Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1612: Kỳ Lân Huyết Cấm thuật.

Cho dù xét về thân phận hay thực lực, Càn lão đều cao hơn nhiều so với Kỳ Lân lão tổ và tộc trưởng.

Cũng chính vì có hắn tồn tại, luôn âm thầm chống đỡ cho Kỳ Lân tộc, thế nên mới giúp Kỳ Lân tộc trổ hết tài năng trong tứ đại thú tộc, đứng trên vị trí đỉnh cao.

Sau khi Càn lão ra lệnh, Kỳ Lân lão tổ và tộc trưởng lập tức hiểu ra Càn lão muốn làm gì, vẻ mặt ngưng trọng, lập tức lui khỏi vị trí phía sau Càn lão.

"Toàn tộc nghe lệnh, toàn lực giải phóng lực lượng huyết mạch, tập hợp vào người bản tọa và lão tổ!"

Tộc trưởng vừa dứt lời, tất cả mọi người của Kỳ Lân tộc và Bạch Hổ lão tổ đều biến sắc.

Kỳ Ngộ càng cao giọng hét: "Phụ thân! Sử dụng chiêu này sẽ khiến các ngươi đại thương nguyên khí! Cho dù làm vậy cũng không phải đối thủ của Lục tiền bối đâu. Gia nhập thành thế lực dưới trướng hắn sẽ mang lại lợi ích cho Kỳ Lân tộc ta!"

Tộc trưởng Kỳ Lân tộc lạnh lùng đáp: "Chờ khi ngươi ngồi lên vị trí tộc trưởng thì hãy ra lệnh với ta!"

Nói xong không chờ Kỳ Ngộ nói gì nữa, hắn và Kỳ Lân lão tổ vươn tay ra trước, chồng lên nhau.

Sắc mặt của những tộc nhân Kỳ Lân tộc đã giải phóng huyết khí bắt đầu trở nên tái nhợt suy yếu.

Lục Trường Sinh cảm nhận khí tức trong đó, nhận thấy rằng còn không mạnh bằng một phần mười Liễu Thụ, thế là trong lòng càng thêm nắm chắc, nói: "Cứ để bọn họ tiếp tục, có chiêu gì ta đều sẽ tiếp. Phải nghiền ép áp đảo bọn họ hoàn toàn thì họ mới có thể nhìn rõ hiện thực là như thế nào."

Huyết khí trong đó ngày càng nồng đậm, mặc dù không tiết ra ngoài nhưng đứng ở ngoài cũng có thể nghe được trong lăng kính truyền ra những tiếng Kỳ Lân gầm thét!

Lúc này, Bạch Hổ lão tổ nói với Lục Trường Sinh đang lơ lửng trên không trung: "Tiền bối, đây là bí thuật của Kỳ Lân tộc - Kỳ Lân Huyết Cấm thuật. Mặc dù mang đối tác dụng phụ cực kỳ lớn cho bọn họ, nhưng uy lực thì phóng mắt toàn bộ Ma Thú đại lục, chỉ sợ ngoại giới không có bất kỳ người nào có thể chính diện chống đỡ!"

Ngoại trừ Kỳ Ngộ ra, tất cả người của Kỳ Lân tộc đều dốc hết toàn lực để giải phóng huyết khí, trên mặt đều có biểu cảm thấy chết không sờn.

Đương nhiên uy lực sẽ có chút suy yếu hơn.

Chỗ hổ khẩu nơi tay hai người chồng lên nhau, tinh huyết bắt đầu hội tụ, ngưng tụ thành một lăng kính trong suốt hình tảng đá. Tinh huyết liên tục tụ hợp và bên trong lăng kính, khiến cho lăng kính rất nhanh đã bị nhuộm đỏ màu máu.

Nếu như còn có át chủ bài nào khác... Dù sao Lục Trường Sinh cũng đã có chuẩn bị.

Rất nhiều tinh huyết cuồn cuộn bay vào nơi giao nhau giữa hai tay Kỳ Lân lão tổ và tộc trưởng.

Mà bên dưới.

Cho dù là Dương Viêm Thân Vương hay Xích Viêm Thân Vương thì bờ môi cũng đã hơi trắng bệch.

Những năm gần đây, Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận sắp bị Lục Trường Sinh chơi cho nở hoa luôn rồi.

Chỉ vỏn vẹn trong thời gian năm hơi thở.

Dù sao cái đồ chơi này cũng là một trong số những át chủ bài mạnh nhất của Lục Trường Sinh.

Sau khi được Lục Trường Sinh ngày đêm tăng cường và tối ưu hóa, Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận đã có thể điều động lực lượng bên ngoài để sử dụng, không bị giới hạn bên trong Thảo Đường nữa.

Nhưng chỗ tốt là không bị giảm tu vi nữa!

Đột nhiên, Càn lão nổi giận gầm lên một tiếng.

Cũng ngay trong thời khắc này.

Tại chỗ mi tâm Kỳ Lân, ở ngay giữa trán có hai vị trí không bị lân phiến bao trùm, nhìn qua giống như hai lỗ khảm.

Huyết khí vẫn đang hội tụ.

Chỉ thấy Kỳ Lân màu đen nhìn chằm chằm vào Lục Trường Sinh, gằn từng chữ một, nói: "Phương pháp để hóa giải Kỳ Lân Huyết Cấm thuật chỉ có một. Đó chính là làm gián đoạn quá trình ngưng tụ huyết khí. Đáng tiếc là ngươi quá mức kiêu ngạo, bỏ lỡ cơ hội tốt nhất."

Ngay cả Liễu Thụ lúc trước cũng từng nói, có thể nghiên cứu sáng tạo ra nhiều phương thức tạo thành Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận như vậy... Từ xưa đến nay chỉ có mỗi mình Lục Trường Sinh làm được.

Khí tức cũng đang không ngừng tăng vọt!

Đồng thời lan rộng ra khắp cơ thể khổng lồ kia.

Nói xong, dưới tác dụng của hai khối lăng kính, lấy hai lỗ khảm làm trung tâm, từng miếng lân phiến trên người Kỳ Lân màu đen nhanh chóng biến thành màu đỏ mái!

Khối lăng kính ở trung tâm hổ khẩu của Kỳ Lân lão tổ và tộc trưởng cũng đã từ màu đỏ tươi biến thành màu đen, giống như có một giọt máu sắp tràn ra.

Mà hai lỗ khảm này giống y như đúc lăng kính đang bay tới.

Hai khối lăng kính trực tiếp bay đến trán Kỳ Lân màu đen, vừa khớp hoàn hảo với hai lỗ khảm.

Một luồng hơi thởi nóng rực và nặng nề phun ra từ trong miệng Kỳ Lân màu đen.

Kỳ Lân lão tổ và tộc trưởng ném lăng kính đến chỗ Càn lão.

Ngoại hình vẫn giống hệt những con Kỳ Lân khác, khác biệt chỉ là kích thước và thực lực.

Một con Kỳ Lân màu đen lớn hơn bất kỳ chân thân của tộc nhân Kỳ Lân tộc nào khác hiện lên không trung!

Hiển hóa ra chân thân.

Bầu trời dường như càng trở nên u ám, mây đen che khuất hết mọi nguồn sáng.

Không gian vốn không có gió, lúc này lại có từng cơn lốc nổi lên càn quét.

Thiên địa dị biến, sơn hà sụp đổ.

Một con Kỳ Lân đã toàn thân màu đỏ rực ngạo nghễ gầm lên một tiếng trong thiên địa này, tiếng gầm truyền đến khắp toàn bộ Ma Thú đại lục!

Vô số chủng tộc nhìn về hướng của Kỳ Lân tộc, vẻ mặt căng thẳng lo sợ.

Người cầm quyền của tam đại thú tộc thì lẩm bẩm nói: "Kỳ Lân Huyết Cấm thuật... Xem ra đã bắt đầu."

"Cũng không biết hắn có thể thu phục được hay không..."

"Loại khí tức này... Có lẽ đã đạt đến Giới Thần cảnh chăng?"

Phía trên Vực Thần cảnh chính là Giới Thần.

Đòn tấn công cường đại như thế, Lục Trường Sinh lại không hề sợ hãi.

Trên đường đi không gây ra bất kỳ động tĩnh nào, giống như đã cắn nuốt, chôn vùi cả không gian!

Chỉ trong chớp mắt, một luồng huyết khí khổng lồ chưa từng thấy ngưng tụ thành một quả cầu, từ trong miệng rộng của huyết sắc Kỳ Lân phun ra ngoài, nhắm thẳng về phía Lục Trường Sinh!

"Cuồng vọng!" Huyết sắc Kỳ Lân há to cái miệng rộng như bồn máu, huyết khí bắt đầu điên cuồng ngưng tụ trong đó.

Chỉ cần dùng sức mạnh, dùng thực lực để chính diện nghiền ép là được rồi.

Nhưng Lục Trường Sinh lại thấy muốn thần phục tộc này lại đơn giản và dễ dàng nhất.

Còn đám người Tiểu Hắc, Hoàng Thiên thì không hề lui lại.

Ngón tay Lục Trường Sinh hơi gảy một chút, liền có một sợi thánh khí từ trên người hắn bay ra, hóa thành một màn kết giới chống đỡ uy áp này cho bọn họ.

Huyết sắc Kỳ Lân thấy vậy thì đôi mắt đỏ tươi nhìn Lục Trường Sinh, trong hai lỗ mũi liên tục phun ra huyết vụ, giọng nói trầm thấp và vang vọng chấn động.

"Còn có tâm tình rảnh rỗi đi lo cho người khác? Các hạ có phải quá coi thường cấm thuật của Kỳ Lân tộc ta rồi không?"

Chín thanh Tru Thần Kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Trường Sinh, hắn cười nhạt nói: "Thế thì không có, cấm thuật này của các ngươi cũng không tệ."

"Nhưng mà..." Ánh mắt của Lục Trường Sinh đột nhiên trở nên sắc bén, giống như một lưỡi kiếm xuyên phá tầng tầng huyết vụ nồng đậm kia, nhìn thẳng vào hai con ngươi đỏ tươi của huyết sắc Kỳ Lân.

Hắn nghiêm túc nói: "Giống như ta đã nói trước đó, ta sẽ tiếp được mọi đòn tấn công của các ngươi, đồng thời chính diện nghiền ép, giẫm nát sự kiêu ngạo của các ngươi dưới chân."

"Nếu vậy, có lẽ các ngươi sẽ chịu phục đúng không?"

Tam đại thú tộc đều nói Kỳ Lân tộc là khó thần phục nhất.

Hai cường giả Quân Thần cảnh là Xích Viêm Thân Vương và Dương Viêm Thân Vương có thể chịu đựng được một chút, nhưng cũng phải lui về phía sau.

Mà dù huyết sắc Kỳ Lân còn chưa ra tay, nhưng chỉ mỗi cỗ uy áp kia cũng đủ để ép nát cơ thể bọn họ!

Bên cạnh huyết sắc Kỳ Lân, các Kỳ Lân tộc nhân đều đã sớm rút lui xa về sau.

Cường giả đạt đến cảnh giới này, chỉ một cái phất tay cũng có thể ảnh hưởng đến thế cục của Hỗn Độn giới, gây nên thay đổi to lớn.

Cho dù là ở Thương Huyền đại lục thì cũng không có bao nhiêu cường giả Giới Thần cảnh.

Giới Thần cảnh, trong toàn bộ Hỗn Độn giới đều ở vị trí đỉnh cao...

Hắn chỉ giơ tay lên, nắm lấy một thanh Tru Thần Kiếm lấy xuống, nhắm về phía cột sáng huyết sắc.

Vào khoảnh khắc đó, Tru Thần Kiếm chém ra một phát...

Cột sáng xung kích không thể ngăn cản được chút nào, trong nháy mắt đã bị Tru Thần Kiếm trảm diệt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận