Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 591 - Tinh thần nội hạch thứ chín

. . . . . . . .

Tuy rằng không biết cây liễu làm như thế nào mà biết được.

Nhưng cây liễu nói không sai.

Lúc Thạch Sinh đạt được viên Tinh thần nội hạch thứ nhất, linh thể bảo hộ Tinh thần nội hạch có nói.

Tiền bối sáng tạo công pháp tuyệt thế như Hỗn Độn Tinh Thần Lục không có lợi dụng tinh thần chi lực đạt tới đỉnh tu đạo!

Vì thế liền lấy tinh thần chi lực của bản thân ngưng tụ ra tám viên Tinh thần nội hạch.

Hắn phỏng đoán phải có Tinh thần nội hạch thứ chín mới có thể hoàn mỹ đăng đỉnh.

Cho nên dù Thạch Sinh nhận được tám viên Tinh thần nội hạch cũng không cách nào tu luyện Hỗn Độn Tinh Thần Lục đến đỉnh!

Theo tinh thần chi lực không ngừng ngưng tụ.

Một cỗ sinh chi ý nhu hòa bao vây lấy thiên địa đạo tắc vây quanh Thạch Sinh!

Hẳn là không sai.

Cây liễu nhẹ nhàng vung cành liễu đáp trên đan điền của Thạch Sinh.

Hiện giờ theo lời cây liễu tiền bối, lợi dụng tinh thần chi lực khổng lồ trong Tinh thần tinh phách ngưng tụ ra viên Tinh thần nội hạch thứ chín sao?

"Không hổ là thần vật từ khi thiên địa sơ khai, sao tiền bối không để cho bản thân hấp thu?"

Cũng không cách nào lấy dựa vào tinh thần chi đạo đạt tới đỉnh!

Trợ giúp Thạch Sinh ngưng tụ Tinh thần nội hạch!

Cây liễu ở Thảo Đường có kiến thức rộng lớn, dù là sư tôn đôi khi cũng phải dò hỏi ý kiến của cây liễu.

Cho nên sau khi Thạch Sinh nhận được tám viên Tinh thần nội hạch thì cũng phải nghĩ cách ngưng tụ ra viên Tinh thần nội hạch thứ chín mới có thể đạt tới cảnh giới kia!

Một bóng mờ có hình dạng tương tự như Tinh thần nội hạch thứ nhất và thứ hai nhưng lại có màu sắc và hơi thở bất đồng chậm rãi hiện lên.

"Hơn nữa ngươi càng cường đại thì mới càng có khả năng bảo hộ đệ tử."

Nghĩ đến đây Thạch Sinh liền bắt đầu vận dụng tinh thần chi lực, bắt đầu ngưng tụ.

Lục Trường Sinh cười cười: "Ta là sư tôn. . . . . ."

Liễu Tự Như thấy cảnh này không khỏi kinh ngạc nói:

"Tới cảnh giới của ngươi, tuy rằng ta không biết cảnh giới gì nhưng đã rất khó tăng lên nữa."

Rất ngạo kiều!

Liễu Tự Như cười mà không nói.

Tuy rằng cảnh giới của Thạch Sinh không có tăng lên nữa nhưng hơi thở lại càng thêm dày nặng!

Sắc mặt Lục Trường Sinh lập tức biến đổi, ho khan một tiếng nói:

Mãnh thú, thảm thực vật, sông núi ở Trường Sinh giới đều đã chịu tinh thần chi lực ảnh hưởng.

Nói tới đây lại nghe Liễu Tự Như nhẹ nhàng cười.

Trong mắt có tinh quang lóe lên.

Lúc này, Thạch Sinh cũng mở mắt ra.

Có thể câu thông với sao trời!

"Hừ! Ta cần thứ này làm gì? Đám tiểu tử thúi cường đại thì ta mới yên tâm mò cá!"

Tinh thần chi lực không ngừng tràn ra bên ngoài cơ thể!

Lúc này.

Lại có cột sáng phóng lên cao ngay sau đó nổ mạnh như pháo hoa, sái lạc khắp toàn bộ Trường Sinh giới!

Hắn đã sớm thăm dò rõ tính cách của Lục Trường Sinh.

Trong khoảng thời gian này.

Chớp mắt đã một tháng rồi.

Thời gian như bóng câu qua khe cửa.

Giờ khắc này, viên sao trời thứ chín đã lơ lửng ở trong Tinh không đan điền.

Mà viên sao trời thứ chín này nằm ở vị trí khác biệt với mấy viên khác.

Viên thứ nhất cùng viên thứ hai là song song với nhau, hấp dẫn lẫn nhau.

Còn Tinh thần nội hạch thứ chín lại lơ lửng phía trên viên thứ nhất và viên thứ hai.

Tinh thần chi lực tản ra từ viên thứ nhất và thứ hai không nối tiếp nhau mà truyền thẳng tới viên thứ chín, dung nhập vào bên trong!

Như vậy thì vài viên Tinh thần nội hạch sau cũng sẽ như thế.

Tinh thần nội hạch thứ chín sẽ trở thành trung tâm trong Tinh không đan điền của Thạch Sinh.

Hiện giờ Thạch Sinh đã đạt tới Trọc Tiên cảnh đỉnh, thực lực có thể chống lại Địa Tiên cảnh!

Thậm chí cường giả Địa Tiên cảnh sơ kỳ hay trung kỳ bình thường cũng có thể không phải là đối thủ của hắn!

Vậy cũng hơn ba bốn trăm vạn năm tu vi.

Mỗi ngày được năm trăm năm.

Điểm danh hơn hai mươi năm.

Lục Trường Sinh tính tính toán toán.

Trăm vạn năm tu vi.

Lục Trường Sinh nghe vậy sửng sốt.

【 Cửu U Hoàng Tuyền đại trận tăng lên thành sát trận Thánh cấp 】

Vừa dứt lời.

Linh khí trong cơ thể Lục Trường Sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhưng hơi thở vẫn nội liễm, không có bùng ra.

Đồng thời Cửu U Hoàng Tuyền đại trận cũng được tăng lên.

Nhưng mà Thánh cấp này là cấp bậc gì?

Đang lúc Lục Trường Sinh cảm thấy khó hiểu thì hệ thống lên tiếng.

【 Dưới Thánh cấp chỉ là sâu kiến, sát trận Thánh cấp có thể chém giết tất cả kẻ dưới Thánh cấp, Tiên Đế ở dưới Thánh cấp 】

【 Nhưng mà sử dụng một lần sẽ hao phí trăm vạn năm tu vi của ký chủ 】

【 Được khen thưởng: Cửu huyền thánh khí: Tất cả linh khí trong cơ thể sẽ thay chuyển thành thánh khí, phẩm chất vượt xa tiên thần nhị khí 】

【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiêm vụ bồi dưỡng Thạch Sinh, thiên phú cấp SSS, tư chất đại đế 】

Tiếng hệ thống đã lâu không nghe thấy bỗng vang lên.

Lục Trường Sinh nằm trên ghế trúc.

Giờ khắc này.

Đây chính là những gì mà Tinh thần tinh mang đến cho Thạch Sinh.

Cho nên hắn chỉ có thể sử dụng ba lần sao?

Hơn nữa mỗi sử dụng đều phải hao phí nhiều năm tu vi như vậy?

Xem ra không thể tùy tiện sử dụng. . . . . . Hệ thống này thật keo kiệt. . . . . .

Nhưng mà cũng tốt hơn so với không có.

Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu.

Lúc này Thạch Sinh hành lễ với cây liễu rồi mới đi tới trước mặt Lục Trường Sinh, cười nói:

"Đa tạ sư tôn, không phụ kỳ vọng, hiện tại ta đã tới Trọc Tiên cảnh đỉnh."

Liễu Tự Như nghe mà kinh hãi.

Trọc Tiên cảnh đỉnh?

Phía trước mới Hợp Đạo cảnh mà?

Vượt qua nhiều cảnh giới như vậy?

Không hổ là Tinh thần tinh phách nha. . . . . .

Nếu để Liễu Tự Như biết Thạch Sinh đã áp chế cảnh giới, hơn nữa còn ngưng tụ ra viên Tinh thần nội hạch thứ chín.

Phỏng chừng Liễu Tự Như sẽ há hốc mồm không thể khép lại. . . . . .

Còn Lục Trường Sinh lại bĩu môi nói.

"Chỉ có thể này sao?"

"Ngươi vẫn còn chưa được, thiên phú kém như vậy, nhanh tiếp tục tu luyện!"

Liễu Tự Như cân nín.

Còn chưa đủ?

Thiên phú còn kém?

Rốt cuộc muốn tới trình độ gì thì lão nhân gia ngài mới thấy hài lòng nha!

Nếu là đệ tử của ta, ta sẽ sủng đến tận mây xanh đi!

Còn Thạch Sinh thì không nghị như này.

Hắn cho rằng sư tôn đang khích lệ hắn, đồng thời cũng là nhắc nhở không cần bởi vì chút "Việc nhỏ" mà đắc chí.

Nghĩ đến đây.

Thạch Sinh càng kính nể, sự kính nể của hắn đối với sư tôn Lục Trường Sinh giống như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt!

Ngay sau đó nghiêm túc khom lưng với Lục Trường Sinh rồi nói:

"Sư tôn, ta sẽ không trì hoãn, nhất định càng thêm nỗ lực tu luyện!"

"Ừ!" Lục Trường Sinh ngẩng đầu lên:

"Được rồi, còn không mau đi nấu cơm."

"À không! Mau đi tu luyện!"

Còn nấu cơm sao?

Đại kiếp nạn sắp buông xuống.

Hắn cần phải gia tăng thực lực của mình, cũng muốn tranh thủ thời gian giúp đám đệ tử nhanh chóng gia tăng tu vi!

Thạch Sinh gật gật đầu, trở lại trong phòng tiếp tục tu luyện.

Còn Lục Trường Sinh thì nhìn về phía Liễu Tự Như.

Liễu Tự Như thấy thế cũng không cần Lục Trường Sinh nói, tự giác đeo tạp dề đi vào phòng bếp. . . . . .

Lục Trường Sinh tiếp tục nằm nghỉ.

Lúc này bên trong thức hải có một con mắt to xuất hiện!

Mắt to này đúng là mắt to xuất hiện bên trong thông đạo Tiên giới.

"Ngươi đưa Tinh thần tinh phách cho đệ tử của ngươi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận