dài.

Khắp nơi đều tràn ngập linh khí và khói lửa.

Mây đen che khuất ánh trăng nhạt.

Chỉ có linh khí cuồng bạo cùng với các loại ý cảnh tản ra ánh sáng.

Nhưng mà không có ai ngờ tới cứ điểm Thánh Phù tông lại bị tập kích.

Sao nhóm tán tu dám họ sao dám động thủ với một thế lực đứng đầu chứ?

Hơn nữa còn là thế lực mà được đông đảo thế lực khác ủng hộ, có nhân mạch rộng lớn như Thánh Phù tông.

"Các ngươi có manh mối sao?"

"Lại còn kéo nhiều người như vậy tới công kích chúng ta."

Tô Mộ U cũng xuất hiện ở nơi đây.

"Chỉ Vô Gian Luyện Ngục mới có động cơ, còn các thế lực khác, cho dù có chút thù hận nhưng cũng không rãnh rỗi cố ý điều tra ra vị trí của chúng ta trong thời kỳ này."

Theo đại trưởng lão Linh Tiên Cung Chương Quan tiến đến chi viện, Lâm Trí Nam tới bên cạnh Diệp Thu Bạch, sắc mặt ngưng trọng nói:

Ai mà còn tâm tư mưu tính lòng vòng thế này.

Không một ai hiểu rõ ý đồ của đối phương.

Thời kỳ này tự nhiên nói đến thời kỳ Vô tận hải vực mở ra.

"Đánh bất ngờ nhanh chóng như vậy, rút đi cũng vô cùng nhanh chóng, đối phương đã sớm mưu tính kỹ . . . . ."

Chỉ có nhóm người trong cục ở cứ điểm Thánh Phù tông mới có thể phát hiện sự dị thường.

Diệp Thu Bạch nhún vai, nói:

"Nhưng mà lòng vòng thế này chắc chắn không chỉ nhằm vào mỗi chúng ta, vẫn phải cẩn thận hơn nữa, không biết đối phương lợi dụng trận hỗn loạn này để trù bị cái gì."

Nàng nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói:

Mấy người đều gật đầu.

Các thế lực nối tiếp nhau đi thăm dò cơ duyên, thiên tài địa bảo.

Mục Phù Sinh bên cạnh ngưng trọng nói:

Thạch Sinh tay cầm phủ, tinh thần chi ý tràn ngập.

Hồng Anh cầm trường thương xông thẳng, không một ai có thể ngăn trở.

"Năng lực giao thiệp của còn thật là cường đại nha."

Khi Lâm Trí Nam và Tô Mộ U nhìn về phía Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Thạch Sinh, Mộc Uyển Nhi.

Lâm Trí Nam cười gật gật đầu.

Nói đi cũng phải nói lại.

Âm thanh bỗng nhiên đề cao làm Diệp Thu Bạch không khỏi giật mình.

"Cái gì?!!".

Ngay sau đó sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh ngạc hét lên:

Lúc nãy đã nhìn thấy biểu hiện của bốn người này trong chiến đấu, có thể nói là cực kỳ xuất chúng.

Diệp Thu Bạch cười cười, thản nhiên nói:

"Bọn họ sao? Bọn họ là các sư đệ sư muội của ta."

"A. . . . . . Thì ra là sư đệ sư muội nha. . . . . ."

Ninh Trần Tâm miệng phun lôi âm.

"Diệp huynh à, ngươi tìm đâu ra mấy người giúp đỡ này đây? Thực lực lại cường đại như thế?"

Lâm Trí Nam mỉm cười đặt tay lên trên vai Diệp Thu Bạch, ha ha nói:

Mộc Uyển Nhi không ngừng quăng ra đủ loại đan dược kỳ lạ.

"Ai da, ngươi hét lên gì?"

"Có cần phản ứng thái quá không?"

Lâm Trí Nam trừng to mắt, bởi vì kinh ngạc quá độ mà hơi dại ra.

Tô Mộ U lắc đầu cười khổ nói:

"Lúc tuy rằng ta rất tò mò nhưng cũng không có để người trong gia tộc người đi dò xét bối cảnh sau lưng các ngươi, là đại năng phương nào mà có thể bồi dưỡng ra ba đệ tử xuất chúng yêu nghiệt như thế."

"Nhưng hiện tại ta thật sự muốn biết, rốt cuộc là vị nào mà có thể dạy dỗ ra nhiều yêu nghiệt thế này, phải mở mang tầm mắt."

Thương ý trên người nữ tử áo đỏ cùng với luân hồi chi đạo xếp hàng đầu trong 3000 đại đạo cùng với một cỗ hơi thở cuồn cuộn, khiến nàng nhìn không thấu. . . . . .

Tuy rằng trên thư sinh nho nhã hiền hòa cõng sọt sách không có chút linh khí nào, tay chỉ một quyển sách bình thường nhưng lại có thể phun ra pháp tắc.

Nam tử cầm rìu trông chất phác thật thà thế mà lại phóng xuất ra tinh thần chi lực đã thất truyền từ lâu.

"Xem ra tạo thế rất thành công."

Bên trong sương mù có tiếng nói vang lên.

Bảo vật có độ hi hữu cùng với công hiệu thế này, phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ chỉ có một thế lực có thể lấy ra được.

Loại sương mù này có công dụng ngăn cách thần thức của cường giả Thiên Tiên cảnh thăm dò!

Ở một nơi mà bọn họ không biết, bên trong một đám sương mù.

Sau đó Lâm Trí Nam, Tô Mộ U cũng làm quen với mấy người Hồng Anh.

Bọn họ lại là đồng môn. . . . . .

Có phải thời buổi này yêu nghiệt như cải trắng hay không?

Tiểu Hắc nghe Tô Mộ U nói xong, gật đầu nói:

"Đi điều tra đi, nhưng mà dù cho Tô gia các ngươi toàn lực tìm kiếm cũng không tìm được một chút manh mối nào đâu."

Đây là sự thật.

Tuy rằng Tô Mộ U nói người trong gia tộc đừng có đi dò xét người phía sau mấy người Diệp Thu Bạch.

Nhưng mà cao tầng gia tộc vẫn không có nhịn được.

Đã phái người đi dò xét trước rồi.

Manh mối đều biến mất khi dò xét tới giới vực vĩ độ thấp, không còn một chút dấu vết.

Nhưng mà . . . . .

Ngay cả Thánh Phù tông, Tô gia hoặc là Linh Tiên Cung đều sẽ làm như thế.

Đệ tử giống như Diệp Thu Bạch Mục Phù Sinh Tiểu Hắc, một tông môn hay thế gia mà có một tên đều sẽ xem như tổ tông mà bồi dưỡng, sợ nửa đường ngã xuống.

Sao chuyện này có thể không khiến Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U kinh hãi chứ?

Một tên yêu nghiệt hơn một tên, đều là sư huynh đệ đồng môn.

Đến nỗi nữ tử đáng yêu không nhìn ra sâu cạn, nhưng chỉ dựa vào đám đan dược kỳ quái mà nàng ném ra liền biết nhất định không đơn giản. . . . . .

"Ừ, kế tiếp phải xem ngươi rồi, làm tốt liền có thể man thiên quá hải thành công làm cho bọn họ rơi vào trong bẫy rập."

"Chỉ là có cần thiết phải là cẩn thận đến mức này sao?

Với thực lực của ngươi, trực tiếp động thủ là được rồi."

"Ngươi không rõ, hiện giờ lão tổ ta cũng bị quản chế, tuy rằng có thể dùng phương thức đơn giản nhất để giải quyết hết bọn họ, nhưng làm như vậy thì lão tổ ta có khả năng đạt được ít lợi ích hơn."

"Được rồi, đã hiểu rõ, chỉ là phải nhớ chuyện ngươi đã đáp ứng, một khi bội ước ta sẽ làm các ngươi đều chết không có chỗ chôn, ngươi cũng biết ta có thực lực làm được đi?"

"Hừ, nếu bản lão tổ đã hứa hẹn nhất định sẽ làm được."

"Như thế thì tốt.". . . . . .

Mặt trời dâng lên.

Ba ngày sóng gió rốt cuộc cũng trôi qua.

Đấu giá hội bắt đầu, người có được Tử kim thiếp người cũng lần lượt tiến vào trong đó.

Tuy rằng thời gian ngắn ngủi nhưng hiện trường đấu giá được Thiên Tấn Thương Hội bố trí rất xa hoa lãng phí.

Ngay cả thủ vệ ở cửa mà cũng có tu vi Trọc Tiên cảnh đỉnh!

Tuy hiện giờ Trọc Tiên cảnh đỉnh không có bao nhiêu cân lượng.

Nhưng mà phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ thì cũng có thể được xưng là cường giả.

Nhưng hôm nay ở đấu giá hội của Thiên Tấn Thương Hội chỉ có thể làm thủ vệ, nhân tiện kiểm tra thiếp mời. . . . .

Khi đoàn người Diệp Thu Bạch tiến vào bên trong.

Liền có hai nữ tử xinh đẹp mỉm tươi cười dẫn bọn họ tiến vào một gian phòng.

Nơi này là phòng cho Thánh Phù tông, là thế lực đứng đầu nên đãi ngộ tự nhiên sẽ không quá kém.

Không giống như những thế lực nhị lưu nhất lưu, chỉ có thể ở bên dưới ngồi vây quanh một cái bàn.

Diệp Thu Bạch có thể nhìn xuyên qua vách tường trong suốt, dễ dàng nhìn thấy đài bán đấu giá, cũng có thể nhìn thấy một phần đám người tham gia đấu giá bên dưới.

"Rốt cuộc có âm mưu gì đây, có lẽ sẽ xác định được chút chuyện trong buổi đấu giá này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận