Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 448 - Lột xác, huyết mạch Thần hoàng

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Một giọt tinh huyết của Lục tiền bối sao?

Liễu Tự Như cũng sửng sốt.

Nếu dựa theo lời cây liễu thì chỉ cần một giọt tinh huyết là có thể làm cho huyết mạch của chim nhỏ Chu Tước tiến hóa.

Như vậy thì huyết mạch chi lực của Lục Trường Sinh phải rất mạnh?

Dựa theo quy củ của giới tu đạo, nếu tinh huyết của một người có thể khiến cho huyết mạch của một người khác tiến hóa.

Như vậy, huyết mạch chi lực của người này sẽ cường đại hơn huyết mạch chi lực của người kia rất nhiều!

Có thể hỗ trợ lẫn nhau.

Phải biết rằng một ít chủng tộc đứng đầu có thể đứng mãi trên đỉnh là bởi vì huyết mạch chi lực góp công rất nhiều.

Nhưng cây liễu lại nói một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh có thể giúp huyết mạch chi lực đã đạt tới đỉnh phong của Chu Tước tiến hóa lần nữa.

Liễu Tự Như vô cùng khiếp sợ.

Nguyên nhân là do huyết mạch chi lực chênh lệch!

Đó chính là huyết mạch của Lục Trường Sinh cường đại hơn cả huyết mạch Chu Tước.

Vì sao vẫn còn không gian tiến hóa?

Nhưng mà một người một Chu Tước thì hiển nhiên huyết mạch không có khả năng hỗ trợ lẫn nhau.

Vậy thì phải là một loại huyết mạch khủng bố tới cỡ nào mới có thể đạt tới một bước này?

Nhưng mà làm sao có thể?

Nếu có thể thì chỉ có một khả năng.

Nhân tộc cường đại chỉ có thể dựa vào truyền thừa hoặc là bản thân nỗ lực cộng thêm đủ loại cơ duyên, mới có thể miễn cưỡng sánh vai.

Cây liễu nói tiếp:

Huyết mạch chi lực của nhân tộc sao có thể cường đại hơn huyết mạch Chu Tước, vương giả trong Phượng hoàng tộc?

"Tuy chim nhỏ mang huyết mạch Chu Tước, nhưng huyết mạch Chu Tước bình thường lại vĩnh viễn không cách nào đột phá đến vị diện cao tầng hơn."

Huống hồ Chu Tước vốn đã là tồn tại đứng đầu Phượng hoàng tộc.

Hình như nhận ra sự khó hiểu của Liễu Tự Như và cũng muốn giải thích cho Lục Trường Sinh.

"Thế nhân cho rằng Phượng hoàng tộc có huyết mạch Chu Tước đã là đỉnh cao rồi, thật ra không phải."

Không biết huyết mạch Chu Tước mạnh hơn huyết mạch của Liễu Tự Như biết bao nhiêu lần.

Huyết mạch Thần hoàng?

Chu Tước huyết mạch vẫn còn bình thường?

Ngay sau đó hắn nhìn về phía bên chim nhỏ:

Vị diện cao tầng hơn.

Chim nhỏ: ". . . . . ."

Cây liễu: ". . . . . ."

"Ngươi nhớ nha, về sau bước vào Thần hoàng cảnh cần phải bảo hộ ta đó."

Da đầu Liễu Tự Như đã tê rần.

Huyết mạch mạnh mẽ hơn cả huyết mạch Chu Tước sao?

Lục Trường Sinh nghe đến đây, gật gật đầu nói:

"Đã như vậy thì làm thôi."

Cây liễu cũng không có giải thích vi diện cao tầng hơn là cái gì mà tiếp tục nói:

"Trùng hợp là chim nhỏ có tư chất này nên không thể lãng phí."

"Trăm vạn qua trong Chu Tước tộc cũng không nhất định xuất hiện một tồn tại có thể đề thăng huyết mạch đến Thần hoàng cảnh."

"Huyết mạch Chu Tước chỉ là một cái chìa khóa tiến đến huyết mạch Thần hoàng mà thôi."

Dù có bước vào Thần hoàng cảnh cũng không phải là đối thủ của ngươi nha.

Quái vật như ngươi mà còn muốn ta bảo hộ?

Trong lúc nhất thời, chim nhỏ mơ màng.

Rốt cuộc Lục Trường Sinh không nhận thức được thực lực kinh khủng của mình hay là đang trang bức. . . . . .

Ngay sau đó, Lục Trường Sinh cắt ngón tay.

Linh khí bắt đầu vận chuyển, huyết mạch chi lực bắt đầu ngưng tụ tới đầu ngón tay.

Một giọt máu tươi xuất hiện nơi ngón tay hắn.

Khi giọt máu tươi xuất hiện trong không gian này thì niết bàn chi hỏa phừng phực chung quanh như nhận ra có thứ gì đó khủng bố, nháy mắt tránh xa Lục Trường Sinh!

Một cỗ hơi thở như đến từ thời hoang cổ lượn lờ trong không gian này!

Xem ra gia hỏa Trường Sinh kia lại đột phá.

Bốn vị đường đường chủ cũng âm thầm cảm khái.

Bọn họ cũng biết trong Thảo Đường có một tồn tại khủng bố tên là Lục Trường Sinh.

Tất cả các đệ tử đều nhìn về phía Thảo Đường, trên mặt tràn ngập sự kính sợ.

Vì trận pháp này đã được Lục Trường Sinh cải tạo.

Lúc này thư viện mới bình ổn trở lại.

Đây là hơi thở gì?

Thế mà mang uy thế kỉnh khủng thế này?

Tàng Đạo thư viện gần Thảo Đường nhất bị ảnh hưởng rõ nhất.

Các ngọn núi lớn run rẩy, đá to cuồn cuộn rơi xuống.

Tất cả sinh vật đều phát ra tiếng rên rỉ!

Đệ tử thư viện cũng cảm thấy thân thể mình như sắp bị nghiền nát, không thở nổi!

Tần Thiên Nam trực tiếp quát:

"Triển khai đại trận!"

Một màn sáng trực tiếp bao phủ toàn bộ thư viện!

Mọi người đều nhìn về phía Thảo Đường.

Đại địa rạn nứt!

Chỉ tiết lột chút thôi mà toàn bộ Man hoang giới vực đều rung động.

Ngay cả ánh sáng do cây liễu phóng thích đều không thể hoàn toàn che giấu hơi thở khủng bố mà giọt máu tản ra.

Không gian run rẩy, mặt đất rạn nứt.

Thiên địa phải biến sắc!

Tần Thiên Nam cũng thở phì phì nói:

"Gia hỏa này muốn hủy toàn bộ giới vực sao?!"

Bên trong Thảo Đường, sắc mặt Liễu Tự Như không thể dùng ngôn từ để hình dung nữa rồi.

Khi giọt máu xuất hiện thì hắn liền ngã nhào xuống đất!

Cảm giác áp bách mà giọt máu này mang đến giống như thiên địa sụp đổ nện hết vào thân thể hắn!

Hắn căn bản không hề có sức chống cự!

Lục Trường Sinh thấy mà hoảng hốt.

Sao?

Ngươi đang ăn vạ hả?

Ta chưa có đụng vào ngươi nha.

Cây liễu hạ một lá liễu rơi xuống ngực Liễu Tự Như, lúc này hắn mới cảm thấy dễ chịu hơn.

Liễu Tự Như âm thầm cười khổ.

Xem ra hắn vẫn còn xem thường Lục tiền bối.

Huyết mạch Chu Tước xuất hiện hắn còn có thể miễn cưỡng chống cự.

Nhưng chỉ một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh xuất hiện mà Liễu Tự Như đã cảm giác mình sắp chết rồi.

Không cần nghĩ cũng biết sự chênh lệch lớn đến thế nào.

Cũng khó trách cây liễu tiền bối nói một giọt tinh huyết có thể làm huyết mạch chim nhỏ Chu Tước lột xác thành huyết mạch Thần hoàng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại.

Rốt cuộc Lục tiền bối là ai mà mang huyết mạch chi lực kinh khủng thế này?

Giờ phút này.

Giọt tinh huyết từ ngón tay Lục Trường Sinh nhanh chóng xuất hiện trước mặt chim nhỏ sau cái phất tay của hắn.

Chim nhỏ định nuốt nhưng cây liễu lại nói:

"Đừng nóng vội, với thân thể của ngươi còn chưa đủ để hoàn toàn hấp thu, sẽ bị no bạo."

Thể chất của Chu Tước vẫn không cách nào chịu nổi một giọt tinh huyết của Lục Trường Sinh sao?

Liễu Tự Như choáng váng. . . . . .

Lúc này, cây liễu vung cành, một luồng sáng xanh bao lấy tinh huyết của Lục Trường Sinh rồi mới đưa vào trong miệng chim nhỏ.

Chỉ là vừa mới ăn vào thì thiên địa lại biến sắc!

Niết bàn chi hỏa bùng nổ, càn quét cả không gian.

Lệ!

Chim nhỏ cùng với bóng mờ Thần hoàng phía sau cùng ngửa đầu thét dài!

Bọn họ có thể cảm nhận được huyết mạch Chu Tước trong cơ thể chim nhỏ đang dùng một tốc độ cực nhanh lột xác!

Hơi thở cũng đang tăng dần!

Giằng co khoảng chừng ba ngày thì niết bàn chi xuất hiện sự biến hóa.

Ngọn lửa vốn có màu đỏ giờ lại thêm một sợi thanh viêm, không ngừng phiêu diêu.

Thanh hồng chi sắc chính là dấu hiệu mang theo huyết mạch Thần hoàng. . . . . .

Hơi thở chim nhỏ phát ra cũng thay đổi.

"Ta cần phải ra ngoài một chuyến, tìm kiếm di tích tộc ta. . . . . ."

Ngay sau đó chim nhỏ vung cánh biến mất ở chân trời.

Lục Trường Sinh đen mặt:

"Cũng không biết nói một tiếng cảm ơn. . . . . . Thôi, về sau biết báo ân là được. . . . . ."

Ba ngày trôi qua Diệp Thu Bạch cũng đã tới nơi dừng chân của người Thiên Kiếm Phong . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận