Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 123 - Không thành tâm

Nghe lời Ninh Trần Tâm nói.

Bầu không khí trong tửu lầu trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.

Thư sinh trong ôn tồn lễ độ, phúc hậu và vô hại này nói xấu Phật môn xong còn muốn tìm tới cửa?

Rốt cuộc là không biết thực lực của Phật môn hay là hắn cho rằng mình có thể hoàn hảo rời khỏi Phật môn?

Nam tử áo gấm nhìn bộ dạng nghiêm túc của Ninh Trần Tâm mà cảm thấy nghiêm trọng.

Người có thể nói những lời này.

Nếu không phải kẻ ngốc thì chính là có chỗ dựa.

Đương nhiên, nam tử áo gấm tin tưởng vế sau hơn.

Như vậy thư sinh này dựa vào đâu?

"Chỉ sợ ngay cả cửa chúng ta ngươi cũng không thể qua."

Nam tử áo gấm không tin có tên ngốc nào dám đứng trong Phật thành, trước mặt mọi người nói xấu Phật môn.

"Xem ra ngươi còn muốn đi Phật môn hỏi cho ra lẽ?"

Giáo đồ trải rộng bốn vực.

Ninh Trần Tâm thấy cảnh này, lòng hơi chùng xuống.

Ai mà không nghe tới thực lực của Phật môn?

Đây chính là điểm khủng bố của Phật môn.

Còn vô cùng thần bí.

Chính là thế lực đứng đầu Tây Vực!

Những người bênh vực Phật môn nghe Ninh Trần Tâm nói đều cười lạnh.

Nếu thật sự đều giống như ba gã bại hoại kia thì sớm muộn gì thế giới này cũng xảy ra chuyện!

Hơn nữa lời nói còn rất tru tâm!

Nói xong, ba người bênh vực Phật môn chậm rãi áp sát Ninh Trần Tâm.

Đám giáo đồ, người thờ phụng Phật đạo đều vô cùng trung thành.

Giáo đồ Phật môn đều trung thành thế này.

Muốn lấy Đạo kinh ra để đối địch!

Ba người đều có tu vi Khí Hải cảnh sơ kỳ.

Tất cả mọi người đều giật mình!

Ninh Trần Tâm nhìn ba người rồi nói: "Ta không muốn ra tay với các ngươi."

Ba người rời đi.

Sắc mặt đều không tốt!

Ninh Trần Tâm nghe hỏi thì dừng lại, khẽ gật đầu.

Nam tử áo gấm vội vàng hỏi: "Tiểu tiên sinh muốn đến Phật môn sao?"

Ninh Trần Tâm cũng khẽ lắc đầu, ngay sau đó muốn rời tửu lầu.

Ba người cười lạnh, phóng thích hơi thở, muốn ra tay.

Sắc mặt ba tên bênh vực Phật môn trở nên khó coi, nhanh chóng thu hơi thở lại.

Bọn họ không trêu chọc nổi chủ nhân tửu lầu này!

"Coi như ngươi gặp may!"

Ninh Trần Tâm thầm than một tiếng.

Giọng nói lạnh nhạt nhưng mang theo hơi thở bàng bạc.

"Các ngươi có ân oán gì thì ta mặc kệ, nếu gây náo loạn trong tửu lầu thì đừng trách ta không khách khí."

Nhưng đúng lúc này có một giọng nói từ sâu trong tửu lầu truyền ra.

Nam tử áo gấm lại nhắc nhở: "Phật môn không đơn giản, tiểu tiên sinh nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng."

Ninh Trần Tâm thấy đối phương cũng có ý tốt, mỉm cười nói: "Có một số việc, không thể không làm."

Dứt lời liền rời khỏi tửu lầu!

Đám người nam tử áo gấm quyết định theo sau. ...

Giờ phút này.

Ở một gian phòng trong tửu lầu.

Có hai nam tử cười cười khi thấy cảnh này.

"Xem ra có người phát hiện một mặt đáng ghê tởm của Phật môn?"

"Hừ, người biết chuyện còn ít sao? Chỉ là e ngại Phật môn quá khổng lồ, không có dũng khí vạch trần mà thôi."

"Trấn!"

Cầm Đạo kinh trong tay, miệng phun chữ.

Ninh Trần Tâm không tránh không né.

Ngay sau đó là hai chưởng ấn vàng kim phóng thẳng đến Ninh Trần Tâm.

Quát to: "Lớn mật!"

Hai gã Phật tu vừa nghe liền trợn mắt!

Trên đỉnh núi có một đại điện lóng lánh Phật quang.

Một bộ phận nằm bên dưới tầng mây, phần còn lại thì chìm vào trong tầng mây!

Lúc này Ninh Trần Tâm đã tới chân Phật sơn.

Ở nơi này có hai Phật tu ngồi khoanh chân niệm Phật.

Thấy Ninh Trần Tâm đến.

Một tên Phật tu nói: "Thí chủ tới đây vì chuyện gì?"

Ninh Trần Tâm nói: "Tiểu sinh có chuyện khó hiểu, tới đây để giải đáp."

"Chuyện gì?"

"Phật tu có phải đều là hạng người ra vẻ đạo mạo hay không."

Phật Sơn đâm thẳng lên trời cao!

Ở chỗ này có một tòa núi lớn gọi là Phật Sơn.

Phật môn đứng lặng ở phía bắc Phật thành.

Nam tử lắc đầu,"Phật môn quá thần bí, nếu đối phương muốn chém giết người này thì ta đây cũng bất lực."...

"Như thế nào, ngươi muốn bảo hộ thư sinh kia?"

Nam tử bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Có gì biện pháp gì chứ? Những người trước kia vạch trần, có ai mà rơi vào kết cục tốt?"

Chỉ trong nháy mắt!

Hai chưởng ấn vàng kim tan rã.

Hai gã Phật tu kinh hãi, bị phù ấn chữ trấn trấn áp!

Ninh Trần Tâm lướt qua hai người rồi bước lên Phật sơn.

Đám người nam tử áo gấm thấy mà hoảng sợ.

Thư sinh này trông hiền lành thế mà khi ra tay lại rất dứt khoát!

Phật sơn.

Từ chân núi đến sườn núi có chín trăm chín mươi chín bậc thang.

Muốn bước lên bậc thang cần phải có kính ý với Phật.

Cứ mười bước cần phải quỳ xuống bái lạy Phật!

Dựa theo cách nói của Phật môn thì muốn bái Phật, phải thành tâm.

Đã gặp qua mấy tên bại hoại của Phật môn, sao Ninh Trần Tâm có thể thành tâm?

Hắn lập tức bước lên bậc thang!

Một bước nối tiếp một bước hướng lên trên.

Có người đang quỳ lạy trên cầu thang, thấy Ninh Trần Tâm không bái mà có chút sửng sốt.

Ninh Trần Tâm nhanh chóng lên tới bậc thang thứ năm mươi!

Lúc này, có ba Phật tu ngăn trước mặt Ninh Trần Tâm, nhíu mày nói: "Vì sao thí chủ không bái?"

Ninh Trần Tâm hỏi lại: "Vì sao phải bái?"

Một tên Phật tu chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, không thành tâm, không được lên núi bái Phật."

"Phật, thật sự đáng giá bái sao?"

Sắc mặt ba tên Phật tu đều trầm xuống.

"Xem ra thí chủ tới gây chuyện?"

Ninh Trần Tâm nói: "Chỉ đến để giải đáp nghi hoặc mà thôi."

"E là ngươi không thể tiếp tục đi tới, xuống núi thôi."

Ninh Trần Tâm không có thuận theo lời Phật tu mà tiếp tục đi về phía trước.

Ba tên Phật tu cũng không nói thêm gì, đồng loạt ra tay.

Cả ba phát ra Phật quang lóng lánh, đánh ra một chưởng ấn to lớn!

Hiển nhiên thực lực của ba tên này mạnh hơn ba tên ở chân núi không ít.

Ninh Trần Tâm cầm chặt Đạo kinh, vẫn tiến lên.

Ngay sau đó hắn mở Đạo kinh.

"Phục!"

Phù ấn chữ phục nghênh đón chưởng ấn.

Đám người nam tử áo gấm cùng với mấy người muốn lên núi bái Phật hành thấy một màn này đều cảm thấy khó có thể tin.

Chẳng lẽ người này thật sự muốn một đường đánh lên Phật môn sao?!

Trước ánh mắt kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ của mọi người.

Chưởng ấn biến mất!

Ba tên Phật tu bị đánh lui ra ngoài, phun máu tung tóe.

Cả ba ngã lăn ra, hơi thở uể oải, hiển nhiên không còn sức tái chiến.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Trần Tâm từng bước đi lên.

Một tên Phật tu nhanh chóng truyền âm.

"Có kẻ xâm lấn!"

Các Phật tu trên núi thu được tin tức này đều sửng sốt.

Đã nhiều năm rồi không có người tự tiện xông lên Phật Sơn.

Bất chợt, tất cả đều tức giận chạy về phía bậc thang.

Ninh Trần Tâm vẫn từng bước từng bước tiến lên.

Không quỳ lạy, không thành tâm.

Rất nhanh đã đi được hai trăm bậc!

Lúc này từ trên không trung có hơn mười tên Phật tu đạp không đến!

Hơn mười tên Phật tu này đều tản ra Phật quang.

Tu vi rất bất phàm!

Phận lớn là Khí Hải cảnh đỉnh phong.

Có ba người đạt tới Thủy Dật cảnh!

"Dừng bước ở đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận