Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 712 - Chơi trò vườn không nhà trống?

. . .

Vị trí của Ma Vương thành đã bị đám người Phan Tà tìm được.

Khi bốn người Phan Tà đi đến vị trí bên ngoài tường thành của thành bắc Ma Vương thành thì lại kinh ngạc phát hiện: Không một ai đóng quân trên tường thành!

Cái tình huống gì đây?

Giang Thần đứng kế bên dùng sắc mặt có hơi ngưng trọng để nói ra: "Lừa đảo nhau hay gì vậy? Mục Phù Sinh tựa hồ chính là người của Ma Vương thành, hơn nữa cái tên quân sư Lâm Trí Nam kia cũng là một thành viên trong đó mà."

"Trong đó có thể có cạm bẫy gì không?"

Lâm Trí Nam được biết đến như là quân sư riêng của Linh Tiên cung, nhưng hắn lại không nổi tiếng nhờ vào tài năng hay là sức mạnh gì của mình, mà là về tài tháo vát.

Không những thế mà còn phải nhắc đến Mục Phù Sinh, không kể là ngay lúc tỉ thí trong Vạn Vực đại hội, hay là trong lần truy kích trước kia thì bốn người Phan Tà đều ăn không ít thiệt thòi ở trong tay Mục Phù Sinh.

Sau khi nghe Giang Thần nói, Phan Tà lại lắc đầu tiếp lời:

"Nghe đồn lão tổ tâm ngoan thủ lạt, nếu như ngay cả loại nhiệm vụ này cũng không thể hoàn thành, đến lúc đó, các ngươi có thể tưởng tượng được kết cục của chúng ta như thế nào sao..."

Rõ ràng là bọn họ rất đồng cảm...

"Huống chi, chúng ta càng không có thời gian để lãng phí, nếu như chúng ta thật sự không cách nào đánh hạ Ma Vương thành, sau đó lão tổ sẽ đối đãi với chúng ta như thế nào?"

Nói ra ai sẽ tin?

Coi như là đệ tử, trưởng lão, hoặc người có công với Vô Gian Luyện Ngục đi chăng nữa mà nếu để cho Luyện Ngục lão tổ cảm thấy bất mãn thì đều sẽ có trừng phạt cực kỳ khủng bố...

Mức độ xảo quyệt của bọn họ đã được khắc sâu ở trong lòng bốn người thuộc Vô Gian Luyện Ngục này.

Nghe đến đây, trong mắt ba người Giang Thần đều là không khỏi lộ ra một tia sợ hãi.

Hai người Hãn Hoa, Hoàng cũng gật đầu đồng tình.

Có hai người này ở đây, Ma Vương thành dĩ nhiên không thể không có bất kỳ biện pháp phòng ngự nào?

"Ma Vương thành là mục tiêu chúng ta phải đánh hạ, lúc này đây cũng không phải là đang truy kích ai, mà hiện tại cũng không có sử dụng bí pháp, nên chúng ta còn rất dư dả thời gian, nếu quả thật có cạm bẫy thì hãy kích hoạt bí pháp để bước vào Địa Tiên cảnh trước đã, lúc đó thì đối phương khẳng định cũng không phải là đối thủ của chúng ta."

Đám người Giang Thần không biết và cũng không biết, nhưng chắc chắn có thể khẳng định tuyệt đối tương lai không có khả năng còn tốt đẹp...

Chủ yếu là trình độ xảo trá của Mục Phù Sinh đã ăn quá sâu vào lòng người, để cho bọn họ không thể không kiêng kỵ!

"Được rồi, nhanh chóng chiếm được Ma Vương thành, nếu như gặp nguy hiểm thì lập tức mở ra bí pháp!"

Lúc trước Luyện Ngục lão tổ cuồng sát thành tính.

Nếu họ thất bại cả hai lần như vậy thì họ còn sẽ phải đối mặt với điều gì?

Nhưng bọn họ không cảm giác được bất kỳ một tia sinh mệnh nào tồn tại.

Bốn người Phan Tà xông vào trong đó!

Hơn nữa nếu như không có người thúc giục thì những phù triện này cũng không thể phát huy ra uy lực cao nhất.

Lập tức, bốn người không hề nghĩ ngợi gì thêm nữa mà nhanh chóng tấn công về hướng tường thành thành bắc!

"Phan sư huynh, giống như... không có ai?"

Nghe được Phan Tà nói, ba người Giang Thần đều là gật gật đầu.

Chẳng lẽ bọn họ không sợ thành trì thuộc về chính mình bị chiếm lĩnh, đến lúc đó sẽ không cách nào thu hồi lại được?

Làm sao hắn có thể buông tha cho cả một tòa thành trì như vậy cơ chứ?

Phan Tà cũng buồn bực không hiểu, đây rốt cuộc là tình huống gì?

Trong nháy mắt, một tiếng vang thật lớn truyền ra, cửa thành bị phá!

Hơn thế nữa, bản thân hắn cũng đã quyết định tạm thời buông tha Ma Vương thành, thế là Mục Phù Sinh thu lại toàn bộ phù triện để tránh lãng phí.

Và cũng có thể tiếp tục che giấu một phần thực lực.

Lúc này Giang Thần có chút sững sờ mà hỏi:

Toàn lực phóng xuất cảm giác lực để quan sát chung quanh.

Nhưng sau khi Mục Phù Sinh cân nhắc đến chuyện sẽ phải đi tới Tinh Vân thành, khả năng là không còn thời gian để khắc dấu phù triện.

Ban đầu là có rất nhiều phù triện phòng ngự cùng với phù triện sát phạt ẩn giấu ở trong Ma Vương thành.

Và cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Phải biết rằng, so với thủ thành thì chiếm thành khó khăn hơn rất nhiều.

Dưới tình huống thực lực ngang nhau, người công thành cũng sẽ phải trả giá nhiều hơn.

Huống chi, Phan Tà cũng không cho rằng bọn họ bây giờ có thực lực yếu hơn bọn Diệp Thu Bạch.

Thôi thì tạm mặc kệ những thứ khác vậy.

Sau khi lục soát một lần và xác định thật sự là không có ai, Phan Tà quyết định thật nhanh:

"Hôm nay hãy chiếm đóng hoàn toàn Ma Vương thành, sau đó báo cáo lại việc này cho lão tổ, các bước hành động tiếp theo sẽ như thế nào là do hắn định đoạt."

Ba người Giang Thần đều gật đầu. ...

Bên kia, Tinh Vân thành, bên ngoài Tháp tu luyện .

Tháp tu luyện

Hai người Tô Mộ U và Lâm Trí Nam đều nhìn theo hướng Nhạc Chính Trì chỉ.

Hả?

Tháp tu luyện

Lúc này, Nhạc Chính Trì chỉ vào phía trên của Tháp tu luyện rồi nói: "Bọn họ sớm đã thông qua, bây giờ đã tới tầng thứ ba, trong đó cũng đã có một người tới tầng thứ tư, nói vậy người nọ chính là Tiểu Hắc nhỉ."

Tháp tu luyện

"Tiểu Hắc hẳn là không có vấn đề gì, dù sao hắn cũng là thể tu, hạn chế trong Tháp tu luyện không có chút ảnh hưởng nào đối với hắn, người đáng nhắc đến là Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh, nếu họ muốn qua được tầng thứ hat thì chỉ sợ phải tốn một phen chiến đấu..."

Sau khi hấp thu linh khí trong mộc bài, thực lực của mọi người cũng tăng lên không ít.

Tô Mộ U thán phục đến nỗi nói rằng:

" Tháp tu luyện này thật là kỳ diệu, nếu như có thể một mực ở chỗ này để tu luyện, chỉ sợ rất nhanh là có thể đột phá cảnh giới!"

Tháp tu luyện

Lâm Trí Nam ở kế bên thì lại cười khổ:

"Nhưng với chúng ta bây giờ, dưới tình huống linh khí bị phong tỏa, muốn tiếp tục leo lên tầng trên thì lại quá mức khó khăn.

Tô Mộ U gật đầu nói tiếp:

"Cũng không biết tình huống của bọn Diệp Thu Bạch thế nào, cũng không biết là họ đã qua được tầng thứ hai chưa..."

Lâm Trí Nam thầm nghĩ:

Nhưng sau khi tới được tầng thứ hai rồi gặp phải đợt công kích của điểu thú thì bọn họ cũng không còn đường phản kháng...

Ba người này ngược lại đã vọt tới tầng thứ hai.

Tô Mộ U, Nhạc Chính Trì, Thần Huy cũng theo sát phía sau.

Bọn họ dù đã dùng hết toàn lực thì cũng chỉ có thể đánh chết ba bốn con Ma lang.

Miêu Bang

Lâm Trí Nam, Miêu Bang đã bị thương.

Chỉ thấy, tại tầng thứ ba của Tháp tu luyện có năm cái điểm sáng tồn tại.

Tháp tu luyện

Mà tầng thứ tư thì lại có một điểm sáng.

Miêu Bang đứng kế bên bèn giải thích:

Miêu Bang

"Một điểm sáng đại biểu cho tầng kia có tồn tại một người."

Thấy cảnh này, Lâm Trí Nam sợ hãi đến mức thốt lên, rồi lại có chút bất đắc dĩ.

"Mấy tên biến thái đó rốt cuộc là đã tu luyện như thế nào vậy?

Tiểu Hắc và Tiên Viên thôn kia là thể tu thì thôi khỏi nói đi, tại sao ngay cả Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh cũng đã có thể thông qua tầng thứ hai?"

Tô Mộ U không khỏi khẽ cười đáp lại: "Thực lực của bọn họ nào có thể dùng lẽ thường để đo lường."

Nhìn thấy nụ cười của Tô Mộ U, Lâm Trí Nam lại không khỏi cảm thấy chua hết cả miệng lưỡi.

Mỗi lần nhắc tới Diệp Thu Bạch là Tô Mộ U sẽ lộ ra một nụ cười!

Thế mà trong những thời điểm đối mặt với hắn, Tô Mộ U lại chẳng cho hắn lấy một tia ý cười nào!

Tên này thật đáng ghét!

Nhưng nếu thật sự muốn cạnh tranh, Lâm Trí Nam lại sinh ra một luồng cảm giác vô lực.

Loại yêu nghiệt này, rốt cuộc cần phải làm sao thì mới có thể cạnh tranh với hắn vậy!

Trong lòng Lạc Chính Trì cũng có chút phức tạp.

Ở trong tầng thứ hai, ngay cả một con điểu thú mà hắn cũng không thể giải quyết được.

Nhưng Diệp Thu Bạch kia lại đã sớm thông qua...

Đợi đến khi Diệp Thu Bạch đi ra, chỉ sợ thực lực của riêng một mình hắn là đã có thể nghiền ép Lạc Chính Trì rồi...

"Chẳng qua đây cũng là chuyện tốt, mấy người bọn họ tăng thực lực lên càng cao, thì tới thời điểm đối kháng Luyện Ngục thành sau này cũng sẽ có tỷ lệ thắng cao hơn."

Lâm Trí Nam điều chỉnh lại tâm tình một cách cực kỳ nhanh chóng, rồi hắn cười nói: "Chúng ta cũng nhanh khôi phục thương thế thôi, sau đó cũng phải tiếp tục đi tiếp, dù sao loại bảo địa tu luyện như này cũng không phải là thứ thường xuyên có thể gặp được."

Mọi người đều gật đầu.

Ngay lúc này, Thần Huy đột nhiên kinh hãi thốt lên:

"Lại có hai người đi lên!"

Chỉ thấy, có hai điểm sáng đột nhiên biến mất khỏi tầng thứ ba.

Cùng lúc đó, tầng thứ tư lại xuất hiện thêm hai điểm sáng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận