Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế - Chương 1696: Tiểu Hắc: Ta cũng muốn đóng vai thành thị nữ? (length: 7741)

Vỏn vẹn chỉ một canh giờ trôi qua.
Trong phòng của "Hứa Lạc" đã có thêm ba bóng người.
Chỉ có điều, Hứa Dạ Minh giờ phút này đang thành thật đứng đó, lưng thẳng tắp, sau đó cúi đầu, trán đẫm mồ hôi lạnh.
"Sư... Sư tôn."
"Hả, thì ra ngươi còn biết ta là sư tôn của ngươi cơ đấy." Lục Trường Sinh khoanh tay trước ngực, trán đầy hắc tuyến, mà mấu chốt là hắn còn đang nở một nụ cười tủm tỉm.
Nhưng chính nụ cười tủm tỉm đó lại khiến Hứa Dạ Minh hồn vía lên mây!
Đầu đầy mồ hôi lạnh rồi kìa, lao đệ!
Tiểu Hắc đứng bên trái Lục Trường Sinh thản nhiên nói: "Xem ra, lần sau có thể để Hứa sư đệ đến dạy ta nấu cơm."
Hứa Dạ Minh khẽ run người.
Hồng Anh đứng bên phải Lục Trường Sinh thì cười ha hả nói: "Không sao, chuyện này chẳng phải là học từ Đại sư huynh sao?"
Diệp Thu Bạch ở xa bên chỗ Mục Phù Sinh và Liễu Tự Như bỗng thấy lạnh sống lưng, như thể có ác ý khổng lồ đang quét tới chỗ mình.
Có vẻ như Hồng Anh chỉ trút giận lên Đại sư huynh, với hắn thì hoàn toàn không hữu hảo, nhưng có thể các sư đệ khác lại được nàng đối xử dịu dàng vô cùng.
Nghe Lục Trường Sinh nói vậy, Hứa Dạ Minh vội ngẩng đầu, điên cuồng khoát tay, mặt đầy vẻ cầu xin, nói: "Sao có thể thế được, sư tôn mãi mãi là sư tôn của ta, là người sư tôn mà ta kính trọng nhất! Tuyệt đối không có chuyện đó!"
Nghe vậy, Lục Trường Sinh bất đắc dĩ thở dài, phẩy tay nói: "Thôi được rồi, chuyện này cứ để sau khi kết thúc rồi tính, ta nói cho ngươi biết, chuyện này ta xem như nhớ kỹ rồi, sau này ta sẽ tính sổ với ngươi!"
Sau đó, Lục Trường Sinh ngáp một cái, dùng tay che miệng lại, xoay người định rời đi.
Giấc ngủ trưa này còn chưa đủ giấc mà!
Hứa Dạ Minh hỏi: "Sư tôn đi lúc này ạ?"
"Không đi thì ở đây làm gì?" Lục Trường Sinh tức giận nói: "Được rồi, ngươi làm nội ứng hành động bốn bề nguy hiểm, vạn sự cẩn thận. Nếu có gì không ổn lập tức rút lui, nếu không rút được thì cứ để ta. Yên tâm đi, ta ở ngay gần đây."
Nói xong, liền trực tiếp biến mất tại chỗ.
Hứa Dạ Minh nghe vậy, khóe miệng khẽ nhếch, trong lòng ấm áp.
Hồng Anh vỗ vai Hứa Dạ Minh, cười nói: "Ngươi nhập môn chúng ta còn chưa được bao lâu, hẳn là chưa hiểu rõ lắm tính tình của sư tôn.
Sư tôn ấy à, luôn miệng nói năng cay nghiệt nhưng tấm lòng thì như đậu hũ, mặc dù ngày thường ghét rắc rối lại ra vẻ không ưa chúng ta lắm.
Thế nhưng đến lúc cần ra tay thì lại không hề do dự, ngươi cũng nên biết sư tôn có chấp niệm lớn đến mức nào với việc ngủ trưa đấy, vừa cảm thấy ngươi có thể gặp chuyện đã vội vàng chạy tới."
Hứa Dạ Minh trịnh trọng gật đầu: "Ta nhất định sẽ báo đáp sư tôn."
Nói đến đây, Hứa Dạ Minh nghi hoặc nhìn về phía Hồng Anh, hỏi: "Mà Nhị sư tỷ, sao người lại đến đây?"
"Chẳng phải ngươi muốn Phù Sinh đồ sao?" Hồng Anh cười nói: "Mặc dù trực tiếp để sư tôn đưa Phù Sinh đồ cho ngươi cũng được thôi, nhưng mà ta cũng muốn được mở mang kiến thức một chút, luôn nghe các ngươi bôn ba bên ngoài đặc sắc thế nào... Vừa hay giờ học viện với đế quốc cũng không có nhiều việc cần ta xử lý."
Một bên khác, tiên sinh mặt đầy oán khí đang ở Thanh Tiêu Học Viện xử lý chồng sổ sách cao như núi.
Vân Hoàng Đế Quốc, Ninh Trần Tâm mặt đầy vẻ bất đắc dĩ nhìn chồng tấu chương chất đầy bàn.
Hồng Anh bây giờ mới cảm thấy, hóa ra làm người buông tay phó mặc lại thoải mái như vậy?
Dường như có chút hiểu được tâm tình của Đại sư huynh rồi.
Dù sao cái Thanh Vân Kiếm Tông kia, từ khi thành lập tới nay có mấy lần hắn đến đó đâu?
"Nhưng nếu là nội ứng, mà chúng ta lại muốn ở lại đây, thì Hứa sư đệ cần phải giúp chúng ta sắp xếp hai thân phận mới được." Tiểu Hắc thản nhiên nói.
Hứa Dạ Minh nghĩ nghĩ.
Thân phận à...
Ngay lúc Hứa Dạ Minh đang khó xử về chuyện này.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến một giọng nữ cẩn trọng.
"Thiếu gia, Lục trưởng lão truyền lời, ba ngày sau sẽ cho thiếu gia đến tu đạo trận kiểm nghiệm tiến độ công pháp."
Lục trưởng lão... chính là vị trưởng lão chống gậy kia.
Lúc này.
Hồng Anh và Hứa Dạ Minh nhìn nhau cười một tiếng.
Thân phận này chẳng phải đã được đưa tới cửa rồi sao?
Không lâu sau.
Một thị nữ kiều diễm nằm trên giường, không chết, chỉ là hôn mê, chỉ có Hồng Anh giải ấn mới có thể tỉnh lại.
Mà Hồng Anh thì hóa trang thành người có thân thể và dung mạo y hệt thị nữ, đến cả hơi thở cũng vậy.
Thị nữ thân cận của dòng chính Hứa gia không có huyết mạch Hứa gia, mặc dù thiên phú của họ còn mạnh hơn nhiều người bình thường.
Nhưng những thị nữ này đều phải giao một sợi phân hồn của mình cho chủ nhân mà họ hầu hạ, như vậy mới có thể tùy thời bị khống chế.
Nhìn Hồng Anh đã dịch dung xong, Hứa Dạ Minh nói: "Nhị sư tỷ, thật ủy khuất người."
Hồng Anh đứng sau tấm bình phong, cởi bộ đồ thị nữ ra thay vào, xác nhận không có gì khác thường mới bước ra ngoài, lắc đầu nói: "Không sao."
Tiểu Hắc nhìn cảnh này, trố mắt ra nói: "Vậy còn ta thì sao? Chẳng lẽ ta cũng dịch dung thành thị nữ à?"
Hồng Anh có vẻ có chút cảm giác hình tượng.
Một cô thiếu nữ xinh đẹp kiều diễm bỗng bắt đầu gào thét chém giết, gặp được người có thực lực không tệ thì liền quát lớn "Đến đánh nhau đi!"
Nghĩ tới đây, Hồng Anh không khỏi che miệng cười thành tiếng.
"Như vậy dường như cũng không tệ."
Mặt Tiểu Hắc đen lại: "Nhị sư tỷ, xin người đừng nghịch!"
Hứa Dạ Minh thì suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hứa Lạc dường như cũng có thị vệ của riêng mình, ta gọi tới đây, rồi thay thành thân phận thị vệ đi."
Sau đó.
Lại qua một nén nhang.
Trên giường lại có thêm một thị vệ to lớn thô kệch nằm xuống, Tiểu Hắc cũng dịch dung thành bộ dạng đó.
Ngay lập tức đi tới vỗ vai Hứa Dạ Minh, nói: "Ngươi được đãi ngộ này ở Thảo Đường bọn ta đúng là hạng nhất rồi đấy, không chỉ có sư tôn giúp ngươi mang đồ tới, ta và Nhị sư tỷ còn làm thị nữ thị vệ cho ngươi nữa."
Trán Hứa Dạ Minh lại không khỏi rịn mồ hôi lạnh, "Sư huynh, đừng nói nữa... Nói thêm gì nữa ta sẽ áy náy chết mất."
"Được rồi, đừng nghịch nữa, chuyện của ngươi nói, chúng ta bắt đầu thôi."
Vừa nói, Hồng Anh vừa lấy Phù Sinh đồ ra.
Mấy người tiến vào Phù Sinh mưu toan trung hậu.
Tiểu Hắc thì ở bên cạnh liên tục phóng thích ra Cửu U Minh Khí, thân là người thừa kế Minh Chủ Lục Giới, minh khí tự nhiên là không thể thiếu.
Còn Hồng Anh thì ở bên ngoài Phù Sinh đồ để làm cảnh giới.
Có Phù Sinh đồ và Tiểu Hắc hỗ trợ.
Lại thêm Hứa Dạ Minh bản thân có Chúc Long huyết mạch và huyết mạch Hứa gia, với độ phù hợp cao của ghi chép Nguyệt Thực Minh.
Khi khoảng thời gian tới buổi kiểm nghiệm công pháp chỉ còn một canh giờ, Hứa Dạ Minh đã thành công đột phá tới tầng thứ tư của ghi chép Nguyệt Thực Minh.
Ba người sau khi xác nhận trên người mình không có sơ hở nào có thể bị người Hứa gia phát hiện, thì liền thu Phù Sinh đồ, rồi đi về phía tu đạo trận.
Trên đường đi.
Liền có thể thấy không ít dòng chính Hứa gia đang tiến đến tu đạo trận.
Về cơ bản những dòng chính khác khi thấy Hứa Lạc đều sẽ ngoài mặt cung kính gọi một tiếng Hứa Lạc ca.
Nhưng trong bóng tối lại nói hắn chỉ là tên tiểu tặc của gia tộc, cướp đoạt đãi ngộ vốn thuộc về Hứa Nguyên, nếu Hứa Nguyên không chết thì Hứa Lạc của hắn còn không biết đang ở xó xỉnh nào nữa!
Hứa Dạ Minh cũng không phản ứng gì với những lời này.
Khi ba người vừa bước vào tu đạo trận, thì bên kia, hai bóng người quen thuộc cũng trùng hợp tới.
Là Hứa Thanh và Hứa Hàm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận