Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1166 - Ma diễm thiên kiếp!

. . . .

Nhìn kiếm ý kiếm thần vây quanh Diệp Thu Bạch, còn có một luồng kiếm chi đạo tắc.

Tân Hồng Y không khỏi cảm khái:

"Cũng khó trách lúc ấy Lục tiền bối lại chọn ngươi làm đồ đệ."

Nàng tiếp nhận gia tộc quán đỉnh mới đạt tới cảnh giới hiện tại.

Nếu như không có quán đỉnh... chỉ sợ khoảng cách giữa nàng và Diệp Thu Bạch đã xa mịt mù, không nhìn thấy bóng lưng của hắn...

"Chỉ là... Hiện tại ngươi không phải đối thủ của ta."

Nói xong trên thân Tân Hồng Y có từng đường hoa văn màu đen lan ra.

Diệp Thu Bạch vừa ra tay liền toàn lực ứng phó!

Một kiếm mang theo hồng quang đâm thẳng vào cự hổ trước mặt!

Nơi cự hổ đi qua, cổ thụ và cây cỏ đều hóa thành tro tàn!

Kiếm vực triển khai, Canh Kim thần kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ!

Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh khẽ nhíu mày, bọn họ cảm giác được máu trong cơ thể mình đang chảy chậm lại.

Đối mặt với Tân Hồng Y là dư nghiệt Tà Ma Vực, Diệp Thu Bạch không dám giữ lại gì cả!

Tà ma khí từ trong những đường vân màu đen trào ra, hóa thành liệt hỏa hừng hực!

"Phá hồng kiếm pháp, trường hồng quán nhật!"

Tân Hồng Y bắt đầu bay lên, hai tay nàng giang rộng, ngọn lửa màu đen hóa thành hai con cự hổ rít gào phóng về phía Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh!

Liệt hỏa có màu tím đen, không mang đến cảm giác nóng rực mà là khí tức âm lãnh thấu xương, khiến không gian chung quanh kết một tầng sương.

Còn Mục Phù Sinh thì...

Thấy thế Tân Hồng Y cũng khẽ gật đầu, chút do dự cuối cùng trong mắt tan biến, ngược lại trở nên kiên định như bàn thạch!

Hai người Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh liếc nhau, mỗi người đón lấy một con cự hổ.

"Lập trường bất đồng, chúng ta không thể trở thành bằng hữu. Đã như vậy, không phải ngươi chết chính là ta vong!"

Sát chiêu hiện!

Huống hồ đối phương triển lộ ra thực lực không tầm thường, để cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm!

Tuy rằng không có bộc phát ra thực lực Thần Chủ cảnh.

Mục Phù Sinh cũng thi triển ra năm loại thượng cổ thần lôi.

Đến lúc đó nền tảng của hắn sẽ bị bại lộ.

Cự hổ màu đen mở cái miệng to ra, trong miệng có hàm răng sắc bén.

Đạo hồng quang trực tiếp xuyên qua thân thể cự hổ.

Hai bàn tay của Tân Hồng Y đột nhiên đẩy về phía trước!

Điều này làm cho hai người cả kinh.

Cự hổ bị lôi đình chi lực đeo bám vẫn còn chạy về phía hắn.

Trường mâu lôi đình của Mục Phù Sinh mạnh hơn một chút, lúc xuyên qua đã xua tan phân nửa thân thể cự hổ!

Nếu như bị cắn, cho dù là Diệp Thu Bạch cũng không thể chống nổi, sẽ bị xé thành mảnh nhỏ!

Đó không phải mà kết quả mà Mục Phù Sinh muốn thấy.

Dù sao cũng là một tộc đàn khiến Phàm nhân giới thời thượng cổ huy hoàng bị đoạn tuyệt truyền thừa, Mục Phù Sinh sẽ vạn phần cẩn thận!

Công kích của hai người gần như cùng một lúc va chạm với cự hổ!

Từ Huyền âm Tử Lôi đến Tiểu Ngũ Hành Hỗn Nguyên Thần Lôi, tất cả đều ngưng tụ thành một thanh trường mâu phóng tới cự hổ.

Hai là Mục Phù Sinh cũng không xác định Tà Ma Vực còn thủ đoạn gì khác, lỡ như không có một kích chém giết thì nàng sẽ mang tình báo về.

Một là vì đối phương cũng sẽ có át chủ bài.

Bất quá với thực lực mà Tân Hồng Y triển lộ, Mục Phù Sinh cũng không dám giữ lại quá nhiều.

Bây giờ muốn triển khai công kích nữa cũng không kịp.

Kiếm ý điên cuồng tuôn về phía trước Diệp Thu Bạch ngưng tụ thành từng thanh từng thanh trường kiếm!

Thân thể Mục Phù Sinh xoay chuyển phát ra lôi đình, nhanh chóng lui về phía sau!

Đồng thời quăng ra Cửu trọng lôi thuẫn phù, một tầng lôi thuẫn xuất hiện ở chỗ cự hổ sắp đi qua.

Ầm!

Một tiếng nổ vang rền, những thanh trường kiếm trước người Diệp Thu Bạch vỡ vụn!

Sắc mặt Diệp Thu Bạch đỏ bừng phun ra một ngụm máu tươi bay ngược.

Trong lúc hắn bay ngược thì cự hổ màu đen hóa thành từng luồng hỏa diễm truy kích!

Hỏa diễm quấn quanh thân thể Diệp Thu Bạch!

Sau đó Mục Phù Sinh lạnh lùng nhìn Tân Hồng Y nói:

Liếc nhìn Diệp Thu Bạch có chút thống khổ phía sau, ánh mắt lóe lên.

Mất đi người cạnh tranh, đệ tử của nàng sẽ chiến được một tòa nhà đá!

"Lưu lại một ít người của Phúc Miếu thôn có thể bỏ phiếu là được."

Tân Hồng Y lãnh khốc nói:

Nhưng mà dư ba lại có thể chấn nát toàn bộ hàng rào chung quanh!

Nàng biết rõ đạo lý nhân lúc hắn bệnh phải lấy mạng hắn, không cho Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh bất cứ cơ hội nào.

Bàn tay khép lại, miệng phun mấy chữ:

"Ma diễm thiên kiếp..."

Bầu trời đổi sắc, có từng đám mây lửa màu đen xuất hiện!

Thứ rơi xuống cũng không phải lôi đình mà là từng viên thiên thạch hỏa diễm.

Thiên thạch bao phủ ít nhất một nửa dãy núi.

Mục Phù Sinh nhướng mày, phạm vi công kích lớn như vậy, chẳng lẽ không sợ hủy cả thôn. .

Thế nhưng cẩn thận cảm giác thì sắc mặt Mục Phù Sinh đột nhiên đại biến!

Phạm vi công kích của thiên thạch cách Phúc Miếu thôn một khoảng nhất định.

Mục Phù Sinh không có thời gian xem xét bởi vì công kích của Tân Hồng Y lại đến!

Băng hỏa lưỡng trọng thiên!

Làn da bị thiêu đốt nhưng trong cơ thể lại có băng sương ngưng kết!

Thân thể Diệp Thu Bạch đều bị ngọn lửa tím đen ăn mòn.

Tình huống thật sự không tốt lắm.

Mục Phù Sinh thì tránh được cự hổ tiếp tục truy kích, nhìn thấy Diệp Thu Bạch ngã trên mặt đất mà biến sắc.

"Ngươi sẽ không thực hiện được."

Dứt lời, trong tay Mục Phù Sinh có thêm tám cây cột đá!

Bát Phong Lôi Ngục!

Sau đó hắn ném chúng lên không trung.

Năm loại thượng cổ thần lôi chi lực đồng thời được rót vào bên trong!

Tám cây cột đá phóng to hóa thành tám ngọn núi khổng lồ sắc nhọn đứng lặng nghênh đón hỏa diễm thiên thạch rơi xuống!

Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên rơi hết vào trong mắt người ở Phúc Miếu thôn.

Đám người Hồng Anh hơi nhíu mày.

Xem ra đã bắt đầu rồi.

Đám người Từ Mộng bớt chút thời gian nhìn, cảm nhận được một cỗ áp lực to lớn!

Lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được khí tức khổng lồ như thế!

Đây là cuộc chiến giữa các sư tôn sao...

Dưới ánh mắt chăm chú của nhiều người, hỏa diễm thiên thạch chậm rãi nện vào Bát Phong Lôi Ngục!

Tám tòa cự sơn mang theo lôi đình ngập trời kéo ngăn cản thiên thạch, không để nó tiếp tục rơi xuống.

Tân Hồng Y thấy thế hừ lạnh một tiếng:

"Xem ra lúc trước ngươi còn giữ lại thực lực..."

Nói tới đây, hoa văn màu đen trên người Tân Hồng Y bắt đầu nhúc nhích, nàng quát một tiếng rồi ép bàn tay xuống!

Lại có thêm mấy viên thiên thạch rơi xuống!

Chỉ là mấy viên thiên thạch này nhỏ hơn vài phần.

Xem ra Tân Hồng Y còn không cách nào hoàn mỹ nắm giữ một chiêu này.

Mục Phù Sinh khẽ nhíu mày, hôm nay hắn bại lộ thực lực Thần Hoàng cảnh đỉnh phong, nếu như muốn chống đỡ mấy viên thiên thạch tiếp theo cần phải bại lộ nhiều hơn...

Nhưng đúng lúc này có một cỗ kiếm ý mãnh liệt phun trào!

Từng thanh trường kiếm phóng lên cao!

Chỉ thấy tuy rằng trên thân Diệp Thu Bạch vẫn còn ngọn lửa màu đen nhưng hắn đã đứng lên, trước mặt có thêm hộp kiếm, trường kiếm từ bên trong bay ra!

Canh Kim Kiếm Hạp!

Diệp Thu Bạch thở hổn hển, híp mắt nói:

"Ta hỗ trợ, ngươi tập trung đối phó nàng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận