Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1245 - Tà Ma Vực bố cục

. . . .

Bình tĩnh.

Có đôi khi cũng không phải nói một người lúc tiếp nhận kiểm tra có biểu hiện bình tĩnh sẽ không có bất kỳ hiềm nghi nào, đây chỉ là căn cứ theo tình huống của người bình thường.

Nếu là người khác có lẽ không sai.

Nhưng âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ trong tình huống này, biểu hiện bình thường phải là không thể quá bình tĩnh.

Hai người đều có cừu oán không cách nào hóa giải với Tiểu Hắc.

Khi nhìn thấy đám người Diệp Thu Bạch, bao gồm cả Tiểu Hắc đã trở nên cường đại, trong tình huống không thể làm gì, trong lòng bọn họ phải lo lắng, sợ hãi mới đúng.

Như trước đó trên tường thành cầu hòa với Tiểu Hắc nhưng lại bị cự tuyệt, hai người âm Dương Thần Chủ có chút bối rối.

Nghe Ninh Trần Tâm nhắc nhở, Liễu Tự Như và Ám Chủ cũng đột nhiên liếc nhau.

"Lập tức bắt bọn họ! Dương lão tiền bối, Ám chủ, xin nhờ các ngươi."

Thứ hai... bọn họ muốn che giấu chuyện gì đó cho nên phải cố mà bình tĩnh, trấn định!

Sắc mặt Tiên Đế ngưng trọng nói:

Biểu hiện bình tĩnh chỉ có hai khả năng mà thôi.

Nhưng không lâu sau đã trởi lại trước mặt mọi người.

Hôm nay bị Ám Vực kiểm tra nên có chút bối rối hoặc khẩn trương gì đó.

Dương lão với tu vi nửa bước Tổ cảnh, bắt hai tên cường giả Thần Chủ cảnh hậu kỳ cũng không có vấn đề gì.

Thứ nhất, âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ tìm được chỗ dựa vững chắc hơn, đủ để bảo vệ tính mạng của bọn họ sau khi trận chiến này kết thúc.

Ít nhất tuyệt đối sẽ không thể biểu hiện bình tĩnh.

Đã tìm được chỗ đột phá!

"Bọn họ đã chạy trốn?

Điểm nào cũng đã đủ để cho bọn họ trở thành đối tượng hiềm nghi!

Dương lão gật đầu: "Xem khí tức trong doanh trướng, hẳn là vừa mới rời đi."

Dương lão và Ám chủ gật đầu, trong phút chốc liền biến mất tại chỗ.

Nhìn thấy sắc mặt Dương lão và Ám chủ không dễ coi, Tiên Đế lập tức đoán được kết quả, âm trầm nói:

"Ta sẽ điều động toàn bộ tài nguyên Ám Vực, tìm kiếm manh mối của hai người âm Dương Thần Chủ Hoang Chủ."

"Thời kỳ thượng cổ, nguyên nhân lớn nhất dẫn đến sự thất bại của Phàm nhân giới chính là vì Tà Ma Vực xúi giục một số thế lực, lần này không thể rơi vào vết xe đổ!"

"Nhưng bọn họ thâm nhập vào bằng cách nào?"

"Xem ra có cao nhân đang chỉ điểm bọn họ, nếu không thì không có khả năng sau khi giả bộ bình tĩnh đã lập tức rời đi, ngược lại chứng thực trong lòng bọn họ có quỷ."

Âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông đã người đi nhà trống, dù tài nguyên hay đệ tử đều đã biến mất hết, giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Ám chủ lại suy đoán:

Tin tức này đối với Phàm nhân giới hiện tại mà nói là một đòn trí mạng.

Dù Phàm nhân giới và Tiên giới thành công chống đỡ qua bốn đợt tiến công khiến cho Tà Ma Vực phải kinh ngạc, nhưng lực lượng đã tiêu hao quá nhiều, đã vô lực ứng chiến!

Đồng thời bên trong Phàm nhân giới bỗng có âm thanh truyền ra.

Tiên sinh nghiêm túc nói:

Diệp Thu Bạch đột nhiên nhớ tới Tân Hồng Y, trầm giọng nói:

"Quân cờ... Ám kỳ mà Tà Ma Vực lưu lại ở Phàm nhân giới, có lẽ trong đó có Quỷ thuật cấm quân."

Xác định phương hướng, các thế lực tình báo lấy Ám vực làm chủ bắt đầu tìm kiếm manh mối.

Ám Chủ lập tức nói:

Liễu Tự Như khó hiểu hỏi:

"Cần phải nhanh chóng tìm được, nếu quả nhiên là Quỷ thuật cấm quân của Tà Ma Vực ra tay, có lẽ bọn họ đã thâm nhập vào Phàm nhân giới."

Tiên Đế nghiêm túc nói:

Hi vọng, niềm tin tích lũy từ ban đầu bắt đầu dao động.

Vào thời khắc nào đó hy vọng bị dao động... thậm chí dập tắt, thật sự đáng sợ!

Bất quá bởi vì những tin tức này truyền ra nên Ám Vực cũng tập trung được mấy thế.

Bên trong có đệ tử âm Dương Thần Tông và Bát Hoang Thần Tông.

Cùng với Thiên Tấn thương hội được xưng là thương hội đệ nhất Phàm nhân giới.

Khi biết được tin tức này, ngay cả đám người Diệp Thu Bạch cũng hoảng sợ.

Sắc mặt Thạch Sinh có chút phức tạp, lấy ra một tấm lệnh bài màu tím, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Mục Phù Sinh nhìn thoáng qua Thạch Sinh, sau đó nhíu mày nói:

"Lúc ấy, sau khi tiến vào giới vực vĩ độ cao, chưa từng nghe đến Thiên Tấn thương hội."

Thương Khung Vực ở trung vĩ độ, vân vân...

Tiếp đến là một đường đi xuống.

Khi nhìn đến đây, sắc mặt Tiểu Hắc hơi căng.

Sau đó ngay cả Ma Vương Vực cũng có dấu vết của đối phương!

Đầu tiên là âm Dương tinh vực cùng với Bát Hoang tinh vực ở vĩ độ cao.

"Được biết, mấy ngày nay bọn họ để lại dấu vết ở các tinh vực này, có lẽ có thể men theo dấu vết tìm được vị trí hiện tại của đối phương."

Liễu Tự Như dùng giọng điệu phức tạp nói:

"Địa điểm cụ thể cũng không biết, căn cứ theo tin tức dò xét được, hiện tại âm Dương Thần Chủ, Hoang Chủ cùng với Thiên Tấn thương hội đều do một nữ tử áo đỏ thống trị."

Nữ tử áo đỏ sao?

Diệp Thu Bạch thốt lên:

"Tân Hồng Y?!"

Liễu Tự Như gật đầu: "Tám chín phần mười là nàng."

Vừa nói xong, Liễu Tự Như mở bản đồ ra.

"Mặc dù không có manh mối chính xác nhưng quả thật đã tìm được một ít dấu vết."

Sau đó Liễu Tự Như chỉ vào mấy địa điểm đánh dấu đỏ trên bản đồ.

Diệp Thu Bạch bây giờ cũng nói: "Vậy bây giờ bọn họ đang ở đâu?"

"Vậy xem ra đối phương bố cục còn sớm hơn chúng ta tưởng tượng, ngay cả Ám Vực cũng không nhận ra điểm này."

Ám Chủ lắc đầu cười khổ nói:

Dẫn đến lệnh bài màu tím không có chút tác dụng.

Hơn nữa sau khi đám người Diệp Thu Bạch tiến vào giới vực vĩ độ cao, cũng không thấy bóng dáng Thiên Tấn thương hội.

Theo lý thì thương hội đệ nhất Phàm nhân giới, nắm giữ vô số tài nguyên như Thiên Tấn thương hội không có khả năng không chút tên tuổi ở giới vực vĩ độ cao.

Ngoại trừ âm Dương tinh vực và Bát Hoang tinh vực, những nơi lưu lại dấu vết tựa hồ đều là nơi đám người Diệp Thu Bạch từng đi qua.

Sau khi nghĩ đến đây, Sắc mặt Diệp Thu Bạch đại biến nhìn về phía Mục Phù Sinh!

Sắc mặt Mục Phù Sinh cũng trầm xuống.

Xem ra, mục tiêu kế tiếp của đối phương chính là giới vực vĩ độ thấp.

Hồng Anh gật gật đầu: "Hơn nữa rất có khả năng ở Vô Biên giới vực."

Vô Biên giới vực là giới vực mạnh nhất vĩ độ thấp.

Đồng thời cũng là quê hương của Mục Phù Sinh, Vô Biên Hoàng Triều!

Liễu Tự Như hỏi:

"Nếu các ngươi đi, đến lúc đó Tà Ma Vực lại tấn công, e rằng khó có thể chống đỡ."

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói:

"Đi thì nhất định phải đi, nhưng không thể đi chung với tất cả mọi người."

Mục Phù Sinh nói: "Ta đi."

Tiểu Hắc và Thạch Sinh cũng đứng dậy.

Diệp Thu Bạch thấy vậy, gật đầu nói:

"Được rồi, đã như vậy, ba người các ngươi đi trước đi."

Hoàng Thiên ở bên cạnh nói:

"Đã như vậy ta cũng đi, dù sao ở lại đây cũng không thể ra tay, không bằng theo các ngươi đi xem dư nghiệt Tà Ma Vực muốn làm gì."

Ám chủ nhìn thoáng qua Liễu Tự Như, lại phát hiện Liễu Tự Như đã đứng cạnh đám người Mục Phù Sinh, không khỏi cạn lời.

Lúc này, tiên sinh đi tới nói:

"Nhớ cẩn thận, mục đích của đối phương có thể chính là các ngươi... hoặc là một người trong các ngươi."

Ba người Mục Phù Sinh gật đầu, sau đó lặng lẽ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận