Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 709 - Leo tháp

. . . .

Sau khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, nhóm người Diệp Thu Bạch đã hiểu rõ quy tắc của Tháp tu luyện .

Tháp tu luyện

Khi Nhạc Chính Trì, Thần Huy và Miêu Bang đồng loạt xông lên thì ngay lập tức xuất hiện một bức màn màu xanh nhạt ngăn cách ba người ra.

Miêu Bang

Trong mỗi bức màn ngăn cách của mỗi người đều có bảy con Ma lang.

Như vậy tức là chỉ khi giết chết hết bảy con Ma lang này thì họ mới có tư cách bước lên cầu thang xoắn ốc để tiến vào tầng thứ hai.

Lúc này, Lâm Trí Nam nhìn về phía Tô Mộ U mà cười nói: "Chúng ta cùng tiến lên... nhé?"

Tiểu Hắc liếc nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch rồi cũng mở miệng: "Ta cảm thấy Mục sư đệ nói đúng."

Đột nhiên, Diệp Thu Bạch cảm giác được ánh mắt oán giận của Lâm Trí Nam đang hướng về mình.

"Còn không phải do đại sư huynh ngươi gây ra sao?"

Hai người này... Xem ra ngày thường ta đã không thể hiện đủ uy nghiêm của một đại sư huynh với bọn họ đúng không?

"Tiểu tử, ngươi vẫn phải cố gắng nhiều hơn."

Tháp tu luyện

Lâm Trí Nam còn chưa nói xong thì đã thấy Tô Mộ U phóng lên đi trước.

Sau khi quay đầu liếc mắt nhìn một cái, Diệp Thu Bạch ngay lập tức chạy về phía trước chứ không nhìn lại nữa, vừa chạy vừa nói vọng ra sau:

Nghe Diệp Thu Bạch nói vậy, Mục Phù Sinh phì cười ra tiếng:

Diệp Thu Bạch đi đến gần vỗ vỗ bả vai Lâm Trí Nam như không còn cách nào khác mà chỉ có thể mỉm cười lắc đầu:

Nhìn cách Tiểu Hắc vừa chạy vừa bò về phía trước, lông mày Diệp Thu Bạch không ngừng co giật.

"Ngươi là đang nói về chính bản thân mình phải không?"

Mục Phù Sinh nói xong cũng không đợi Diệp Thu Bạch phản bác là đã bước về phía trước rồi bị bức màn ngăn cách màu xanh nhạt bao vây vào trong.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều chạy về phía trước, họ cùng bị bức màn chắn màu xanh nhạt bao phủ bên trong.

"Tóm lại, ngươi hãy cố gắng lên đi, ít nhất hãy dùng chính thực lực của mình chinh phục nàng ấy trong Tháp tu luyện này."

Lâm Trí Nam nghe xong thì cảm thấy vô cùng bất lực, hắn nghĩ trong đầu:

Tình trạng của hai người Nhạc Chính Trì và Thần Huy thì khá hơn một chút.

Tô Mộ U không có đòn sát thương trí mạng nào đối với chúng nên cuộc chiến với ma lang là vô cùng khó khăn.

Nhưng khi nhìn đến Mục Phù Sinh, Mục Phù Sinh dù sao cũng là một phù sư, khi lực lượng thần hồn không thể sử dụng thì đáng lẽ tình cảnh của hắn phải thảm hơn bọn họ.

Ví dụ như Tô Mộ U chỉ có thể sử dụng trấn áp chi ý để tiến hành kiềm chế ma thú.

Khoảnh khắc ánh sáng lôi đình màu tím tiêu tán, con ma lang đã nằm trên mặt đất không còn bất kỳ sinh khí nào.

Không có linh khí vì thế không có cách nào vận dụng lực lượng thần hồn, đối với một người tu đạo mà nói thì điều này không thể nghi ngờ là đã khiến họ yếu đi rất nhiều.

Ngay cả khi không được dùng phù triện và lực lượng thần hồn mà Mục Phù Sinh vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy sao?

Nhóm người Tô Mộ U chứng kiến cảnh tượng này thì đều bị sốc.

Linh thảo hóa thành một luồng linh khí cực kỳ tinh thuần tràn về phía cổ tay Mục Phù Sinh.

Tuy nhiên, sức mạnh thân thể của ma lang rất mạnh mẽ, cho dù bị trấn áp thì chúng vẫn có thể hành động, khiến cho Tô Mộ U phải liên tục né tránh đòn tấn công của ma lang.

Nhưng khi mọi người nhìn về phía Mục Phù Sinh thì chỉ thấy thân thể của Mục Phù Sinh được bao phủ bởi một lớp ánh sáng thuộc tính sét màu tím. Hơi thở hủy diệt bao phủ toàn bộ không gian bên trong lớp màn chắn.

Giây phút khi tay Mục Phù Sinh giơ lên thì lập tức phía trên đỉnh đầu ma lang xuất hiện một đám mây đen.

Trong đám mây đó, lực lượng lôi đình màu tím hóa thành một cột sáng màu tím trực tiếp bao trùm lấy con ma lang đó vào bên trong.

Lâm Trí Nam cũng gặp phải tình trạng tương tự như Tô Mộ U.

Tình hình trước mắt của những người khác nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Thần Huy sử dụng thương chi ý, phong lôi chi ý, so với Nhạc Chính Trì thì có hiệu quả còn tốt hơn.

Nhạc Chính Trì lấy âm luật nhập kiếm đạo, có thể gây ra sát thương thực chất đối với ma lang.

Nhưng điều đó cũng là bình thường, phải biết rằng, đây là luồng lực lượng lôi đình trong Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi thuật, có tên là Huyền âm Tử Lôi, tính hủy diệt của nó cũng không phải là thứ như lôi đình chi ý bình thường có thể so sánh ngang hàng.

Có thể nói rằng, chỉ bằng vào sức mạnh của Huyền âm Tử Lôi thì Mục Phù Sinh đã chạm tới ngưỡng cửa Lôi chi Đạo Tắc.

Bên phía Diệp Thu Bạch thì đây lại chính là lúc kiếm ý sát phạt Siêu Phàm cảnh thể hiện sức mạnh.

Kiếm ý sát phạt của Siêu Phàm cảnh được phối hợp với năng lực thực chiến mạnh mẽ của Diệp Thu Bạch, trong quá trình tránh né ma lang, hắn liên tiếp để lại vết kiếm thật sâu trên thân thể cường tráng của chúng.

Mỗi một con ma lang đều không thể chống đỡ được đến kiếm thứ ba của Diệp Thu Bạch.

Mà bên phía này, phong cách chiến đấu của Tiểu Hắc lại càng đơn giản thô bạo hơn.

Không có linh lực nên không có cách nào sử dụng Lực lượng thần hồn, đối với Tiểu Hắc mà nói thì tình cảnh này hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng nào.

So sức mạnh thân thể với ma lang thì Tiểu Hắc mạnh hơn không ít.

Vậy nên Tiểu Hắc trực tiếp nhảy vào trong đám ma lang, hắn gầm lên một tiếng rồi vung quyền thật mạnh vào trên thân thể ma lang.

Kinh nghiệm thực chiến không đủ phong phú hoặc là ý cảnh và thân thể không đủ mạnh mà muốn vượt qua tầng thứ nhất là sẽ cực kỳ khó khăn."

"Rõ ràng khảo nghiệm trong tháp này thiên về thực chiến, ý cảnh và thân thể.

Mục Phù Sinh thầm nghĩ:

"Chỉ là đánh còn chưa sướng tay."

Tiểu Hắc gật gật đầu, chiến ý trong mắt hắn còn chưa tiêu tan, miệng nhếch lên mà cười:

"Các ngươi có phát hiện hay không, nơi này rất phù hợp cho việc rèn luyện thực chiến."

Hôm nay, cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra được tại sao lúc đó Nhạc Chính Trì lại nói, thực lực của Diệp Thu Bạch không thể đánh giá theo lẽ thường, lại càng không thể chỉ nhìn vào cảnh giới.

Loại người này nói đơn giản chính là một con quái vật.

Cảnh tượng trước mắt này hiển nhiên khiến cho đám người Tô Mộ U cực kỳ hâm mộ.

Tháp tu luyện này dường như sinh ra chính là để cho nhóm người Diệp Thu Bạch.

Tháp tu luyện

Ngược lại, đối với họ thì đánh chết một con ma lang là chuyện cực kỳ tốn sức.

Miêu Bang và Lâm Trí Nam đều đã bị thương. Dù sao hai người cũng không được biết đến với năng lực thực chiến.

Miêu Bang

Rất nhanh sau đó, Tiểu Hắc là người đầu tiên đánh chết bảy con ma lang, ngay sau đó là Mục Phù Sinh và Diệp Thu Bạch, theo sau là ba người từ Tiên Viên thôn.

Thần Huy chỉ có thể cười khổ.

Đến lúc đó, hắn ngay cả sức mạnh để chiến đấu với bọn họ cũng không có.

Khi chứng kiến cảnh này, sắc mặt Nhạc Chính Trì rất nghiêm túc, hắn có một loại cảm giác, sau khi ra khỏi tháp tu luyện, thực lực của nhóm người Diệp Thu Bạch sẽ hoàn toàn áp đảo hắn.

Ba người còn lại trong Tiên Viên thôn cũng vậy, chỉ là sức mạnh thân thể của họ không có cách nào giải quyết ma lang bằng một quyền mà thôi, nhưng họ cũng hoàn toàn không có chút áp lực nào.

Khi âm thanh quyền đập vào thân thể ma lang vang lên, nơi bị Tiểu Hắc đánh phá đều sẽ lõm xuống, ma lang bị đánh bay ra đập mạnh vào màn chắn.

Khi mỗi một quyền nặng nề nện vào thân thể ma lang đều sẽ có âm thanh xương cốt nội tạng vỡ vụn vang lên.

Diệp Thu Bạch gật đầu, khi nhìn về phía mấy người Lâm Trí Nam đã bị thương thì lại bất lực nói ra:

"Đáng tiếc không có cách nào trợ giúp bọn họ."

Dường như Lâm Trí Nam nhận ra nỗi lo lắng của Diệp Thu Bạch, hắn nhìn sang bên nhóm người Diệp Thu Bạch rồi lập tức nói nhanh:

"Các ngươi hãy đi trước đi, không cần lo lắng cho chúng ta, thời gian không còn nhiều đâu."

Vừa nói xong, hắn bị một con ma lang đánh bay ra ngoài...

Diệp Thu Bạch nghe Lâm Trí Nam nói vậy thì gật đầu đáp lại:

"Các ngươi cẩn thận một chút, nếu thực sự không được thì rút lui ra ngoài trước."

Sau đó, hắn, Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc đi lên cầu thang xoắn ốc. ...

Cùng lúc đó, phía bên kia, lực cắn trả mà bốn người Phan Tà phải chịu dưới sự trợ giúp của Luyện Ngục lão tổ đã biến mất, thực lực của bọn họ cũng đã được khôi phục.

Luyện Ngục lão tổ nói:

"Nếu các ngươi đã khôi phục thì nhanh chóng đi tìm một nơi tên là Ma Vương thành, tấn công chiếm lấy tòa thành trì.

Ở nơi đó đang trấn áp một đạo hồn phách có trợ giúp rất lớn đối với việc khôi phục thực lực của bổn tọa."

Lão tổ nói xong thì tách ra một luồng linh hồn lực rồi bắn vào mi tâm của bốn người Phan Tà để cho bọn họ một lần nữa sử dụng bí pháp.

Say khi Phan Tà nghe xong thì nhanh chóng gật đầu đáp lời:

"Lão tổ, lần này ta nhất định sẽ không thất bại."

Truy kích coi như là không cách nào đuổi kịp rồi, nhưng công thành thì sẽ khác...

Sau đó, bốn người Phan Tà lập tức lên đường đi tới Ma Vương thành.

Lúc này, Luyện Ngục lão tổ nhìn về phía Khâu Căn Ngân đang đứng bên cạnh mà hỏi: "Nghe nói, các ngươi có việc muốn hợp tác cùng Vô Gian luyện ngục ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận