Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1806: Nghiền ép Hiên Viên Triệt (4/4)

Chương 1806: Nghiền ép Hiên Viên Triệt (4/4) Thanh Vân kiếm cùng Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm.
Hai thanh kiếm so sánh với nhau, Hiên Viên kiếm bị áp chế hoàn toàn.
Cảnh tượng này, không chỉ Hiên Viên Triệt không ngờ tới, ngay cả Quý Dương cũng không thể ngờ!
Theo lẽ thường mà nói, bây giờ thanh kiếm mạnh nhất ở Hỗn Độn Giới chính là Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm của Hiên Viên thị, dù là nhìn khắp cổ kim, cũng không có mấy thanh kiếm có thể vượt qua Hiên Viên kiếm.
Trừ khi có được bội kiếm truyền thừa của Thanh Vân kiếm chủ.
Vân Thương kiếm chỉ có thể xem là thanh kiếm mà Thanh Vân kiếm chủ dùng ở thời kỳ trung kỳ.
Nhìn vẻ mặt có chút ngơ ngác của Hiên Viên Triệt.
Diệp Thu Bạch nhún vai, thu hồi Thanh Vân kiếm, ngược lại lấy ra Vân Thương kiếm.
Trong lòng Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng thở ra.
Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng việc lấy Hiên Viên kiếm cấp bậc vũ khí này ra có hơi bắt nạt người, đến lúc đó thắng cũng sẽ khiến người ta cảm thấy thắng không có gì đáng nói.
Nhưng khi nhìn thấy Diệp Thu Bạch rút ra chuôi trường kiếm cổ phác có vỏ kiếm, Hiên Viên Triệt lập tức cho là mình lo lắng quá thừa, ngược lại là cần lo lắng việc Diệp Thu Bạch có thật sự định dùng chuôi kiếm này đánh với mình không? Như vậy chẳng phải là Diệp Thu Bạch thắng mà không có vẻ gì là tài giỏi sao?
Cũng may Diệp Thu Bạch vẫn coi trọng đạo đức võ thuật.
Hiên Viên Triệt thu Hiên Viên kiếm, lấy ra một thanh trường kiếm cấp bậc Vực Thần cảnh của mình, trường kiếm chỉ về phía Diệp Thu Bạch, nói: "Lúc ở Thương Huyền Học Viện không thể đã chiến đấu hết mình, bây giờ cảnh giới của ngươi cũng đuổi kịp rồi, có thể thoải mái chiến một trận."
Diệp Thu Bạch gật đầu cười, lực lượng quy tắc kiếm đạo từ trong cơ thể phun ra, kiếm Vực triển khai, đem mảnh không gian này bỗng chốc bao phủ vào bên trong.
Diệp Thu Bạch luôn rất tôn trọng Hiên Viên Triệt, dù cho ban đầu Hiên Viên Triệt đứng ở mặt đối lập của mình, đó cũng là lập trường cho phép, nếu hai người đổi thân phận cho nhau, Diệp Thu Bạch cũng sẽ lựa chọn cách làm giống như Hiên Viên Triệt.
Cho nên, ngay từ đầu Diệp Thu Bạch đã định toàn lực ra tay.
Cảm nhận được lực lượng quy tắc kiếm đạo xung quanh.
Chỉ trong một chớp mắt này, Hiên Viên Triệt đã cảm giác kiếm đạo của mình bị áp chế, kinh mạch khí tức lưu chuyển, hành động của thân thể, và cả sự vận chuyển đan điền đều nhận lấy áp chế toàn diện!
Trước kia tại Thương Huyền Học Viện, Hiên Viên Triệt còn không có loại cảm giác này.
Nhưng hôm nay...
Không thể không nói, tốc độ phát triển của Diệp Thu Bạch là nhanh nhất mà hắn từng gặp trong đời, cũng là nhanh nhất mà hắn từng nghe qua...
Phảng phất như một đứa con cưng của ông trời, trời sinh ra là để đồng hành cùng kiếm.
Hiên Viên Triệt rất ngưỡng mộ, nhưng cũng rất may mắn ở thời đại này có một vị kiếm tu như vậy để hắn theo đuổi.
Một người đứng trên đỉnh cao rất cô độc.
Nhưng nếu như đang trên đường tiến tới đỉnh cao, mà phía trên đỉnh cao vẫn có một người, thì việc theo đuổi bóng lưng của người đó mới càng thêm có tính khiêu chiến.
Hiên Viên Triệt hít sâu một hơi, khẽ quát một tiếng, một cỗ khí tức vương giả từ trong cơ thể hắn xông lên trời cao!
Kiếm của Hiên Viên thị.
Là kiếm của Nhân Hoàng, là thống ngự tất cả các loại kiếm.
Cỗ kiếm ý của Nhân Hoàng này trong một thoáng đã có thể tách kiếm Vực của Diệp Thu Bạch ra!
Hiên Viên Triệt cũng chính là nắm lấy cơ hội trong một thoáng đó, vào lúc bản thân không chịu ảnh hưởng của kiếm Vực, vọt tới trước mặt Diệp Thu Bạch, vung kiếm chém ra!
Tu vi lôi kiếp tầng thứ sáu đồng thời bộc phát, kiếm pháp mạnh mẽ và không hề có quy tắc!
Thế nhưng mà, điều này ở trong mắt Diệp Thu Bạch lại đầy sơ hở.
Giống như lúc trước ở trên lăng mộ chiến đấu với đệ tử của Thanh Vân kiếm chủ.
Bây giờ sự lý giải của Diệp Thu Bạch về kiếm pháp đã thâm sâu hơn.
Chân chỉ hơi lùi về phía sau một chút.
Kiếm trong tay trực tiếp hướng lên vung ra!
Từ phía dưới chém vào vị trí trên thân kiếm bảy tấc của Hiên Viên Triệt.
Bởi vì có câu "đánh rắn đánh bảy tấc", ở vị trí trên thân kiếm bảy tấc cũng là điểm yếu lực đạo nhất.
Hiên Viên Triệt chỉ cảm thấy hai tay mình chấn động mạnh, suýt chút nữa kiếm trong tay đã rời khỏi tay.
Đành phải dùng thân mượn lực, lui về phía sau.
Bất quá, Diệp Thu Bạch sẽ không cho Hiên Viên Triệt bất kỳ cơ hội thở dốc nào.
Không một khắc ngừng lại, chân trước bước ra, lấn đến gần Hiên Viên Triệt một kiếm chém xuống.
Một kiếm này, ba đạo kiếm ảnh cùng lúc hướng vào ba phương hướng của Hiên Viên Triệt!
Hoàn toàn phong tỏa vị trí né tránh của hắn!
Thái Sơ kiếm Kinh, Tam Nguyên Hóa Thanh kiếm!
Sắc mặt Hiên Viên Triệt giật mình, không dám có chút sơ sẩy, thi triển Hiên Viên kiếm pháp!
Kiếm ý của Nhân Hoàng lúc này đều ngưng tụ trên trường kiếm.
Hướng về phía Diệp Thu Bạch chém vào!
Không hề để ý tới hai đạo chém ở phía tả phía hữu.
Lấy thương đổi thương!
Huống chi.
Một kiếm này của Hiên Viên Triệt, thế nhưng là ngưng tụ toàn bộ lực lượng của lôi kiếp tầng thứ sáu cùng kiếm ý Nhân Hoàng!
Đây là đang đánh cược.
Cược rằng Diệp Thu Bạch sẽ không đỡ một kiếm này!
Khóe miệng Diệp Thu Bạch hơi cong lên, hai mắt khép hờ, phảng phất đã nhìn thấu Hiên Viên Triệt, thấy rõ tất cả động tác tiếp theo của hắn!
Ba đạo kiếm ảnh, lúc này ngưng tụ thành một kiếm, ầm vang chạm với một kiếm Hiên Viên kiếm pháp này của Hiên Viên Triệt.
Hai luồng kiếm khí khổng lồ từ thân thể Diệp Thu Bạch và Hiên Viên Triệt bắn ra phía sau.
Dư ba của nó, gây ra không gian xung quanh bị cắt thành những khe hở nhỏ.
Hai người Diệp Thu Bạch và Hiên Viên Triệt cũng cùng lúc lui về phía sau trong khi kiếm ý đang trút xuống.
Hiên Viên Triệt lui mười bước.
Diệp Thu Bạch lui chín bước!
Hiên Viên Triệt vừa định chỉnh lại tư thế công, tiếp tục xông tới chém Diệp Thu Bạch,
thì thấy Diệp Thu Bạch đưa tay vung lên, lực lượng quy tắc kiếm đạo trong kiếm Vực bỗng ngưng tụ thành hàng trăm lưỡi kiếm hướng phía Hiên Viên Triệt đâm tới.
Rõ ràng hàng trăm lưỡi kiếm này đánh tới đã làm xáo trộn tiết tấu tấn công của Hiên Viên Triệt, đành phải vừa đánh vừa lui, không ngừng chống đỡ hàng trăm lưỡi kiếm đang tấn công.
Diệp Thu Bạch cũng không đứng yên xem kịch, một bước phóng ra, giẫm lên luồng kiếm phong vẫn đang không ngừng ngưng tụ.
Phảng phất như kiếm đạo trích tiên, giẫm lên dòng sông kiếm khí, đuổi theo Hiên Viên Triệt.
Một bên Quý Dương nhìn cảnh tượng này, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
"Không ngờ tới, sư huynh của ngươi lại có thể đè Hiên Viên Triệt xuống đánh, phải biết rằng hắn trước đây được công nhận là người có thiên phú kiếm đạo xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ... Mà lại cảnh giới còn cao hơn sư huynh của ngươi một bậc."
Quý Dương vừa nói, vừa nhìn phản ứng của Mục Phù Sinh.
Nhưng Mục Phù Sinh không hề có chút phản ứng nào, sắc mặt bình thản.
Phảng phất tất cả mọi chuyện phát sinh đều hết sức bình thường.
Thấy vậy, Quý Dương không khỏi cười khổ.
Cả sư môn đều biến thái như vậy sao?
"Được rồi, kết thúc rồi." Mục Phù Sinh đột nhiên nói.
Quý Dương lập tức quay đầu nhìn về hướng của Diệp Thu Bạch và Hiên Viên Triệt.
Sau khi bị đánh gãy tiết tấu tấn công, việc đối phó hàng trăm lưỡi kiếm ngưng tụ từ lực lượng quy tắc kiếm đạo vốn đã vô cùng miễn cưỡng đối với Hiên Viên Triệt.
Ở dưới sự xung kích của dòng thác kiếm khí.
Hiên Viên Triệt không ứng phó nổi, sơ hở càng lúc càng nhiều, rất nhanh bị Diệp Thu Bạch bắt được cơ hội một kiếm đặt lên cổ.
Trong mắt Hiên Viên Triệt tràn đầy vẻ kinh hãi, dường như còn chưa kịp phản ứng.
Căn bản không có một chút cơ hội phản công nào...
Khoảng cách giữa hắn và Diệp Thu Bạch thật sự lớn đến thế sao?
Đến khi Diệp Thu Bạch thu kiếm, Hiên Viên Triệt mới cười khổ một tiếng, nói: "Ta thua rồi, kiếm pháp tu luyện tới mức độ này có thể phát huy tác dụng lớn như vậy... Xin thụ giáo."
Cao hơn Diệp Thu Bạch một tiểu cảnh giới, lại còn thua thảm như vậy, toàn bộ quá trình không có bất kỳ cơ hội phản kích nào.
Bất quá...
Tình huống của Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh bên này đã rất hài hòa.
Không giống những nơi khác...
Ví dụ như bên Hồng Anh, hoặc là bên Tiểu Hắc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận