Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 383 - Tà tướng choáng váng. . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Mục Phù Sinh là người thừa kế ngôi vị hoàng chủ, tất nhiên đầu óc rất tốt.

Chính diện đối cứng chắc chắn không phải đối thủ của tên Tà tướng Phân Thần cảnh này.

Nhưng muốn giữ chân thì không phải không có biện pháp.

Làm một tên cường giả Phân Thần cảnh.

Đồng thời còn là Tà tộc ngoại vực luôn có cảm giác ưu vượt trước mặt nhân tộc.

Lúc đối mặt với Mục Phù Sinh Đế cảnh hậu kỳ, trong lòng Tà tướng tự nhiên rất kiêu ngạo.

Cho nên Mục Phù Sinh lợi dụng điểm này.

Mục Phù Sinh nhẹ nhàng thở ra.

Chờ đến khi trận chiến bên kia chấm dứt thì nhiệm vụ của hắn liền hoàn thành.

Tỏ vẻ như mình không còn ngọc bội phòng ngự nữa rồi mới bắt đầu bỏ chạy.

Bước thứ hai chính là dẫn tên Tà tướng này du sơn ngoạn thủy quanh Lâm Giới sơn.

Cho nên nếu dùng một lần liền bỏ chạy thì đối phương sẽ không mắc mưu đuổi theo hắn.

Mục Phù Sinh vừa trả lời:

Chủ động bại lộ ra một tấm át chủ bài không đáng kể của chính mình để chống đỡ hai đợt công kích của Tà tướng.

Tà tướng không ngừng tiếp cận Mục Phù Sinh, nhìn thấy bóng dáng Mục Phù Sinh càng lúc càng gần thì cười lạnh nói:

Mục Phù Sinh dùng hai lần mới khống chế được cảm xúc của đối phương.

Nhưng tới rồi cảnh giới này, địa vị này thì không có kẻ nào ngu xuẩn, lỗ mãng.

Xem như hoàn thành bước đầu tiên rồi.

Vừa không ngừng tính toán khoảng cách hữu hiệu để công kích Tà tướng.

Như vậy đối phương mới có khả năng cắn câu, đuổi theo sau.

Tà tướng hừ lạnh một tiếng, trong thời gian ngắn đã tới phía sau Mục Phù Sinh.

"Trốn sao? Ngươi cảm thấy tốc độ của ngươi nhanh hơn ta? Hay là ngươi còn có chiêu trò bảo mệnh nào chưa dùng tới?"

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

Cả Lâm Giới sơn như run rẩy trong khoảnh khắc này.

Mặt đất nhanh chóng nứt toạc!

Nhưng mà một khi làm như vậy thì tên Tà tướng này cũng sẽ không tiếp tục truy đuổi hắn.

Một kích của Tà tướng lập tức thất bại.

Như vậy, tên Tà tướng này mới có thể tiếp tục truy kích, càng thêm nôn nóng!

Lúc thò bàn tay mang theo móng vuốt tới thì Mục Phù Sinh lập tức vận dụng thiên lôi độn phù trốn xa năm trăm dặm!

"Phù ấn? Nhân loại các ngươi thật là nhiều thủ đoạn, nhưng chung quy đều là bất nhập lưu."

Tà tướng thấy cảnh này mà sắc mặt trầm xuống.

Sau khi cảm xúc chịu ảnh hưởng thì đầu óc cũng không còn tỉnh táo.

Móng vuốt chụp vào mặt đất!

Tất cả những gì làm từ ban đầu đều sẽ trở nên vô nghĩa.

Cho nên hành động dùng độn phù của Mục Phù Sinh chính là thoát khỏi phạm vi công kích của Tà tướng.

Đồng thời kích thích hắn đuổi hăng hơn.

Vô số cái khe không ngừng kéo dài, mặt đất sụp đổ!

Dù muốn trực tiếp chạy khỏi Lâm Giới sơn cũng vô cùng nhẹ nhàng.

Khoảng cách bỏ của thiên lôi độn phù tuyệt đối không chỉ năm trăm dặm!

Giống như có một trận động đất kinh khủng!

"Không phải lượng lượng của bản thân thì khó mà đăng đỉnh!"

Dứt lời, thân hình hắn lóe lên, tăng tốc đuổi theo Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh không chút khách khí đáp lại: "Thì tính sao? Uổng cho ngươi dựa vào lực lượng bản thân mà vẫn không thể hạ gục ta trong nháy mắt?"

"Là cường giả Phân Thần cảnh, không phải ngay cả một con kiến Đế cảnh nho nhỏ cũng không giết nổi chứ?"

Hiên giờ Tà tướng chỉ còn cách Mục Phù Sinh hơn hai mươi thước.

Nghe thấy lời sắc mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng:

"Ồn ào!"

Vừa dứt lời.

Hai cánh hắn đong đưa!

Mà một khi mượn dùng không gian chi lực sẽ gây ra không gian vặn vẹo ở nơi dừng lại.

Trong lý giải của Tà tướng thì độn phù đều mượn không gian chi lực để xuyên qua không gian trong cự ly ngắn.

"Vì sao chứ?!"

Hoàn mỹ tránh thoát cơn gió màu đen khủng bố cùng với khí cơ của Tà tướng.

Sau đó xuất hiện ở trăm dặm bên ngoài!

Mục Phù Sinh liền hóa thành một tia lôi đình phóng lên bầu trời.

Mục Phù Sinh thấy thế lại lấy ra một tấm thiên lôi độn phù!

Giờ khắc này, hình như Tà tướng đã dự đoán trước.

Trong khoảnh khắc tạo ra gió đen thì hắn đã bắt đầu lưu ý hương đi của Mục Phù Sinh.

Nhất cử nhất động đều lọt vào trong mắt hắn!

Khi Mục Phù Sinh niết bạo thiên lôi độn phù nháy mắt!

Tà tướng khai hảo toàn bộ khí cơ bao phủ vạn dặm!

Khóa chặt tất cả những nơi có không gian chi lực.

Chỉ cần không gian bắt đầu vặn vẹo thì hắn sẽ lập tức ra tay!

Nhưng điều khiến cho Tà tướng kinh ngạc chính là không có không gian vặn vẹo.

E là có trăm năm trôi qua thì nơi đây cũng không cách nào xuất hiện sự sống.

Tà lực màu đen lưu lại trên mặt đất cực kỳ nồng đậm.

Nơi cơn gió lướt qua không còn một ngọn cỏ cành cây!

Cây cối kêu sàn sạt sàn sạt.

Đất đá bay tán loạn hóa thành bột mịn trong gió.

Một cơn gió màu đen hóa thành từng thanh đao sắc nhọn thổi quét về phía Mục Phù Sinh.

Như vậy không khả năng không bị khí cơ của Tà tướng phát hiện.

Nhưng mà sau khi Mục Phù Sinh thi triển độn phù không gian quanh lại không hề vặn vẹo hay dao động gì.

Thậm chí cả không gian chi lực cũng không có sinh ra!

Nhưng hắn vẫn trốn ra trăm dặm ngoài xa!

Đây là làm như thế nào?

Tà tướng không biết thiên lôi độn phù vốn không phải lợi dụng không gian chi lực tiến hành xuyên qua không gian.

Mà là tìm lối tắt, lợi dụng lôi đình chi lực!

Thân hóa lôi đình, lợi dụng tốc độ ánh sáng nhanh hơn tốc độ âm thanh.

Ngày mà có dông tố.

Mọi người thường sẽ nhìn thấy lôi đình rơi xuống rồi mới có thể nghe được tiếng sấm cuồn cuộn!

Đây cũng là điểm xảo diệu của thiên lôi độn phù!

Tà tướng càng thêm nôn nóng và tức giận!

Đối mặt với một sâu kiến nhân tộc có tu vi Đế cảnh.

Bản thân hắn liên tục công kích mấy lần mà vẫn không thể đánh trúng đối phương?

Hơn nữa, đối phương còn không chịu bất kỳ thương tổn nào!

Điều này đối với Tà tộc ngoại vực luôn cực kỳ cao ngạo với nhân tộc là chuyện không thể chấp nhận!

Tà tướng lại càng nôn nóng hơn dẫn tới càng thêm lỗ mãng, không suy nghĩ cẩn thận.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng.

Vung hai cánh sau lưng, quất cái đuôi thô to mà đuổi theo Mục Phù Sinh!

Chỉ trong vài hơi thở mà hắn đã tới gần Mục Phù Sinh!

Cái đuôi to hung hăng quất mạnh!

Nơi cái đuôi lướt qua, không gian xuất hiện từng vết rách!

Tiếng nổ không ngừng vang lên!

Có thể thấy được lực lượng từ cái đuôi to lớn đến thế nào.

Nhưng mà lúc này Mục Phù Sinh lại không sử dụng thiên lôi độn phù!

Hắn xoay người nhìn, Tà tướng thì cười lạnh.

Hắn nghĩ Mục Phù Sinh đã dùng hết độn phù.

"Hiện tại ngươi còn chiêu nào để chống đỡ công kích của ta sao? Sâu kiến!"

Mục Phù Sinh dừng lại tự nhiên là cố ý rồi.

Hắn thở ra một hơi, khẽ quát.

Chung quanh tức khắc có tầng tầng lá chắn xuất hiện!

Trên người hắn có vô số phù ấn bừng sáng lóng lánh!

Từ cổ đến bàn chân!

Đều tràn ngập ánh sáng phù ấn!

Lá chắn tầng tầng lớp lớp, rậm rạp vây quanh Mục Phù Sinh tạo thành một bức tường dày bảy tám thước!

Thấy cảnh tượng này.

Tà tướng choáng váng. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Toàn thân lập loè ánh sáng từ phù ấn phòng ngự.

Có thể nói là võ trang từ đầu tới đuôi.

Chỉ kém không trang bị đến tận răng. . . . . .

Nhưng chuyện này đối với Mục Phù Sinh mà nói là chuyện hết sức bình thường sự.

Phòng ngự nhiều một chút.

Dù cho chính mình có bị cường giả công kích hoặc là đánh lén cũng có thể giữ được một mạng, không tốt sao?

Phù ấn phòng ngự được thế nhân sáng tạo ra tự nhiên có tác dụng của nó.

Vì sao không dùng chứ?

Đây đều là các lão tổ tông đổ mồ hôi xương máu nha!

Sao có thể lãng phí?

Tà tướng trước mặt Mục Phù Sinh nhìn mà trợn tròn mắt

Phòng ngự dày bảy tám thước.

Đây là chuyện mà một cá nhân có thể làm được sao?

Không phải nhân tộc luôn hô hào người tu đạo tranh đấu cùng thiên địa.

Sợ trước sợ sau không cách nào đột phá?

Như vậy vì sao người trước mắt lại có tầng phòng ngự dày như thế này?

Không giống với bất kỳ tên nhân tộc nào mà cùng hắn từng gặp trước đây!

"Ngươi. . . . . . Ngươi tham sống sợ chết đến như thế này sao?"

Mục Phù Sinh ở trung tâm tầng phòng ngự dày bảy tám thước nghe mà buông tay nói:

"Tham sống sợ chết có gì không tốt? Tu đạo còn không phải là vì trường sinh sao?

Nếu cậy mạnh chết ở nơi này rồi thì còn ý nghĩa gì nữa?"

Tà tướng: ". . . . . ."

Thật sự có đạo lý nha!

Căn bản không phản bác được!

Nhưng mà tên Tà tướng này cũng không cho rằng tầng lá chắn trông cực kỳ dày này có thể chịu nổi công kích của hắn!

Phải biết rằng hắn chính là tồn tại cấp Tà tướng trong Tà tộc ngoại vực.

Tà tướng tương đương với cường giả Phân Thần cảnh nhân tộc.

Đồng thời còn có thực lực mạnh hơn cường giả Phân Thần cảnh thông thường vài phần.

Thực lực thế này há là một con kiến Đế cảnh hậu kỳ nhân tộc có thể chống lại.

Chỉ dựa vào phù ấn sao?

Một kích không được.

Vậy hai kích!

Hai kích không được vậy ba kích!

Phù ấn phòng ngự này cũng không thể dùng mãi không cạn đi?

Nghĩ tới đây, Tà tướng không do dự nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận