Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 498 - Tiên Viên đài

. . . . . . . . . . .

Khi Tiểu Hắc từ dưới thác nước đi ra đã là ngày hôm sau.

Ngay cả Viên Thọ kế thừa huyết mạch Viên Ma hoàn mỹ cũng cực kỳ kinh ngạc.

Lần đầu tiên tiến vào mà có thể kiên trì một ngày một đêm?

Chỉ có thôn trưởng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, ngược lại nói:

"Lúc này mới phụ họa thân phận của ngài nha. . . . . ."

Sau khi ra tới, tuy rằng Tiểu Hắc đã dùng đan dược khôi phục thân thể nhưng mà tinh thần lại cực kỳ mỏi mệt.

Dưới áp lực cường độ cao như thế tinh thần tiêu hao rất lớn.

Phương thức tu luyện thế này rất thích hợp với hắn!

Nhìn các loại sơn trân trong tay Viên Hán, hắn không khỏi sửng sốt.

Cũng bước vào ngưỡng cửa của Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ năm.

"Tiểu Hắc, đã tỉnh rồi sao?"

Cảm nhận thân thể của mình một chút, Tiểu Hắc có thể thấy được thân thể mình đã mạnh gấp đôi trước đó.

"Ăn hết sẽ giúp thành quả tu luyện trước đó càng thêm củng cố."

Khoảnh khắc rời khỏi thác nước hắn liền hôn mê bất tỉnh.

Viên Hán nhẹ nhàng cười:

Đây là kết quả sau khi tu luyện một ngày.

Khi Tiểu Hắc tỉnh lại thì đã là ba ngày sau.

Lúc này, Viên Hán đi đến bên cạnh nói:

Hơn nữa còn tràn ngập huyết khí.

Điều này khiến Tiểu Hắc mừng rỡ.

Đây cũng là thu hoạch mà thôn dân Tiên Viên thôn đi săn hằng ngày.

"Tuy rằng tới cảnh giới của chúng ta đã tích cốc, nhưng mà thịt này có cấp bậc cực kỳ không tầm thường."

Nhìn bàn ăn đầy thịt rộng tới hai ba trượng!

Hơn nữa cũng tưởng nghiệm chứng một phen xem xem mình thật sự tăng lên bao nhiêu.

Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Hắc tức khắc sáng lên.

"Quả nhiên tính cách của ngươi rất giống chúng ta, cực kỳ hiếu chiến!"

"Hôm nay chúng ta có một buổi hiến tế, sau đó có hoạt động khiêu chiến, không vận dụng các thủ đoạn khác, chỉ sử dụng thân thể mà so đấu thôi."

Bên trên có hai người đang ở luận bàn.

Viên Hán tiếp tục nói:

Không lâu sau một bên bị trúng quyền văng khỏi Tiên Viên đài.

Có cũng chỉ là sự vui sướng tràn trề, máu tràn ngập trong mạch!

Không hề sử dụng linh khí, cũng không có thi triển công pháp!

"Người thắng có thể đến viếng pho tượng tổ tiên."

Nói xong liền lắc bả vai Tiểu Hắc, đi hướng về phía Tiên Viên đài.

Tiên Viên đài là nơi mà Viên Ma luận võ luận bàn thường ngày.

Giờ phút này, quanh Tiên Viên đài đã có nhiều thôn dân.

Hắn vốn chính là kẻ cuồng chiến đấu.

Viên Hán cười to:

Tiểu Hắc liền vội vàng gật đầu.

Nghĩ tới đây.

Viên Hán ở bên cạnh cười nói:

"Ngươi có muốn đi lên khiêu chiến một chút không? Bọn họ đều là Viên Ma tuổi nhỏ, cường độ thân thể tiếp cận ngươi nhất ."

Viên Ma tộc vốn là một chủng tộc có huyết mạch cực kỳ cường đại.

Cũng là chủng tộc đỉnh cấp ở giới vực trung vĩ độ.

Viên Ma tuổi nhỏ đã có thực lực chống lại Phân Thần cảnh đỉnh rồi.

Nếu vận dụng huyết mạch chi lực, dù là cường giả Hợp Đạo cảnh cũng phải kiêng kị!

Chỉ là Viên Ma tộc cực kỳ điệu thấp, người biết đến bọn họ cũng không nhiều.

Tiểu Hắc tràn đầy chiến ý, gật gật đầu, ngay sau đó nhảy lên đài.

Thôn dân chung quanh đều cảm thấy tò mò.

Nhưng mà ngay sau đó lại Tiểu Hắc chạy tới trước mặt Viên Ma, đôi tay siết chặt đập từ trên xuống như một cái thiết chùy!

Ngay sau đó Tiểu Hắc lui ba bước, còn Viên Ma tuổi nhỏ trước mắt lại không lui một bước nào.

Hai nắm tay va chạm với nhau!

Ầm!

Cơ bắp trên cánh tay điên cuồng nổi lên, gân xanh giống như con giun không ngừng nhúc nhích.

Hắn gầm nhẹ một tiếng, không lùi không tránh, toàn lực tung một quyền.

Nháy mắt!

Toàn bộ đài cao đều chấn động!

Lực lượng thân thể cường đại giúp thân thể hắn phóng nhanh về phía Tiểu Hắc như đạn pháo.

Trong thời gian ngắn liền tới trước mặt Tiểu Hắc, tung ra một quyền.

Xẹt qua không gian!

Tiếng nổ lốp bốp vang lên.

Giống như không khí đều bị cỗ quyền kình này xé rách toạc!

Khóe miệng Tiểu Hắc khẽ nhếch lên.

Chiến ý điên cuồng tuôn ra!

Ngay sau đó hắn dậm chân xuống đài!

Viên Ma trước mặt Tiểu Hắc nhếch miệng cười,"Cẩn thận!"

"Đều chuẩn bị tốt rồi chứ? Bắt đầu!"

Thôn trưởng cũng cười tuyên bố:

Viên Ma tộc, luôn luôn tôn trọng cường giả!

Bọn họ đều biết tới sự tích về Tiểu Hắc, cũng muốn nhìn xem người từ ngoài lần đầu tiên tiến vào thác nước liền vượt xa kỷ lục của Viên Thọ cường đại đến mức nào.

"Tốt!"

Viên Ma cũng nổi chiến ý!

Trước đó hắn còn lo lắng trận chiến này sẽ không quá thoải mái.

Tuy rằng tên này có thiên phú luyện thể cực kỳ yêu nghiệt nhưng trong mắt bọn họ vẫn còn chưa có trưởng thành.

Nhưng hiện giờ biểu hiện của Tiểu Hắc lại không hề có ý thoái nhượng hay ngừng lại!

Có chỉ là nắm tay liên tục công kích.

Không màng trước sau, không ngừng chiến đấu!

Thôn dân chung quanh cũng trầm trồ khen ngợi!

Hai tay Viên Ma hướng về phía, hai bên lại quấn lấy nhau.

Oanh!

Trong lúc nhất thời.

Toàn bộ Tiên Viên đài tràn ngập tiếng nổ mạnh và dư ba.

Sau khi lui về sau thì cả hai lại va chạm, quyền đối quyền.

Giống như hai cỗ máy vĩnh viễn không biết mỏi mệt.

Đồng thời chiến ý trên người Tiểu Hắc cũng cất cao!

Nụ cười trên khóe miệng càng thêm nồng đậm.

Thậm chí bắt đầu không ngừng cười to!

Viên Thọ ở bên cạnh thôn trưởng cười nói:

"Nếu không phải huyết mạch của tiểu tử này khác biệt ta cũng không thể nào phân rõ rốt cuộc tên nào mới là Viên Ma."

Thôn trưởng cười nói:

"Huyết mạch của hắn cao quý hơn chúng ta quá nhiều."

"A? Chỉ giáo cho?"

Thôn trưởng cười mà không nói.

Thấy thế, Viên Thọ ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Hắc, thấp giọng nói:

"Xem ra hết thảy đều không phải ngẫu nhiên. . . . . ."

Viên Ma Tiên trên đài thấy Tiểu Hắc càng chiến càng dũng mãnh mà cảm thấy kinh hãi.

Nói thật, không có vận dụng huyết mạch chi lực nên hắn đã cảm giác có chút mỏi mệt.

Nhưng Tiểu Hắc trước mắt lại không tạm dừng chút nào.

Ngược lại một quyền mạnh hơn một quyền!

Rốt cuộc gia hỏa này là ai?

Viên Ma mất tập trung trong một khoảnh khắc, nắm tay của Tiểu Hắc liền xuyên qua phòng ngự của Viên Ma, trực tiếp rơi vào ngực hắn!

Phốc. . . . . .

Máu tươi từ khóe miệng Viên Ma chảy xuống, Viên Ma bay ra khỏi Tiên Viên đài!

Tiểu Hắc dập chân trên đài, phong thái thay đổi, vừa bình tĩnh vừa cao ngạo!

Giống như bễ nghễ chúng sinh nhìn quét chung quanh, nói:

"Còn có ai muốn khiêu chiến nữa, lên đi!"

Thấy một màn như vậy.

Đông đảo Viên Ma lại không cảm thấy tức giận.

Ngược lại gật gật đầu.

Nhân tộc luôn quanh quanh co co làm cho bọn họ cảm thấy chán ghét.

Thẳng thắn bộc trực thế này rất hợp khẩu vị của bọn họ!

Hiện giờ, tất cả Viên Ma trong thôn mới thật sự tán thành sự tồn tại của Tiểu Hắc.

Lúc này, thôn trưởng nói:

"Tiểu Hắc, ngươi lại đây đi, ta mang ngươi đến một địa phương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận