Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1211 - Thân phận của tiên sinh

. . . .

Lục Trường Sinh cùng Tiểu Hắc hai người đi tới tầng thứ mười tám Ma Ngục.

Hắn giơ ngón tay chỉ ra, lồng giam trực tiếp vỡ nát.

Sau khi cởi bỏ xiềng xích, nữ tử đỏ mắt muốn đứng dậy vọt tới bên người Tiểu Hắc nhưng lại lảo đảo ngã xuống.

Tiểu Hắc thấy thế lập tức tiến đến ôm nữ tử vào lòng.

"Thế nào?"

Nhìn sắc mặt lo lắng của Tiểu Hắc, nữ tử miễn cưỡng nở nụ cười, lấy tay lau vết máu trên mặt Tiểu Hắc, nói:

"Không có việc gì, chỉ là bị nhốt quá lâu, có chút suy yếu."

"Vị này là?"

Sư tôn?

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt lấy ra một viên đan dược đánh vào trong cơ thể Ma Hân Hân.

Tiểu Hắc giới thiệu: "Đây là sư tôn của ta."

Ma Hân Hân lắc đầu, sau đó liền hôn mê bất tỉnh.

Sau đó Tiểu Hắc kể lại chuyện xảy ra mấy ngày nay cho Ma Hân Hân nghe, sau đó cùng nàng ra ngoài.

Tiểu Hắc áy náy nói:

Ma Hân Hân nghiêng đầu, tò mò nhìn Lục Trường Sinh.

Tiểu Hắc vội vàng nhìn về phía Lục Trường Sinh.

"Là ta tới chậm."

Ma Hân Hân cảm nhận được sinh cơ cuồn cuộn không ngừng chữa trị ngũ tạng lục phủ cùng với kinh mạch đan điền, nàng không khỏi kinh ngạc.

Sau khi nhìn thấy Tiểu Hắc xuất hiện, lại hô: "Thuộc hạ tham kiến Ma Chủ!"

Lúc này nàng mới từ từ tỉnh lại.

Dù sao lúc trước bọn họ chịu sự thống trị của Ma Kỷ, là thuộc hạ của Ma Kỷ.

Ca ca cao ngạo vô biên của mình lại bái sư?

Ngay lúc này người Ma Vương Vực vẫn tụ tập ở Ma Vương Chủ thành, hai đầu gối quỳ xuống đất không dám nhúc nhích.

"Sau khi Ma Kỷ soán vị liền sửa đổi toàn bộ quy củ ca ca lưu lại, ta đề nghị tổ chức đại điển đăng cơ, đồng thời đề bạt cùng trừng phạt một nhóm người để củng cố địa vị, hơn nữa sửa đổi quy tắc lần nữa."

Tiểu Hắc hỏi ngược lại: "Ngươi cảm thấy nên làm thế nào?"

Sau khi nói xong những lời này, Tiểu Hắc liền xoay người hướng tới đại điện.

Ma Hân Hân ở bên cười hỏi: "Ca, ngươi muốn xử lý thế nào?"

Bất quá thảm nhất chính Hà đại thống lĩnh.

Hôm nay Ma Kỷ đã chết, Tiểu Hắc tiếp nhận vị trí Ma Chủ, bọn họ tự nhiên thấp thỏm lo âu không biết Tiểu Hắc sẽ xử trí bọn họ như thế nào.

Trong Ma vương đại điện.

Nghĩ tới chuyện chạy trốn nhưng thực lực của đối phương khiến Hà đại thống lĩnh cảm thấy tuyệt vọng. ...

Hắn vừa mới trở thành phó sứ đã bị xử lý.

Nàng nhìn đám người đang thấp thỏm lo âu phía dưới.

Một số người sau khi nghe được lời này, sắc mặt biến hóa.

Đặc biệt là phó sứ Ma Qua cùng với Hà đại thống lĩnh vừa mới trở thành phó sứ.

Bọn họ biết mình không chạy thoát.

Ma Hân Hân liền nói:

"Ba ngày sau cử hành đại điển đăng cơ ở Ma Vương chủ thành, tất cả mọi người không được rời khỏi Ma Vương thành."

Dứt lời, Tiểu Hắc nhìn về phía đám người phía dưới, nói:

Tiểu Hắc gật đầu cười nói: "Vậy nghe lời ngươi là được."

Tiểu Hắc giới thiệu Ma Hân Hân cho mọi người.

Sau đó, Tiểu Hắc liền hỏi:

"Rốt cuộc trong hộp đen kia có cái gì? Thứ gì mà khiến cho hai thế lực Thần Chủ tranh đoạt như vậy?"

Ma Hân Hân lắc đầu nói:

"Ca, nếu trí nhớ của ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục, cứ chờ khôi phục ngươi tự nhiên sẽ biết."

Tiểu Hắc gật đầu.

Lúc này, Lục Trường Sinh nhìn về phía tiên sinh hỏi:

"Tiên sinh ngươi rốt cuộc là người phương nào? Trông bộ dạng của tên Thiên Dương kia cũng cực kỳ tôn kính ngươi, ngươi và hắn ở cùng một thời đại sao?"

Thiên Dương điện chủ đến từ thời thượng cổ.

Thiên sinh đạo thể?

"Thiên sinh đạo thể."

"Không biết các ngươi có từng nghe qua một loại thể chất hay không."

Tiên sinh mắt lộ vẻ hồi ức, hoảng hốt nói:

"Phong ấn xong cảnh giới sẽ từ từ tiêu giảm, bây giờ ta chỉ có thực lực Thần Chủ cảnh hậu kỳ."

Quả thật nhìn ra được có dấu vết phong ấn.

Tiên sinh nói:

"Mấy vị Nhân tổ kia từng là học sinh của ta."

Nghe tới đây, không chỉ có Lục Trường Sinh mà cả đám người Diệp Thu Bạch cũng kinh ngạc không thôi.

Bốn vị Nhân tổ đều là học sinh của tiên sinh?

Vậy chẳng phải tiên sinh chính là nhân vật cấp bậc Đế Sư sao?

Thế nhưng vì sao tiên sinh lại trở thành tiên sinh của Phàm nhân thôn?

Hình như nhận ra sự nghi hoặc của mọi người, tiên sinh lập tức giải thích:

"Lúc ấy ta may mắn tránh thoát một kiếp, vì kéo dài tuổi thọ đã dùng thủ đoạn đặc thù niêm phong chức năng thân thể, đương nhiên cái giá phải trả chính là cảnh giới cũng bị phong ấn.

Lục Trường Sinh dò xét một chút, gật gật đầu.

"Gặp qua rồi."

Lục Trường Sinh gật đầu.

"Hẳn là Lục đạo hữu đã biết mấy vị Nhân tổ?"

Tiên sinh khẽ thở dài, nói: "Bây giờ cũng không thể không nói."

Hơn nữa những năm gần đây ở Phàm nhân thôn không hỏi thế sự, điệu thấp dị thường.

Tiên sinh tự nhiên cũng là nhân vật thời thượng cổ.

Đám người Diệp Thu Bạch, bao gồm cả Lục Trường Sinh đều có vẻ mờ mịt.

Ma Hân Hân và Hạo Thiên Thần Chủ biến sắc.

"Thiên sinh đạo thể chính là thể chất phù hợp với quy tắc chi lực nhất trong thiên địa, phù hợp với các loại quy tắc chi lực bất đồng diễn sinh ra bất đồng đạo thể!"

Tiên sinh gật đầu nói:

"Không sai, Hư Không Thánh Thể của Tiểu Thạch Đầu chính là một loại Thiên sinh đạo thể."

"Mà muốn bồi dưỡng ra Thiên sinh đạo thể nhất định phải sống ở địa phương có quy tắc chi lực nồng đậm, ở trạng thái thuần nhất, không hề bước lên con đường tu đạo, chỉ có như vậy thì hậu đại mới có khả năng xuất hiện đạo thể."

"Đây cũng là mục đích ta sáng lập Phàm nhân thôn."

Lục Trường Sinh giật mình gật đầu.

Ở Phàm nhân thôn, tiên sinh chưa bao giờ dạy các thôn dân tri thức trên phương diện tu đạo, thì ra là vì nguyên nhân này.

"Nhưng mấy chục vạn năm trôi qua mới xuất hiện một người như Tiểu Thạch Đầu."

Tiên sinh cười khổ lắc đầu:

"Lúc ấy truyền thừa muốn đoạn tuyệt, vì ứng phó Tà Ma Vực ta chỉ có thể được ăn cả ngã về không bồi dưỡng ra đạo thể."

"Không nói cái này nữa."

Tiên sinh nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:

"Tiếp đến Lục đạo hữu có tính toán gì không?"

Lục Trường Sinh buông tay nói: "Không có tính toán gì, ở nhà chuẩn bị chút thôi."

Tiên sinh kinh ngạc, lập tức nói:

"Đã như vậy, vậy đến lúc đó theo ta tới Phàm nhân thôn một chuyến đi."

"Đến Phàm nhân thôn làm gì?"

Tiên sinh cười nói:

"Đối với ngươi có hữu dụng hay không thì ta không biết, bất quá sẽ có tác dụng lớn đối với các đệ tử của ngươi."

Lục Trường Sinh suy nghĩ một chút liền gật đầu nói:

"Vậy xem thử."

Vào lúc này, hình như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Thu Bạch tiến lại nói:

"Sư tôn, có lẽ ngài nên biết một chuyện."

Lục Trường Sinh nhìn qua.

"Tân Hồng Y cũng là dư nghiệt của Tà Ma Vực."

Sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên ngưng trọng, kể lại sự tình một lần.

"Thực lực đột nhiên tăng vọt có lẽ cũng không phải ngẫu nhiên, ta cảm thấy có thể có liên quan đến bí tộc Tân gia phía sau nàng cùng với... phó điện chủ Giám Sát Thánh Điện Hà Thượng Khách."

Cổ chiến trường là do Giám Sát Thánh Điện phát hiện mở ra.

Hà Thượng Khách là dư nghiệt Tà Ma Vực, Tân Hồng Y thân ở giớ vực vĩ độ thấp mà lại biết tới cổ chiến trường và Phù Sinh Đồ.

Liên kết hai điểm này lại với nhau, dễ dàng nhận thấy quan hệ bên trong.

Lục Trường Sinh nghe vậy nhíu nhíu mày, bứt tóc nói:

"Sao lại nhiều chuyện vậy chứ?!"

Chết tiệt!

Từng thứ một xếp chồng lên nhau.

Lục Trường Sinh cầm một sợi tóc nói.

"Các ngươi xem, bận rộn đến tóc của ta đều rụng đây!"

Đám người Diệp Thu Bạch cạn lời.

Tu vi như ngài còn có thể bị rụng tóc? Lo lắng đến rụng tóc?

Đây không phải là tự mình bứt xuống sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận