Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 460 - Lại đạp Phật Sơn

. . . . . . . . . . . . . .

Nghe được người chung quanh nói.

Lòng Ninh Trần Tâm càng thêm trầm xuống.

Nếu mặc kệ tình huống thế này mà không quản chế.

E là không chỉ có Thư Trai, Nho đạo cũng sẽ bị người người gọi là đường ngang ngõ tắt!

Nghĩ đến đây, Ninh Trần Tâm tiến vào trong phủ đệ.

Trong phủ đệ tràn ngập mùi máu tanh!

Hiển nhiên, trước lúc những người này đã bị hành hạ đến chết.

Nhưng khi Ninh Trần Tâm đi chỗ sâu nhất trong phủ.

Từ thi thể hắn, rốt cuộc Ninh Trần Tâm cũng phát hiện được một ít manh mối.

Xem xét qua một lượt thì đúng là không có dấu vết đặc thù nào.

Dựa theo tình báo thì người này chính là chủ nhân phủ đệ.

Dùng phương pháp Nho đạo hành hạ người ta đến chết sao?

Từ Nho tu có được hạo nhiên chính khí lại đi lên con đường tràn ngập tà khí.

Sắc mặt Ninh Trần Tâm trở nên ngưng trọng đánh giá chung quanh.

Cùng với một ít phán đoán trong lòng, hắn lần lượt xác minh!

Loại sự tình này đã hoàn toàn đi ngược lại với lý tưởng cùng với con đường tu Nho ban đầu trong lòng Ninh Trần Tâm!

Đúng là xen lẫn giữa mùi máu tươi còn có linh khí và hơi thở Nho đạo rõ ràng.

Nơi đó có một thi thể chết thảm tại chỗ.

Trừ phi là trong lòng vốn có tà niệm, nếu không rất khó mà bước lên.

Hết thảy đều chỉ về hướng Nho tu làm việc ác, hành hành hạ người đến chết.

Cho nên chỉ có hai khả năng.

Xem ra chuyện cũng không phải đơn giản là đi nhầm đường, bước lên con đường tà đạo.

Hai con đường này thật sự cách nhau quá xa.

Hiển nhiên, chịu hiềm nghi lớn nhất chính là Phật tu!

Có người ở sau lưng quạt gió thêm củi, muốn hoàn toàn phá hủy Thư Trai và danh tiếng của Nho đạo.

Cho nên Ninh Trần Tâm mới có thể phỏng đoán là có Phật môn nhúng tay.

Tẩu hỏa nhập ma chỉ là một mồi lửa mà thôi.

Nhưng mà Ninh Trần Tâm nào biết rằng trong giới tu đạo cá lớn nuốt cá bé.

Khả năng thứ nhất là tà niệm đã cắm rễ sâu trong lòng ba người Tả Hiên.

Ninh Trần Tâm đi ra ngoài phủ đệ, phớt lờ ánh mắt của những người chung quanh rời khỏi nơi đây.

Dù là Phật môn cũng không ngoại lệ.

Vì gia tăng tu vi bản thân, vì lợi ích của bản thân, chuyện gì cũng có thể làm được!

Khả năng thứ hai là Ninh Trần Tâm phỏng đoán.

Sau khi nhìn thấy Phật Tử và bắt được sơ hở thì Ninh Trần Tâm lại đi vào bên trong phủ đệ này, lần lượt xác minh phỏng đoán của mình!

Đưa ra kết luận, chắc chắn là Phật môn ở phía sau quạt gió thêm củi!

"Vì việc này mà gây ra hậu quả ác liệt như thế."

Ai có thể làm loại chuyện này chứ?

Đã dao động căn cơ của Phật môn.

Dẫn tới thế lực của Phật môn càng ngày càng yếu, tín ngưỡng chi lực cũng càng thêm mỏng manh.

Hiện giờ Nho tu trở thành chính thống ở Man hoang giới vực cùng với Thiên Linh giới vực.

Lại tới Phật môn lần nữa!

Nếu đã điều tra rõ thì tất nhiên phải đòi công đạo rồi.

Trong quá trình đi tới Phật môn, sắc mặt Ninh Trần Tâm cực kỳ lạnh lẽo.

Ngày thường, hắn là một thiếu niên vô cùng khiêm tốn, không xem nhẹ bất kỳ một người nào.

Dù tu vi cao hay thấp, thân phận sang hay hèn hắn đều đối xử bình đẳng, trên mặt vẫn luôn treo nụ cười ôn hòa.

Người quen đều biết lúc này Ninh Trần Tâm thật sự nổi giận.

Chuyện có thể làm người hiền lành như Ninh Trần Tâm phải thể hiện vẻ mặt này cực kỳ ít.

Chỉ nghe Ninh Trần Tâm lẩm bẩm:

"Xem ra lần trước Phật môn vẫn không có cải tà quy chính."

Cũng có người cười lạnh nói:

"Chẳng lẽ Phật môn trêu chọc hắn nữa rồi?"

"Vì sao hắn lại đến?"

"Quả nhiên, suy đoán không có sai, là đệ tử Thảo Đường, Nho đạo chính thống Ninh Trần Tâm!"

Sắc mặt kinh hãi!

Tiếng nói vừa dứt, người tu đạo đang vây xem chung đều hướng mắt nhìn.

Người tu đạo chung quanh Phật Sơn nhìn một màn này, sắc mặt đều kinh hãi.

Là ai?

Là ai khiến Phật môn phải kiêng kị đến mức trực tiếp mở ra Phật môn đại trận?

Phải biết rằng, từ thượng cổ đến nay, số lần Phật môn mở ra Phật môn đại trận chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mấy ngàn năm gần đây cũng chỉ có lần trước nhân vật truyền kỳ, Nho đạo chính thống Ninh Trần Tâm đánh lên Phật Sơn mới mở ra.

Hiện giờ lại là ai bước lên Phật Sơn?

Tuy rằng Phật môn không còn là thế lực mạnh nhất Man hoang giới vực nhưng nội tình vẫn không phải thế lực khác có thể trêu chọc!

Trừ phi là. . . . . . Mấy vị ở Thảo Đường. . . . . .

"Mau xem! Có người ở bên ngoài đại trận!"

So với Phật môn đại trận trước kia còn mạnh mẽ hơn.

Hiện tại hộ tông đại trận đã được gia tăng toàn diện.

Kim quang đại tráo bao phủ toàn bộ Phật Sơn!

Giờ phút này, Phật môn đại trận đã hoàn toàn mở ra!

Ninh Trần Tâm đã nhanh chóng tới chỗ Phật môn.

"Đã như vậy, vậy đổi một người quản sự Phật môn, thật sự không được nữa thì Phật môn cũng không cần tồn tại. . . . . ."

"Tông môn mà hắn sáng lập dùng danh Nho đạo làm việc ác!"

"Hiện giờ, ăn uống không thỏa mãn, muốn diệt trừ Phật môn cạnh tranh với mình sao?"

"Xem ra chuyện đã rất rõ ràng, Ninh Trần Tâm muốn chỉnh hợp Phật tu, Nho tu, mời chào tất chả!"

"Ý đồ đáng chết nha!"

Giờ phút này, ở bên trong Thảo Đường.

Đám người Hồng Anh cũng biết được tin tức này.

Chỉ thấy Mục Phù Sinh hỏi:

"Có cần nói cho sư tôn biết chuyện này hay không?"

Dù sao bộ dạng khiêm tốn của tam sư huynh trông có vẻ dễ bị khi dễ.

Hồng Anh đang giao lưu chuyện tu đạo với Tiểu Hắc và Thạch Sinh nghe được lời này, không khỏi mỉm cười.

Hình như đoán được suy nghĩ của Mục Phù Sinh, Hồng Anh nói:

"Có phải ngươi cảm thấy tam sư huynh dễ bị khi dễ?"

Mục Phù Sinh xấu hổ cười, gãi gãi đầu.

Thạch Sinh cười nói:

"Sư đệ, ngươi đừng nghĩ tam sư huynh hòa thuận mà người nào cũng có thể dẫm một cái."

"Một khi ngươi chọc tam sư huynh tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng nha."

Tiểu Hắc cũng gật gật đầu.

"Trước kia khi tu vi của tam sư huynh còn chưa có cao, vì chuyện Phật môn làm mà một mình hắn đánh lên Phật Sơn."

Hồng Anh gật đầu nói:

"Chuyện thế này tam sư huynh có thể tự giải quyết."

Ngay sau đó ba người tiếp tục nói chuyện với nhau.

Mục Phù Sinh thì tràn đầy kinh ngạc.

Không ngờ tới tam sư huynh khiêm khiêm tốn tốn kia còn có chiến tích như thế?

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại.

Có phải các sư huynh sư tỷ mang thể chất trêu chọc không?

Sao đến chỗ nào cũng có chuyện hết vậy?. . . . . .

Bên kia, Thanh Vân kiếm tông đang ở tiến hành cửa khảo hạch cuối cùng, khảo hạch tâm tính.

Ảo cảnh đại trận do chính tay Lục Trường Sinh bố trí.

Chuyên môn khảo hạch tâm tính.

Độ khó cực kỳ cao.

Hiện giờ chỉ có gần năm mươi ngươi vào tới cửa này.

Lương Phong bỗng nhận được một tin tức, ngay sau đó nhỏ giọng nói cho Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch nhìn đại trận bên dưới mà không chớp mắt.

Ánh mắt dừng trên người Hạo Thiên.

Lương Phong bất đắc dĩ nói:

"Ta nói này Diệp đại gia, dù ngươi mặc kệ chuyện tông môn thì cũng nên quản chuyện của mấy sư đệ chứ?"

Diệp Thu Bạch cười, lắc lắc đầu đáp:

"Không cần ta ra mặt, chỉ Phật môn thì một mình hắn đủ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận