Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế - Chương 1728: Tứ đại Thú Tộc cùng nhau mà tới! (length: 8289)

Lôi kiếp kép cướp đoạt sức mạnh của lôi quá mức kinh khủng.
Tuy nói Diệp Thu Bạch chống đỡ được, nhưng mà... Cửu trưởng lão thì không.
Dù Cửu trưởng lão cảnh giới cao hơn Diệp Thu Bạch rất nhiều, cũng chịu chung số phận.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Vượt lôi kiếp, vốn là chuyện của riêng Diệp Thu Bạch.
Một khi có người khác nhúng tay vào, chính là nghịch lại quy luật tự nhiên của đất trời.
Trong tình huống này, người khác mà xen vào lôi kiếp, thì lực lượng lôi kiếp đối với người đó sẽ tăng lên gấp bội so với lực lượng lôi kiếp ban đầu!
Nghịch lại thiên đạo quy tắc?
Không phải người bình thường có thể chịu đựng, chí ít Cửu trưởng lão tuyệt đối không nằm trong số đó.
Đây cũng chính là dự tính của Diệp Thu Bạch.
Vốn dĩ hắn muốn mượn sức lôi kiếp để giao đấu với Cửu trưởng lão.
Tiện thể có thể nhân cơ hội này trong trận chiến cường độ cao mà đột phá.
Như vậy sẽ có tác dụng khó nói thành lời trong việc củng cố đạo cơ sau khi đột phá.
Khi trường hà kiếm khí lẫn lộn sức mạnh của đạo lôi thứ tư đánh vào lưng Cửu trưởng lão.
Chỉ trong nháy mắt.
Cửu trưởng lão đã cảm thấy một luồng lực trùng kích lớn lao bùng nổ phía sau lưng!
Ngũ tạng lục phủ cùng Thức hải Thần hồn bên trong, cấp tốc bị sức mạnh lôi kiếp ăn mòn!
Và khi sức mạnh lôi kiếp phá vỡ hàng rào tiên khí của Cửu trưởng lão, sức mạnh quy tắc kiếm đạo cùng kiếm ý Thanh Vân Kiếm trong trường hà kiếm khí như mãnh thú xông vào cơ thể Cửu trưởng lão, tùy ý tàn phá bên trong!
Toàn thân, ngũ tạng lục phủ, đan điền, Thần hồn.
Tất cả đều trong khoảnh khắc bị hủy diệt!
Thậm chí không kịp phản ứng, không cảm thấy đau đớn gì, nhục thân và Thần hồn của Cửu trưởng lão đã nát tan từ trong ra ngoài.
Hứa Thương Nguyên và Hiên Viên Vô Cực nhìn thấy cảnh này, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Không chỉ là thiên phú kiếm đạo của hắn.
Mà là hắn còn có thể đồng thời vượt hai trọng lôi kiếp, đồng thời trong tình huống phải gánh chịu lôi kiếp lại có thể mượn sức lôi kiếp đánh giết Cửu trưởng lão, người có cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều.
Dù là đảm phách hay thiên phú, đều tuyệt đối không phải người bình thường có thể đạt tới.
Hiên Viên Vô Cực và Hứa Thương Nguyên thậm chí còn đang nghĩ.
Cho dù là Hứa Lạc hay Hiên Viên Triệt... hay những dòng chính khiêng đỉnh của thế lực hàng đầu khác, e rằng cũng không dám nói có thể toàn thắng Diệp Thu Bạch ở hai phương diện này, hay nói cách khác... căn bản không bằng hắn!
Nhân vật cỡ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào bồi dưỡng ra được?
Hứa Thương Hải nhìn Diệp Thu Bạch vẫn đang tiếp nhận lôi kiếp tẩy lễ, trong mắt cũng lộ vẻ sợ hãi thán phục.
Quả không hổ là đệ tử của vị tiền bối kia...
Mà nghe con trai mình nói, người này là Đại sư huynh của nó?
Thảo nào lại có loại bản lĩnh này.
Lôi kiếp bên phía Diệp Thu Bạch không nghi ngờ gì đã kinh động đến vô số người xung quanh, dù cho bị từ trường Thần hồn Sâm La Vạn Tượng quấy nhiễu thần thức, vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh của lôi kiếp.
Người Hiên Viên thị liếc mắt nhìn nhau, đều chạy về phía Diệp Thu Bạch!
Thiên Tâm Thú nhìn cảnh này, không khỏi nhíu mày.
Sức mạnh lôi kiếp không thể dùng Sâm La Vạn Tượng che giấu được, tuy nói Diệp Thu Bạch mượn sức lôi kiếp đánh giết Cửu trưởng lão rất kinh diễm, nhưng lôi kiếp không hề dừng lại như vậy, hoặc là Diệp Thu Bạch thành công đột phá, hoặc là hồn phi phách tán dưới tai kiếp lôi, nếu không lôi kiếp không thể dừng lại.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc vị trí của Diệp Thu Bạch sẽ bị bại lộ.
Lúc này Diệp Thu Bạch chắc chắn không còn sức để ứng phó với nhiều người như vậy.
Với tình trạng cơ thể hiện tại của hắn, chỉ sợ có thể chống đỡ vượt qua lôi kiếp cũng đã không tệ rồi.
Hơn nữa, việc duy trì từ trường Thần hồn Sâm La Vạn Tượng đã tiêu hao rất nhiều sức mạnh Thần hồn của Thiên Tâm Thú, trong lúc các cường giả của Hứa gia và Hiên Viên thị toàn lực phóng thích Thần hồn không ngừng tấn công sức mạnh Thần hồn của nó, hiện tại cũng đã đến giới hạn.
Đúng lúc Thiên Tâm Thú trong lòng đầy lo lắng.
Hứa Dạ Minh đột nhiên truyền âm tới!
"Tiền bối, được rồi!"
Nghe vậy, thần sắc Thiên Tâm Thú chấn động.
Sâm La Vạn Tượng biến mất ngay lập tức, sương mù trong từ trường Thần hồn bắt đầu tan dần.
Giữa không trung, Hứa Thương Nguyên, Hiên Viên Vô Cực và Hứa Thương Hải giao chiến cũng dừng tay, tất cả đều hướng ánh mắt về phía bên ngoài Thiên Tâm Cốc.
Ở đó, bốn nam tử vạm vỡ đang lơ lửng trên không trung.
Vẻ mặt trêu tức nhìn cảnh tượng này.
Hứa Thương Nguyên sắc mặt trầm xuống, trong lòng có một dự cảm bất an.
"Tứ đại Thú Tộc... Chư vị ở Ma Thú Đại Lục sao lại đến đây?"
Không sai.
Người đến chính là tộc trưởng của tứ đại Thú Tộc!
Mặc dù bọn họ không dẫn theo ai.
Nhưng chỉ bốn vị tộc trưởng đứng ở đó thôi, đã khiến Hứa Thương Nguyên và Hiên Viên Vô Cực cảm thấy áp lực rất lớn.
Lẽ nào bọn họ tới đây là để đứng về phía Hứa Thương Hải?
Chỉ thấy, tộc trưởng Kỳ Lân dẫn đầu liếc nhìn Hứa Dạ Minh, trong tay ông ta đang túm cổ một trưởng lão Hứa gia.
"Hứa Hoàng."
Hứa Hoàng?!
Khi tộc trưởng Kỳ Lân vừa cất lời, tộc trưởng Tất Phương, tộc trưởng Cùng Kỳ và tộc trưởng thất tinh Bạch Hổ đều hướng về phía Hứa Dạ Minh gật đầu nói: "Hứa Hoàng."
Hứa Thương Nguyên và Hiên Viên Vô Cực, cùng với tất cả người của Hứa gia, Hiên Viên thị đồng loạt quay đầu lại, mặt mũi đầy vẻ kinh hãi nhìn về phía Hứa Dạ Minh.
Hứa Hoàng là đang gọi Hứa Dạ Minh ư?
Chuyện mẹ gì thế này?
Hứa Dạ Minh có tài đức gì mà khiến tộc trưởng tứ đại Thú Tộc, những người đứng trên đỉnh quyền lực của Ma Thú Đại Lục cung kính như vậy?
Hứa Thương Nguyên và Hiên Viên Vô Cực liếc nhìn nhau, đều thấy được sự khó tin trong mắt đối phương.
Kế hoạch vây quét lần này... e rằng lại thất bại.
Hứa Thương Hải từ trên cao hạ xuống, đến bên Bạch Khuynh Tâm, trước tiên là hỏi thăm vết thương của vợ mình, sau đó bất đắc dĩ nói: "Đứa con trai của chúng ta giờ đây có tiền đồ rồi, thế lực đứng sau lưng nó đến ta đây làm cha cũng không với tới được."
Bạch Khuynh Tâm che miệng cười nói: "Chẳng phải nói rõ Dạ Minh có bản lĩnh sao?"
Xác thực là có bản lĩnh.
Thế nhưng tốc độ trưởng thành này không khỏi quá nhanh chút!
Hứa Dạ Minh chắp tay với tứ đại tộc trưởng.
Trước đó.
Hứa Dạ Minh đã truyền đạt đầu đuôi mọi chuyện cho tứ đại Thú Tộc.
Cho nên, khi tứ đại tộc trưởng đến đây, cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ thấy tộc trưởng Kỳ Lân mặt lạnh tanh, nhìn về phía Hứa Thương Nguyên và Hiên Viên Vô Cực nói giọng ngạo mạn: "Trở về đi, Hứa Hoàng không phải là người mà các ngươi có thể động vào."
Hứa Thương Nguyên sắc mặt khó coi nói: "Từ lúc nào tứ đại Thú Tộc lại đối xử tốt với một nhân tộc như vậy? Còn cúi đầu xưng thần với hắn?"
Tộc trưởng thất tinh Bạch Hổ khoanh tay trước ngực, nhếch mép để lộ hai răng nanh: "Việc đó có liên quan gì đến Hứa gia các ngươi? Đây là tối hậu thư, không đi, vậy thì đừng hòng đi.
Chúng ta Thú Tộc sẽ không giống các ngươi nhân tộc thích dày vò lằng nhằng đâu, không đi chúng ta liền đánh."
Tộc trưởng Tất Phương dang rộng đôi cánh, cười nói: "Vừa vặn, lâu rồi không động tay động chân, cũng không biết tay chân có bị cùn không."
"A, không thể để ngươi cái tên chim thúi cướp trước, muốn đánh cũng phải để bản tọa ra tay trước." Tộc trưởng Cùng Kỳ cười lạnh.
Nghe thấy lời uy hiếp của tứ đại tộc trưởng.
Hứa Thương Nguyên còn muốn nói điều gì.
Nhưng tộc trưởng Kỳ Lân trực tiếp ngắt lời: "Ta biết các ngươi muốn nói gì, chẳng qua là muốn chúng ta nể mặt Hứa gia, Hiên Viên thị các ngươi đi."
Sắc mặt Hứa Thương Nguyên cứng đờ.
Chỉ thấy tộc trưởng Kỳ Lân hất cằm lên, trên thân dần dần xuất hiện vảy đỏ, "Tứ đại Thú Tộc ta, không cần phải nể mặt các ngươi sao? Không phục thì có thể khai chiến thử một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận