Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 940 - Một lưới bắt hết

. . . .

Thanh Vân kiếm.

Từ sau khi Lục Trường Sinh giao Thánh Khí cực phẩm này cho Diệp Thu Bạch.

Hắn chưa sử dụng được bao nhiêu lần.

Hơn nữa mấy lần trước sử dụng đều không có rút được nhiều.

Còn lần này, trải qua chuyển hóa tiên khí, cô đọng tiên duyên ấn ký cùng với cảnh giới kiếm đạo hiện giờ.

Diệp Thu Bạch đã có thể khiến Thanh Vân kiếm lộ ra một nửa thân kiếm.

Kiếm ý điên cuồng ngưng tụ, sôi trào quanh thân Diệp Thu Bạch.

Ánh mắt dại ra nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch, tràn ngập tuyệt vọng.

Thậm chí ngay cả chuyện chạy trốn hay phản kháng bọn họ cũng quên mất.

Cảm nhận được cỗ hơi thở này.

Đây là ý suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu bọn họ vào giờ phút này.

Tản ra hơi thở khiến người ta cực kỳ sợ hãi.

Tuy rằng có thể rút một nửa Thanh Vân kiếm nhưng hắn cũng tiêu hao cực kỳ lớn.

Ngoại trừ chỗ Diệp Thu Bạch đang đứng, không gian chung quanh hắn trong phạm vi mấy thước đã tan nát!

Đã bị cỗ diệt thế kiếm ý khóa chặt tại chỗ!

Giống như có thể chém giết hết thảy!

Đồng thời phía sau Diệp Thu Bạch còn xuất hiện một thanh diệt thế chi kiếm hư ảo do kiếm ý ngưng tụ!

Nam tử trước mắt là một tồn tại mà bọn họ tuyệt đối không cách nào chiến thắng.

Huyết sắc vong linh cũng nâng đao chém tới Diệp Thu Bạch trong khoảnh khắc!

Bất kể là Cảnh Tân Nguyệt, La Kiện hay là Cung Nho đều biến sắc, mặt không còn giọt máu.

Diệp Thu Bạch bình đạm nhìn một màn này.

Lúc này mặt Diệp Thu Bạch cũng trắng bệch.

Bất kể là tiên khí hay tâm thần đều tiêu hao.

Thanh đao huyết sắc không hề có cơ hội giằng co.

Không gian tự động sụp đổ.

Thân thể nó liền bị kiếm ý vô tận cắt nát!

Diệt thế chi kiếm hư ảo phía sau ầm ầm chém về phía huyết sắc vong linh trong khoảnh khắc này.

Hắn cũng không có kéo dài thời gian nữa.

Thanh Vân kiếm trong tay hơi vừa động.

Ngay cả cơ hội tiến vào luân hồi, trọng sinh chuyển thế đều không có!

Thân thể, linh hồn, huyết mạch cũng hoàn toàn biến mất hết.

Khoảnh khắc diệt thế chi kiếm sắp sửa biến mất lại nhẹ nhàng xẹt qua thân thể ba người.

Diệt thế chi kiếm hạ xuống nhưng không hề phát ra chút âm thanh nào.

Khi huyết sắc vong linh hoàn toàn biến mất khỏi nơi đây.

Diệp Thu Bạch bình đạm nhìn ba người Cảnh Tân Nguyệt.

Nhìn ba người đã không còn chút ý chí chiến đấu, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng.

Khi thanh đao huyết sắc của vong linh va chạm với diệt thế chi kiếm.

Huyết sắc vong linh phát ra tiếng gào rung trời.

Nhưng diệt thế chi kiếm cũng không có dừng lại, thân kiếm to lớn bỗng nhiên xẹt qua thân thể huyết sắc vong linh.

Trực tiếp tấc đứt ra từng khúc, hóa thành điểm điểm huyết quang.

Làm xong hết thảy.

Rốt cuộc Diệp Thu Bạch không cách nào kiên trì nữa, vội vàng thu Thanh Vân kiếm vào trong vỏ.

Thân thể cũng hơi lắc lư một chút.

Lương Phong thấy thế lập tức tiến tới đỡ lấy Diệp Thu Bạch.

"Không có việc gì đi?"

Diệp Thu Bạch hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt cười cười, lắc đầu nói:

"Không có gì trở ngại, mau đi kiểm kê tổn thất của tông môn, người chết trận cần trợ giúp thân thuộc, gia tộc, cho tộc nhân bọn họ được Thanh Vân kiếm tông che chở vĩnh thế."

"Đồng thời triệu hồi những đệ tử và trưởng lão ra ngoài cầu viện trở về."

Nghe vậy, Lương Phong gật đầu thật mạnh.

Tiếp đến là đi xử lý chuyện Thư Trai cùng Vân Hoàng đế quốc.

Từ đáy lòng cảm thấy may mắn vì trước kia không có ngăn cản Mộc Uyển Nhi đi theo Lục Trường Sinh và bái sư.

Chính mình đã không cách nào nhìn thấu thực lực của nữ nhi. . . . . .

Gia chủ Mộc gia nhìn thấy thực lực hiện giờ của nữ nhi mà không khỏi cảm khái.

Hồng Anh mang theo Ninh Trần Tâm, Mộc Uyển Nhi, Tiểu Thạch Đầu, Phương Khung giải quyết chuyện ở Mộc gia trước.

Bên kia.

"Tiểu tử Kiếm Triều Miện kia không có việc gì, sẽ nhanh chóng trở lại."

Rốt cuộc sư tôn đã ra tay, nào có chuyện không cứu được người chứ?

Lương Phong nghe vậy sửng sốt, sau đó mừng rỡ gật đầu.

Lúc này Tiểu Hắc cùng Thạch Sinh cũng đi tới nói:

"Đại sư huynh, ngươi ở chỗ này xử lý chuyện tông môn, thuận tiện nghỉ ngơi, chúng ta đi giúp nhị sư tỷ với Mục sư đệ."

Diệp Thu Bạch gật đầu:

"Ta nghỉ ngơi chỉnh đốn khôi phục xong cũng sẽ mau chóng tới, chuyện tông môn giao cho mấy người Lương Phong là được rồi."

Lương Phong ở bên cạnh trợn trắng mắt.

Nói như kiểu ngươi từng quản tông môn vậy. . . . . . .

Diệp Thu Bạch cũng đoán được suy nghĩ của Lương Phong, cười nói:

Bhận ra điểm này.

Nhưng mà thời điểm nghĩ đến đây thì sắc mặt Lương Phong lại trở nên bi thống.

Cho nên hành động theo như lời Diệp Thu Bạch nói là bổn phận của bọn họ.

Vô số trưởng lão, đệ tử có thiên phú đệ tử đều vì tông môn mà chết trận.

Lần này Thanh Vân kiếm tông chịu tổn thất cực kỳ to lớn.

Hai thế lực đều kề cận nhau cho nên có thể cùng cứu viện.

Với thực lực của bọn họ, chỉ cần không đụng tới cường giả Thần Vương của Vong Hồn Linh Cung thì không có gì đáng ngại. . . . . . .

Mục Phù Sinh có Hoàng Thiên cùng với Liễu Tự Như đi theo.

Dù sao Lục Trường Sinh điều tra được hầu hết cường giả Thần Vương cảnh của Vong Hồn Linh Cung đều tụ tập ở Vô biên giới vực!

Có hai người hỗ trợ cũng không sẽ không xuất hiện vấn đề gì.

Huống hồ. . . . . .

Trong khoảnh khắc này.

Lục Trường Sinh phóng lên cao, xuất hiện trên không trung Tàng Đạo thư viện.

Nơi này hiện giờ đã trở thành trung tâm của toàn bộ Man hoang giới vực.

Tất cả các thế lực đều quay chung quanh Tàng Đạo thư viện.

Lấy Tàng Đạo thư viện làm trung tâm mà tiến hành kiến tạo trụ sở.

Cho nên ở Lục Trường Sinh, người tất cả các thế lực người đều có thể cảm ứng được.

Dù sao Lục Trường Sinh cũng không có che giấu hơi thở của mình.

"Là hắn, hắn đã trở lại. . . . . ."

"Man hoang giới vực được cứu rồi. . . . . ."

Giờ phút này.

Lục Trường Sinh cúi đầu nhìn hết thảy phía dưới.

Vô số kiến trúc bị hủy hoại, tàn phá!

Cảnh tượng mà hắn quen thuộc hiện giờ cũng đã điêu tàn.

Vách tường đổ, sân viện nát dính đầy vết máu tái hiện lại cảnh không muốn thần phục, liều chết chống cự từng xảy ra.

Từng màn này tái hiện trong đôi mắt của Lục Trường Sinh, hắn giống như cưỡi ngựa xem hoa.

Sắc mặt Lục Trường Sinh càng thêm âm trầm.

Ngay sau đó hắn lấy ra một sợi tàn hồn.

Hắn cũng không tính toán đi tìm cả đám.

Thay vì đi tìm cả đám còn không bằng kêu gọi toàn bộ tới đây.

Nói làm là làm.

Lục Trường Sinh thi triển ấn quyết với sợi tàn hồn, kết nối với thức hải của đám người Vong Hồn Linh Cung.

Sau đó hắn quát.

"Không phải các ngươi muốn thống trị giới vực vĩ độ thấp sao?

Chỉ cần giết ta thì các ngươi liền thành công, ta ở chỗ này chờ các ngươi."

Giờ phút này Lục Trường Sinh không còn cẩn thận,

Phẫn nộ đã làm hắn quên mất nhưng hắn cũng muốn buông tay một lần!

Bất quá đây là trong tình huống hắn biết chắc thực lực của Vong Hồn Linh Cung không có khả năng làm gì hắn.

Đương nhiên nếu như có lão quái vật ngủ đông, vì đại kế thống trị gì đó mà trình diễn tiết mục ẩn nhẫn vạn năm.

Lục Trường Sinh vẫn có không ít át chủ bài.

Giống như Tru Thần Kiếm Trận.

Lại giống như Cửu U Hoàng Tuyền Đại Trận đã lâu không có vận dụng. . . . . . ?

Ít nhất giải quyết một lão quái vật hẳn là dư dả đi?

Nhưng mà sẽ tiêu hao trăm vạn năm thánh khí. . . . . .

Đột nhiên có chút đau lòng. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận