Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1063 - Chân tướng tu vi, Giám Sát Thánh Điện

. . . .

Hoàn cảnh trưởng thành sẽ quyết định tính cách của một người.

Thân là gia tộc hoàng thất.

Tuy rằng coi như ở chung hòa hợp với hoàng tỷ và hoàng huynh dưới sự an bài của phụ thân.

Nhưng hoàng thân quốc thích cùng với các đại thần vẫn nhìn chằm chằm người ngôi vị hoàng đế.

Có thể nói, Mục Phù Sinh vẫn sống trong hoàn cảnh ngươi lừa ta gạt.

Điều này cũng dẫn đến tính cách Mục Phù Sinh thật sự rất vô tìn, diệt cỏ cần diệt tận gốc, đây là đạo lý mà Mục Phù Sinh vẫn luôn nắm chặt.

Đồng thời vì ở trong hoàng thất không có cạnh tranh quá lớn nên Mục Phù Sinh cũng học được cẩn thận, giấu giếm.

Sau khi nghe Mục Phù Sinh nói, Phương Khung gật gật đầu.

"Ngươi không nhẫn tâm, người khác sẽ càng nhẫn tâm với ngươi hơn."

Đồng thời phải giải quyết nguy cơ một cách triệt để, không để lại bất kỳ hậu hoạn gì . . .

Mục Phù Sinh nghiêm túc nói:

Còn Mục Phù Sinh lại là cẩn thận ở trong nguy hiểm, ẩn giấu thật sâu trước khi nguy hiểm ập tới.

Lúc này, Mộ Tử Tình cũng đi tới, nàng nắm lấy tay Diệp Thu Bạch, cười với hắn, sau đó tò mò hỏi:

Thật ra cũng không có hoàn toàn giống như sự cẩn thận của Lục Trường Sinh.

Phương Khung gật đầu nói:

Hắn không từ chối nguy cơ, thế nhưng khi nguy cơ tiến đến, mới có thể lựa chọn vén lên át chủ bài.

Lục Trường Sinh là cắt đứt uy hiếp từ ngọn nguồn, căn bản không muốn tiếp xúc!

"Ở thế giới này, quy tắc sinh tồn rất giống với quy tắc sinh tồn của hoàng thất, mặt ngoài tốt đẹp, mặt trong tàn khốc u ám."

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ nói:

Đây chính là tác phong của Mục Phù Sinh.

"Chúng ta cũng mới biết không bao lâu, lúc ấy cũng có chút kinh ngạc, tiểu tử này giấu sâu như vậy."

"Ta hiểu rồi.

"Phù Sinh đạt tới nửa bước Thần Chủ Cảnh từ lúc nào?"

Sau đó dưới sự chỉ đạo của sư tôn, tiếp xúc với đạo phù triện liền biến vật chứa thành phù triện.

"Khi đó ta cũng chưa có đột phá."

Diệp Thu Bạch, Phương Khung và Mộ Tử Tình nghe xong đều trợn tròn mắt.

Đối đãi với sư huynh đệ, Mục Phù Sinh tự nhiên sẽ không che giấu.

"Cho dù che giấu cảnh giới, nếu như thủ đoạn của đối phương cao minh hơn ngươi, cảnh giới cao hơn ngươi, đồng dạng cũng có thể liếc mắt một cái liền nhìn thấu.

Huống hồ không phải những bí cảnh trước kia có hạn chế cảnh giới sao? Hay là hắn áp chế cảnh giới?

Trọng điểm là Mục Phù Sinh ở trong tình huống bảo đảm cảnh giới của mình không có bị trì trệ mà vẫn có thể tích trữ nhiều linh khí như vậy.

Nhưng đây không phải vấn đề khiến mấy người kinh ngạc.

Phương thức ổn thỏa nhất vẫn là dự trữ linh khí trước, tạo nền thật tốt, cho dù đến lúc đó cần dùng gấp cũng có thể dựa vào những thứ này tiến hành đột phá."

Bất quá để phòng ngừa ngoại nhân nghe được hắn lựa chọn truyền âm:

Còn có phương thế thế này?

Bất quá ngươi trực tiếp che giấu cảnh giới không phải là tốt rồi sao?

Mục Phù Sinh lại cười nói:

Trước khi được sư tôn thu làm đệ tử, ta vẫn lựa chọn dùng thủ đoạn đặc thù bắt đầu chuyển hóa linh khí khi tu luyện, đại bộ phận chuyển vào trong vật chứa đặc thù.

Cho nên khi vào Tiên Duyên Thông Thiên Sơn ta đã chuyển hóa tất cả phù triện linh khí thành tiên khí, bắt đầu hấp thu, sau đó liền đột phá. . ."

"Đợi đến Tiên giới, tiếp xúc với cường giả tầng thứ cao hơn. . . Các ngươi cũng nên biết tính tình của ta, sợ cường giả như vậy sẽ thình lình xuất thủ.

May mà thiên phú coi như không tệ, độ hòa hợp với linh khí rất cao thêm Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi Thuật có hiệu quả thanh lọc linh khí và tiên khí cực kỳ hữu hiệu, trong tình huống bảo đảm cảnh giới bản thân gia tăng bình thường, phù triện tích lũy linh khí cũng càng ngày càng nhiều.

Điều này đủ để chứng minh thiên phú của Mục Phù Sinh có chút khủng bố.

Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ lắc đầu cười:

"Ai... Ta cũng không biết nên nói gì nữa."

Loại biện pháp nghịch thiên này.

E là chỉ có người như Mục Phù Sinh mới có thể nghĩ ra và thực hiện.

Mộ Tử Tình cũng không khỏi cười thành tiếng.

Mục Phù Sinh thấy biểu tình bất đắc dĩ của mấy người, không phục hừ nói:

"Có tác dụng là tốt rồi."

Phương Khung nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh, nói:

Mộ Tử Tình nhìn tông chủ rồi quỳ xuống.

Phiêu Tuyết tông chủ cùng vài trưởng lão thấy thế cũng dừng chuyện trong tay.

Hôm nay, Diệp Thu Bạch và Mộ Tử Tình dắt tay nhau tiến vào Phiêu Tuyết đại điện.

Nội tình Phiêu Tuyết tông cùng với thế lực không ngừng bành trướng.

Vô số cường giả tán tu nhìn thấy Phiêu Tuyết Tông sắp thống trị Cực Hàn Tinh Vực, muốn gia nhập Phiêu Tuyết Tông.

Phiêu Tuyết tông cũng là bắt đầu quét dọn chiến trường, đồng thời bắt đầu thu nạp tài nguyên Băng Thần Điện, Băng Hà Cốc cùng với Cực Băng Ngục.

Bọn họ xoay người bắt đầu tu luyện.

Qua trận chiến và Băng Tinh Thiên Thê để cho bọn họ thu hoạch không ít.

Cần có thời gian củng cố tu vi một chút.

Trải qua mấy trận chiến đấu.

Một sợi kiếm chi đạo tắc bên trong kiếm ý Kiếm Thần mở rộng không ít.

Đồng thời cảnh giới cũng càng thêm vững chắc.

Có thể nói, nếu Diệp Thu Bạch muốn thì hắn có thể đột phá tới Thần Vương cảnh hậu kỳ bất cứ lúc nào.

Phương Khung khống chế trận pháp càng thêm thuần thục, tôi luyện ý chí lực để cho Thánh Trận Ngục Thể Công của hắn đột phá!

Còn Mục Phù Sinh thì sao? Còn lại là cẩn thận nghiên cứu Phù Ấn Chi Thư.

Chuyện sau đó đám người Diệp Thu Bạch đều không tham dự.

Ba người Diệp Thu Bạch không khỏi bật cười.

Nhìn thấy bóng lưng Mục Phù Sinh chạy trối chết.

"Hôm nay thời tiết thật tốt, thích hợp nghiên cứu phù triện. . ."

Sắc mặt Mục Phù Sinh cứng đờ, lập tức xoay người rời đi:

"Mục sư huynh nhất định còn có át chủ bài mạnh hơn đi?"

Diệp Thu Bạch cũng vậy.

"Cảm tạ tông chủ bồi dưỡng trong thời gian qua."

Thấy thế, Phiêu Tuyết tông chủ cười khổ một tiếng:

"Ta biết mà."

Đạo lữ Diệp Thu Bạch của Mộ Tử Tình có thiên phú cao như thế, mới Thần Vương cảnh mà đã bước vào cảnh giới Kiếm Thần.

Đồng thời sư đệ của hắn còn là yêu nghiệt có thể mượn phù triện đạt tới Thần Chủ cảnh.

Như vậy thế lực phía sau bọn họ tất nhiên khủng bố đến cực điểm.

Ít nhất không phải Phiêu Tuyết Tông bọn họ có thể so sánh được.

Cho nên Mộ Tử Tình cũng sẽ không ở lại Phiêu Tuyết tông. . .

"Ta sẽ không ngăn cản ngươi, bất quá. . ."

Phiêu Tuyết tông chủ mỉm cười tiến đến sờ sờ đầu Mộ Tử Tình nói:

"Phiêu Tuyết tông vĩnh viễn là lá chắn phía sau ngươi, tuy rằng cũng không có kiên cố nhưng vẫn có thể ngăn cản một ít gió tuyết khiến cho tuyết kia không thể rơi trên đầu vai của ngươi."

Mấy tên trưởng lão cũng gật đầu cười.

Mộ Tử Tình thấy thế, hai mắt đỏ lên.

Với thiên phú của ngươi tương lai chắc chắc có thể đạt tới cấp độ cao hơn.

Ngươi không thuộc về nơi này, yên tâm xông xáo đi.

Mộ Tử Tình gật đầu thật mạnh, nghẹn ngào "Ừ" một tiếng, mũi hơi phiếm hồng.

Phiêu Tuyết tông chủ nhìn về phía Diệp Thu Bạch, giọng điệu đột nhiên trở nên nghiêm túc:

"Tuy ta không cho rằng ngươi sẽ làm tổn thương Tử Tình, bất quá nếu như ngươi thật sự làm chuyện khiến nàng thương tâm, dù Phiêu Tuyết tông chúng ta không địch lại cũng sẽ tìm ngươi đòi công đạo!"

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Ta sẽ không cho tiền bối cơ hội này đâu."

Đang lúc hai người Diệp Thu Bạch chuẩn bị từ biệt muốn trở về Mộ gia và Trường Sinh giới một chuyến, hoàn thành một chuyện trọng đại.

Bỗng nhiên có một luồng thần quang từ trên bầu trời chiếu xuống.

Trong thần quang có vài bóng người mặc áo bào màu trắng!

"Người Giám Sát Thánh Điện tới, Phiêu Tuyết Tông nghe lệnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận