Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 788 - Tự bạo

. . . . .

Thời gian ba mươi nhịp thở dài như thế nào?

Nếu như trong ngày thường thì ngay cả phàm nhân đều cảm thấy quá ngắn ngủi.

Nhưng mà nếu như trong tình huống chiến đấu sinh tử như thế này thì mỗi một nhịp thở đều có khả năng quyết định sinh tử của hai bên.

Hiển nhiên hai lão giả nửa bước Thiên Tiên cảnh Vô Gian Luyện Ngục cũng nghe được lời Mục Phù Sinh nói với đám sư huynh đệ.

Sắc mặt tức khắc biến đổi.

Ba mươi nhịp thở.

Nếu như trong thời gian ba mươi nhịp thở mà không có đột phá trùng vây, ngăn cản hai trương phù triện Thiên Tiên cấp ngưng tụ lực lượng.

Gót sen nhẹ nhàng dời, một thân áo đỏ phiêu đãng trong gió.

Đồng thời trên thân kiếm còn có hai con lôi long một âm một dương uốn lượn quấn quanh.

Nhưng mà sao mấy người Diệp Thu Bạch có thể cho bọn họ được như ý chứ?

Kiếm ý Kiếm Tiên do Diệp Thu Bạch phóng thích phóng lên cao, tay cầm chặt Hỗn Nguyên Tiên Kiếm thi triển kiếm thứ ba trong Thái Sơ Kiếm Kinh, Phá ma.

Lão giả cụt tay cắn chặt răng thiêu đốt linh hồn, hơi thở tăng nhanh hơn nữa, sau đó lập tức xoay người.

Thạch Sinh tay cầm Minh Hoàng Huyền Phủ.

Như vậy khi hai phù triện Thiên Tiên cấp hoàn toàn kích hoạt, phóng xuất lôi đình hủy diệt khủng bố bên trong thì hai người bọn họ không có bất kỳ cơ hội nào để nghịch chuyển tình huống nữa, chỉ có đường chết.

Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật!

Lão giả còn lại nhanh chóng vọt về phía hai phù triện Thiên Tiên cấp!

Nghĩ đến đây.

Thân thể Hồng Anh hóa thành một sợi hồng mang, tay cầm Luân Hồi thương xẹt qua không gian đâm tới giữa lưng lão lão cụt tay!

Tinh quang không ngừng sái lạc, hội tụ vào Minh Hoàng Huyền Phủ.

Hồng Anh thấy thế.

Thanh phủ vốn đã vô cùng dày nặng càng nặ nề hơn nhiều lần trong khoảnh khắc này.

Toàn lực ra tay trong thời khắc này.

Theo sao trời bên trong Tinh không đan điền phát sáng lóng lánh, ba viên sao trời trên không trung cũng rực sáng!

Mộc Uyển Nhi thì mỗi một kẽ ngón tay đều kẹp thêm một bình sứ màu trắng, ném toàn bộ ra ngoài. . . . . .

Giống như một vị thần buông xuống giới này, nhanh chóng tấn công lão giả.

Một khi sử dụng, e là sẽ bị đối phương trực tiếp tìm ra.

Ninh Trần Tâm thì phun cửu tự chân ngôn, cổ tự hóa thành thần tướng.

Tuy rằng có thể mời sư tôn hỗ trợ ra tay nhưng mà chung quy vẫn là chuyện của chính mình.

Trấn áp chi ý hoàn toàn lộ ra.

Còn có thể theo đuổi con đường đi đến cực hạn sao?

Hắn còn tu đạo làm gì?

Nếu như sự tình gì cũng nhờ sư tôn ra mặt hỗ trợ giải quyết.

Một luồng sáng trắng xuyên phá tầng mây bao phủ lấy thần tướng tay cầm Kim Lân Thần Thương, thân khoác thần khải.

Sau đó đối phương sẽ không tiếc hết thảy mọi giá mà chém giết hắn.

Khi thực lực còn chưa đủ cường đại thì Tiểu Hắc không thể bại lộ vị trí của mình.

Nếu không chỉ mang đến cho bản thân cùng với các sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội bên cạnh phiền phức vô tận.

Trong lòng bàn tay của Mục Phù Sinh, Huyền âm Tử Lôi màu tím và Thiên Trừng Thần Lôi màu vàng kim hội tụ thành một viên lôi cầu, quăng ra ngoài.

Huyết mạch ma thần cùng với ma khí đã không thể tùy tiện sử dụng nữa, bởi vì đám kẻ phản loạn đã hạ giới tới tìm kiếm hắn rồi.

Tuy là như thế nhưng lực lượng thân thể cũng cực kỳ khủng bố.

Còn Tiểu Hắc, hắn cũng không có sử dụng huyết mạch ma thần, cũng không có sử dụng ma thần buông xuống, chỉ đơn thuần thi triển Vạn Cổ Ma Thể, sáu loại hoa văn bao trùm toàn bộ thân thể.

Huống hồ đây là mối thù thuộc về hắn. . . . .

Hắn cần phải đích thân giải quyết, kết thúc.

Tuy rằng cảnh giới của mấy người bị hai lão giả đặt coi thường, không đặt vào trong mắt.

Nhưng mà khi công kích của cả đám oanh tới lại khiến cho sắc mặt lão giả ngưng trọng.

Dù đã thiêu đốt linh hồn để tăng cường thực lực nhưng vẫn bị mấy tiểu bối giữ chân.

Lão giả cụt tay cũng bị Hồng Anh ngăn trở.

Tuy rằng công kích của Hồng Anh đã không thể dễ dàng gây thương tổn cho hắn nữa nhưng đồng dạng vẫn có thể ngăn cản bước tiến!

Mắt thấy hai phù triện Thiên Tiên cấp sắp hoàn thành quá trình ngưng tụ lôi đình chi lực hủy diệt.

Hủy diệt chi ý giống như hóa thành thực chất phiêu đãng trong không gian, có từng khe hở không gian xuất hiện.

Phải làm tới nước này sao?

Bất kể là Diệp Thu Bạch hay là Hồng Anh đều biến sắc.

Tự bạo!

Từ trong cơ thể hai người có một hơi thở mang tính hủy diệt bắt đầu tràn ra.

Hai bên đều là thấy sự quyết tuyệt trong ánh mắt của đối phương!

Hai người liếc nhìn nhau một cái.

Chỉ là bọn họ đã bị tham lam che mắt, không suy xét xem bản thân có chống đỡ nổi năng lượng hủy diệt có thể so với một kích toàn lực của cường giả Thiên Tiên cảnh hay không?

Thời gian hai mươi nhịp thở nhanh chóng trôi qua nhưng mà hai lão giả Vô Gian Luyện Ngục vẫn không có biện pháp thoát khỏi đám người Diệp Thu Bạch.

Dù có toàn lực thi triển tất cả những tuyệt chiêu của mình cũng không hề có tiến triển.

Cả hai không còn bao nhiêu thời gian nữa.

Lão giả cụt tay đình chỉ tiến công, sắc mặt âm trầm nói:

"Không còn cách nào, nhiệm vụ không thể hoàn thành không được, trở về cũng sẽ nhận tra tấn, vĩnh thế không được tiến vào luân hồi."

Tên lão giả còn lại nghe được lời này, sắc mặt khó coi, dừng công kích đám người Diệp Thu Bạch.

"Như vậy thì hai chúng ta chỉ còn một sự lựa chọn mà thôi."

Nói tới đây.

Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau.

Đến lúc đó đợi cho hai bên đều không thể phân tâm sẽ nhanh chóng mang Sinh Linh Thúy Căn đi!

Nghĩ rằng thời điểm phù triện bùng nổ thì Sinh Linh Thúy Căn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhưng vẫn còn một ít Luyện đan sư không sợ chết.

Bọn họ không chắc rằng đứng ở chỗ này sẽ an toàn, có thể sẽ bị hai phù triện phóng ra lôi đình tràn ngập hơi thở ủy diệt ảnh hưởng.

Trong đám Luyện đan sư bên dưới lại có người bắt đầu rời đi.

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng không hiểu biết Vô Gian Luyện Ngục xử phạt tàn nhẫn thế nào.

Đối đãi với người bên ngoài đã vô cùng tàn bạo rồi.

Đối đãi với người một nhà cũng không tốt hơn là bao, vô tình đến cực điểm!

Nếu như bọn họ thất bại.

Chờ đợi bọn họ chỉ là sự trừng phạt, sự thống khổ vô tận.

Đồng thời linh hồn cũng sẽ bị các trưởng lão, tông chủ Vô Gian Luyện Ngục và lão tổ Tề Sát Đạo tra tấn, gặm nhắm. . . . . .

Sống không bằng chết.

Đợi cho đến khi không còn bất kỳ giá trị lợi nào thì kết cục sẽ là hồn phi phách tán. . . . . .

Thay vì thất bại trở về nhận tra tấn còn không bằng tự bạo!

Như vậy mới tránh được thống khổ về sau.

Thân thể hai lão giả đang không ngừng phồng lên.

Ngay cả gương mặt cũng bị ép thành một cục trông rất buồn cười.

Nhưng tất cả mọi người ở đây đều không cách nào cười được.

Hai tên cường giả nửa bước Thiên Tiên cảnh tự bạo sẽ tạo ra cỗ năng lượng hủy diệt lớn đến mức nào?

Không ai có thể tưởng tượng nổi.

E là đã đủ để so sánh với một kích của toàn lực của cường giả Thiên Tiên cảnh sơ kỳ.

Mấy tên Luyện đan sư còn ở lại rốt cuộc cũng bị hơi thở mang tính hủy diệt và uy thế do hai phù triện Thiên Tiên sinh ra chồng lên làm bừng tỉnh.

Tham niệm dâng trào trong lòng như bong bóng bị kim châm đâm thủng, nhanh chóng xẹp xuống, tan biến.

Ngay sau đó không dám quay đầu mà nhanh chóng rời khỏi đảo nhỏ!

Mấy người Diệp Thu Bạch cũng vận dụng toàn lực công kích thân thể đang phồng to của hai lão giả.

Cùng lúc đó, hai phù triện Thiên Tiên cấp cũng hoàn thành ngưng tụ, lôi đình cuồng bạo đan xen phóng đến thân thể hai lão giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận