Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 872 - Tiên sinh thần bí

. . . .

Sau khi buổi hội đàm giữa các Thần Chủ chấm dứt.

Các cường giả Thần Chủ cảnh đều bắt đầu tiến hành điều tra xem những ngày qua Hạo Thiên Thần Chủ đã gặp người nào, hoặc là đi tới địa phương nào mà có được kỳ ngộ.

Dù sao đạt tới cảnh giới như bọn họ.

Muốn đột phá đến tầng thứ cao hơn, trừ phi có điều kỳ ngộ hoặc là cao nhân chỉ điểm, nếu không không có khả năng đột phá.

Huống hồ Hạo Thiên Thần Chủ lấy luyện thể làm chủ.

Luyện thể tu luyện đến cảnh giới này, muốn tăng lên nữa thì càng khó hơn người tu đạo bình thường.

Cho nên đây cũng là nguyên nhân vì sao các Thần Chủ khác cho rằng không có khả năng là tự thân Hạo Thiên Thần Chủ tìm được đường đột phá.

Vô số thế lực đều kinh ngạc cảm thán.

Một đoàn sương mù lượn lờ ở trong lòng mọi người, đều có chút bất an.

Loại thế lực có nội tình cực kỳ thâm hậu thế này bị hủy diệt gây chấn động lớn.

Nhưng mà cũng chưa bao giờ nghe nói Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện trở mặt với vị cường giả Thần Chủ cảnh nào.

Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện chính là thế lực đứng đầu trong nhóm nhất lưu.

Giống như núi lửa có khả năng phun trào bất kỳ lúc nào.

Tin tức Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị hủy diệt cũng nhanh chóng truyền khắp toàn bộ giới vực vĩ độ cao!

Đồng thời, có người lưu ý phát hiện, từ sau khi tin tức về Không gian chi tâm lộ ra thì hướng gió ở giới vực vĩ độ cao tựa hồ bắt đầu thay đổi. . . . . .

Trước kia từng là một thế lực cấp Thần Chủ!

Phải biết rằng.

Người hoặc thế lực có thể hủy diệt Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện chỉ có thể là cấp bậc Thần Chủ.

Hạo Thiên Thần Chủ cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao trước đó Lục tiền bối cũng đã nói với hắn, muốn đi hủy diệt Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.

Trong lúc nhất thời.

Chẳng qua không nghĩ tới quá dễ dàng, trong một thời gian ngắn như vậy mà đã hoàn toàn xóa đi sự tồn tại của đối phương.

Một cơn sóng ngầm đang chậm rãi sôi trào.

Chỉ có Hạo Thiên Thần Chủ, Kim Sí Đại Bàng tộc và Dao Trì Tiên Cung biết người khởi xướng mọi chuyện là ai.

Các trưởng lão lập tức báo cáo chuyện Quý Thiên Dao thích Lục Trường Sinh, hơn nữa điên cuồng theo đuổi cho cung chủ Quý Liễu Chi.

Còn may mà mình không có trở mặt với vị tiền bối kia, bằng không, e là Kim Sí Đại Bàng tộc cũng không có kết cục tốt. . . . . .

"Chuyện này cứ thuận theo tự nhiên đi. . . . . ."

Một màn này sao mà quen thuộc thế?

Quý Liễu Chi nghe xong cười khổ.

Kim Vô Tẫn nghe được tin tức này liền cười khổ.

Tin tức Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị hủy diệt cũng truyền tới.

Lúc này.

Nếu làm theo như lời các ngươi mới thật sự là lấy nhỏ bỏ lớn nha. . . . . .

Phía trước ở Phàm Nhân thôn, Bắc Minh trấn Long Điện cũng nhận lấy kết cục tương tự đi?

Trưởng lão:

"Nhưng mà! Tương lai Thánh Nữ có thể đánh sâu vào Thần Chủ cảnh!

Tuy rằng người này có thiên phú và thực lực cao cường, nhưng cũng không thể lấy nhỏ bỏ lớn!"

Ở Dao Trì Tiên Cung, khi đám người Quý Thiên Dao trở lại.

Quý Liễu Chi cũng biết thực lực của Lục Trường Sinh cho nên nghe báo cáo chuyện này cũng chỉ ho nhẹ một tiếng, nói:

Quý Thiên Dao thân là Thánh Nữ Dao Trì Tiên Cung, điệu bộ như vậy thật sự mất hình tượng.

Ngay sau đó các trưởng lão cũng nói.

Nghe được tin tức này mấy người đều sửng sốt.

Ngay sau đó Quý Thiên Dao bỗng mỉm cười.

Một tên trưởng lão thấy thế, không khỏi tò mò hỏi:

"Thánh Nữ, sao Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị huỷ diệt mà ngươi lại vui vẻ vậy?

Chẳng lẽ trước kia ngươi có thù oán gì với Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện sao?"

Quý Thiên Dao cười, lắc lắc đầu nói:

"Không có việc gì, ta đang suy nghĩ chuyện khác."

Trải qua một đoạn thời gian ở cùng nhau.

Quý Thiên Dao cũng dần dần hiểu biết tính cách của Lục Trường Sinh.

Cũng không biết đây là tốt là không tốt.

Còn có tình yêu. . . . . .

Điều khiến một người nhanh chóng trưởng thành không chỉ có mỗi chiến tranh, chém giết.

Quả nhiên.

Nhưng mà nhìn ánh mắt kiên định của Quý Thiên Dao, Quý Liễu Chi không khỏi thở dài trong lòng.

"Hiện tại, với thực lực của ngươi thì còn hơi sớm chút. . . . . ."

Sao nàng có thể không biết Quý Thiên Dao đang suy nghĩ gì chứ?

Không cần phải nói.

Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị huỷ diệt, tám phần là liên quan đến vị Lục tiền bối kia.

Ngay sau đó nàng nhìn về phía đám trưởng lão nói:

"Được rồi, chuyện của Thánh Nữ các ngươi không cần nhọc lòng nữa, bổn tọa tự nhiên sẽ trông giữ, các ngươi cứ tiếp tục đi điều tra manh mối về Không gian chi tâm đi."

Mấy trưởng lão thấy thế nhìn nhau.

Ngay sau đó đều gật đầu rời đi.

Đợi cho các trưởng lão đều rời khỏi Quý Thiên Dao đột nhiên ngưng trọng nhìn về phía Quý Liễu Chi, nói: "Sư tôn, bắt đầu đi."

Một lời nói khó hiểu nhưng lại khiến sắc mặt Quý Liễu Chi hơi đổi.

Chỉ có Quý Liễu Chi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua đồ nhi của mình.

Cho nên Quý Thiên Dao sẽ không nói ra chuyện của Lục Trường Sinh.

Càng không muốn để những người chú ý tới mình.

Cho nên Quý Thiên Dao biết Lục Trường Sinh nhất định không thích những người khác biết đến sự tồn tại của mình.

Rõ ràng thực lực sâu không lường được nhưng lại cẩn thận quá mức!

Nói khái quát.

Nhưng nếu sự tình đã phát sinh, tự nhiên có định số.

Nghĩ đến đây.

Quý Liễu Chi hỏi:

"Ngươi đã nghĩ kỹ rồi chứ?"

Quý Thiên Dao không chút do dự, gật đầu nói:

"Nghĩ kỹ rồi."

"Một khi đã như vậy thì theo ta đến Dao Trì tổ địa. . . . . .". . . . . .

Bên kia.

Lục Trường Sinh, Hoàng Thiên cùng Liễu Tự Như đã về tới Phàm Nhân thôn, nơi tiên sinh sở cư trú.

Tiên sinh như sớm biết Lục Trường Sinh sẽ trở về.

Khi ba người tiến vào sân, trên bàn trà đã có nước trà nóng.

Tiên sinh làm thủ thế mời, sau khi Lục Trường Sinh ngồi xuống mới hỏi:

"Diệt Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện sao?"

Lục Trường Sinh biết không thể gạt được lão đông tây này, dứt khoát gật đầu nói:

"Diệt."

"Có một số chuyện thật sự cần phải làm cẩn thận như vậy sao?"

"Rốt cuộc có đôi khi làm tuyệt cũng có khả năng đưa chính mình vào tuyệt địa."

Lục Trường Sinh uống ngụm trà, ngay sau đó tùy tiện nói:

"Hoàn toàn triệt tiêu hết khả năng là được mà."

"Như vậy mới là cách làm an toàn nhất ổn thỏa nhất."

Nghe vậy.

Tiên sinh cười lắc lắc đầu nói:

"Ngươi có suy nghĩ của ngươi, ta không can thiệp được."

"Nghe nói ngươi còn có một ít đệ tử? Kế tiếp cần phải làm gì?"

"A?"

Lục Trường Sinh buông nước trà, nhìn về phía Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên lắc lắc đầu.

Ngay sau đó lại liếc nhìn Liễu Tự Như.

Liễu Tự Như cũng vội vàng lắc đầu.

Lúc này, Lục Trường Sinh mới đưa ánh mắt nhìn tiên sinh, nói:

"Nếu không ai nói cho ngươi, vậy sao tiên sinh ngươi có thể biết được?"

"Hay là ngươi điều tra ta?"

Tiên sinh lại cười nói:

"Ngươi che giấu manh mối một cách hoàn mỹ như thế, ngay cả ta cũng không lần mò ra."

"Nhưng mà chỉ cần ngươi lộ diện bên ngoài, chung quy vẫn sẽ lưu lại một ít dấu vết."

Lục Trường Sinh nở nụ cười trào phúng:

"Xem ra tiên sinh cũng không không có tuân thủ ý niệm của mình, thủ vững Phàm Nhân thôn, ngược lại tai mắt của tiên sinh trải ra rất rộng, bàn tay cũng duỗi khá dài nha?"

"Ngươi không cần làm bộ dạng này, ta cũng không có ác ý với ngươi."

Tiên sinh lắc đầu nói:

"Chỉ là ta muốn nhắc nhở ngươi thôi, tà ma phong ấn chi kiếp chỉ là một khúc nhạc đệm, chuyện sau đó phải đối mặt vượt xa hơn nhiều."

"Ngươi cũng đừng hỏi, rất nhiều chuyện còn chưa tới thời điểm nói cho ngươi."

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt.

"Quả nhiên, thần côn luôn làm người ta khó chịu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận