Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1106 - Chiếc nhẫn trên ngón tay tiền bối không tệ

Trên tu vi cảnh giới, bổn đế đã không có gì có thể dạy ngươi.

"Công pháp tựa hồ cũng không cần bổn đế truyền, như vậy ngươi nói bổn đế nên truyền cho ngươi cái gì đây?"

Lôi Phạt Thần Đế cười nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Sau khi sử dụng thuốc bột, thương thế toàn thân Mục Phù Sinh đã khôi phục.

Ừm...

Tóc thì vẫn cháy đen như cũ, từng sợi dựng đứng, trrông buồn cười dị thường.

Mục Phù Sinh cười nói: "Có thể truyền cho ta lôi đình chi lực của tiền bối."

Nghe vậy, Lôi Phạt Thần Đế hơi nhíu mày.

"Mỗi một lần ta xuất thủ, không có khả năng đều xuất ra thượng cổ thần lôi đi?"

Cho nên lôi đình chi lực của tiền bối không tệ lắm, có thể dùng để ứng phó tình huống bình thường.

Mặc dù là sự thật nhưng mà những lời quá thiếu đòn đi?

"Nếu để cho quá nhiều người biết ta có thượng cổ thần lôi, lỡ như có người nảy nòng tham thì nên làm cái gì bây giờ?"

Lôi Phạt Thần Đế:"..."

Lôi Phạt Thần Đế nghiến răng nghiến lợi nhìn Mục Phù Sinh, nói:

"Ngươi thân mang năm loại thượng cổ thần lôi còn cần lôi đình lực của bản đế?"

Nói cách khác hắn muốn dùng lôi đình của Lôi Phạt Thần Đế làm ngụy trang.

"Ngươi..."

"Đương nhiên, nếu trong tình huống bình thường thì lôi đình chi lực của tiền bối quả thật không có tác dụng gì với ta."

Mục Phù Sinh buông tay nói:

Mục Phù Sinh cười chắp tay:

"Vậy rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

"Quá khen quá khen."

Không đến lúc bất đắc dĩ thì không thể sử dụng lôi đình thượng cổ.

"Ngươi thật sự suy nghĩ chu đáo."

"Đúng rồi, tám tòa thần sơn của tiền bối cũng là pháp khí đi?"

"Đa tạ tiền bối."

"Tiểu tử ngươi nói cái gì?!"

Lôi Phạt Thần Đế tức giận, vung tay lên nói:

"Tiền bối không nên xúc động, không nên xúc động."

"Được rồi."

Nghĩ thì nghĩ như vậy, bất quá Lôi Phạt Thần Đế vẫn phất phất tay, một cỗ lực lượng từ trong lòng bàn tay tuôn hướng về tám tòa Thần Sơn!

Hắn lại bị một tiểu bối phá phòng ngự nhiều lần...

Lôi Phạt Thần Đế hừ lạnh một tiếng, sửa sang lại vạt áo.

"Đều cho ngươi hết!"

Lôi Phạt Thần Đế triệt để biểu lộ sự tức giận.

Chủ yếu là do Mục Phù Sinh quá không biết tiết tháo, đây không phải là nói dù sao Lôi Phạt Thần Đế hắn cũng phải tan biến, còn không bằng đưa toàn bộ đồ cho Mục Phù Sinh sao...

Mục Phù Sinh vội vàng đè tay.

Mục Phù Sinh cười híp mắt nói:

"Dù sao tiền bối cầm cũng vô dụng, để ở chỗ này quá lãng phí, còn không bằng để tiểu bối cầm ra ngoài bày ra uy năng, phát huy tác dụng của nó!"

"Ngươi muốn nói cái gì?"

Lôi Phạt Thần Đế nhíu mày.

Nhất thời tám tòa Thần Sơn bắt đầu thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành tám cây kim nhỏ... rơi vào trong tay Lôi Phạt Thần Đế.

"Đây là Bát Phong Lôi Ngục, hi vọng ngươi thật sự có thể phát huy ra uy năng của nó."

Lôi Phạt Thần Đế ném cho Mục Phù Sinh, rồi vội vàng nói:

"Được rồi, đã như vậy ngươi cũng nên rời đi."

Mục Phù Sinh thu hồi Bát Phong Lôi Ngục, cười nói:

"Được được... A, ta thấy chiếc nhẫn trên ngón tay tiền bối không tệ..."

Lôi Phạt Thần Đế cũng không quay đầu lại rời đi.

Hắn sợ ở lại thêm một khắc nữa thì tên tiểu tử này sẽ lột hết đồ của mình.

"Không cho thì thôi... Thật là keo kiệt."

Hồng Anh: "..."

Diệp Thu Bạch: "..."

"Thật sao?! Vậy thì tốt quá, vậy ta nên duy trì bộ dáng này."

Nghe đến đây, Mục Phù Sinh kinh hỉ nói:

"Bộ dáng này của sư đệ, chỉ sợ thật sự có thể như ngươi mong muốn, không có nữ nhân nào để mắt tới."

Hồng Anh cũng cười nói:

Ví dị như các sư huynh đệ Thảo Đường... Ví dụ như phụ hoàng, hoàng muội...

Lôi Phạt Thần Đế đang tiến về phía trước nhưng gương mặt chậm rãi trở nên nhu hòa.

Tiểu tử... ...

Mục Phù Sinh là người cuối cùng xuất hiện.

Sau khi Mục Phù Sinh đi ra, đám người Diệp Thu Bạch nhìn bộ dáng của hắn đều sửng sốt, lập tức cười to.

Mục Phù Sinh sửng sốt: "Cười cái gì?"

Diệp Thu Bạch tiến lên vỗ vỗ vai Mục Phù Sinh, nói:

" Ngươi đổi hình tượng từ lúc nào vậy?"

Giờ phút này, Mục Phù Sinh không chỉ có mái tóc dựng ngược mà lông mày cũng không còn.

Nếu như phàm nhân giới bị hủy diệt thì hắn che dấu thực lực có ích gì chứ? Che giấu thực lực không chỉ vì bảo vệ mình tốt hơn, mà còn phải bảo vệ người mình quan tâm.

Đây là lời hứa của Mục Phù Sinh.

"Tiền bối, nếu như Tà Ma Vực hàng lâm lần nữa, tiểu bối chắc chắn toàn lực ngăn cản, sẽ không để Phàm nhân giới bị hủy diệt!"

Bất quá muốn tăng nhanh tốc độ thoát khỏi tiểu yêu nghiệt này thì lại nghe thấy lời nói trịnh trọng từ phía sau truyền đến.

Lôi Phạt Thần Đế đang đi về phía trước bỗng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống...

Nghe Mục Phù Sinh thì thào.

Đám người Ninh Trần Tâm: "..."

Coi thường tên này rồi...

Không nghĩ tới vì tránh né hồng nhan họa thủy, Mục Phù Sinh có thể làm đến nước này.

Lúc này Mộc Uyển Nhi đi tới, hai tay chống nạnh, cẩn thận quan sát khuôn mặt của Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh ngẩn người.

"Sư muội đang làm gì vậy?

Mộc Uyển Nhi nghiêm túc nói:

"Kỳ quái... Cũng không giống sư tôn nha! Ta còn tưởng rằng Mục sư huynh là con riêng của sư tôn chứ!"

"Hay là sư tôn vì phòng ngừa chuyện này lộ ra ngoài mà cố ý thay đổi diện mạo của ngươi hoặc là diện mạo của hắn đây?"

Mục Phù Sinh: "..."

Không thể không nói, mạch não của Mộc Uyển Nhi rất khác biệt. ...

Trải qua lần thí luyện này.

Cảnh giới của đám đệ tử Thảo Đường tăng mạnh.

Như Diệp Thu Bạch đã đột phá tới nửa bước Thần Hoàng cảnh.

Trong đó, cảnh giới kiếm đạo đã tăng thêm một bước, càng lĩnh ngộ sâu sắc hơn.

Có thể nói, hiện giờ Diệp Thu Bạch đã là kiếm tu có cảnh giới tiếp cận Hỗn Nguyên Kiếm Chủ nhất ở giới vực vĩ độ cao...

Mặc dù cảnh giới của Hồng Anh không có tăng lên, vẫn là Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.

Bất quá nàng nhận được Đế Vương Lục, ở phương diện vận dụng đế vương ý tăng cường không ít.

Thực lực chỉnh thể cũng tăng.

Nho đạo của Ninh Trần Tâm tiến thêm một bước, ngôn xuất pháp tùy!

Chỉ sợ đã có thể đánh chết cường giả Thần Hoàng cảnh sơ kỳ rồi...

Tiểu Hắc thì sao, dùng nhục thân có thể đánh chết Thần Hoàng cảnh trung kỳ.

Cảnh giới của Mục Phù Sinh có tăng lên hay không cũng không ai biết, bất quá nhất định lại có thêm mấy át chủ bài...

Thạch Sinh ngưng tụ tinh thần nội hạch thứ mười, cảnh giới đột phá tới Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.

Mộc Uyển Nhi nhận được phương pháp luyện độc đan, đan đạo tinh tiến.

Thông qua Đan Kinh Thánh, cảnh giới của nàng cũng đạt tới Thần Vương cảnh trung kỳ.

Phương Khung thì có thêm một trận pháp mới, Nguyên sơ pháp trận.

Nghe nói là có thể tiến hành hạn chế đối với quy tắc lực, nếu như thực lực cường đại có thể hoàn toàn đoạn tuyệt, không cho đối thủ mượn dùng quy tắc chi lực.

Cảnh giới cũng đạt tới Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.

Có thể nói, mỗi người đều thu hoạch không nhỏ. ...

Ngay lúc này, ở bên trong Trường Sinh Giới.

Lục Trường Sinh đang tỉ mỉ quan sát Hoàng Thiên, ánh mắt quét tới quét lui trên thân thể Hoàng Thiên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận