Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 619 - Đao ý bá đạo

. . . . . . . . .

Nếu là người ngoài ở chỗ này nhất định sẽ thấy khó hiểu, vì sao sắc mặt người xem lại kinh hãi như thế.

Rốt cuộc là bởi vì điều gì?

Không phải hai người trên luận đạo đài đều lui về phía sau mấy bước sao?

Chuyện này có gì đáng giá kinh ngạc sao?

Nhưng đúng là điểm này khiến mọi người kinh hãi không thôi.

Phải biết rằng.

Chiến Thiên Hành có tu vi nửa bước Trọc Tiên cảnh, hơn nữa là nửa bước Trọc Tiên cảnh có thể đánh chết hai tên cường giả Trọc Tiên cảnh sơ kỳ!

"Rốt cuộc hắn làm như thế nào chứ?"

Đây chính là yêu nghiệt có thể chém giết hai tên cường giả Trọc Tiên cảnh!"

Không những không có bị đối phương một kích lấy mạng mà còn đánh Chiến Thiên Hành cũng lui về sau mấy bước!

"Huống hồ Chiến huynh cũng không phải là hạng nửa bước Trọc Tiên bình thường!

Chỉ là một tên Biến Huyết cảnh sơ kỳ.

Ngẩng đầu nhìn lên luận đạo đài mà ánh mắt tràn ngập sự phức tạp.

Người như vậy có thể nói là một nhân vật vô địch bên dưới Trọc Tiên cảnh.

Bên Thiên Kiếm Phong.

Kém Chiến Thiên Hành tới mấy cảnh giới.

Còn Diệp Thu Bạch thì thế nào?

"Một kích của Chiến Thiên Hành có uy thế còn lớn hơn so với một kích vừa rồi đánh bại tên kiếm tu cùng cảnh giới kia, giờ lại bị một tên kiếm tu Biến Huyết cảnh nho nhỏ ngăn chặn?"

Sở Lam cũng cười khổ lắc đầu:

Ở chỗ Thiên Mệnh Tông, ba tên đệ tử còn lại đều kinh hãi vì kết quả này.

"Chúng ta cho rằng thiên phú của bản thân đã tương đối không tồi, ít nhất vượt xa người cùng lứa tuổi."

Trang Tử Đống đã khôi phục một ít, đã có thể miễn cưỡng đứng lên nhưng hơi thở vẫn uể oải.

"Hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều so với khi luận bàn cùng ta trước đó . . . . . Hoặc nói đúng là khi đó hắn không có dùng hết toàn lực?"

Sở Lam và Trang Tử Đống đều yên lặng mà gật gật đầu.

"Người cường đại hơn so với chúng ta quá nhiều, giống như Diệp Thu Bạch."

Hắn cúi đầu nhìn bàn tay mình, trên bàn tay vẫn còn từng sợi kiếm ý tàn lưu đang điên cuồng cắt mở làn da và kinh mạch!

Trì Bỉnh luôn luôn trầm mặc ít lời thế mà cũng lên tiếng nói:

"Trách không được ngươi có dũng khí lên đài."

"Nhưng hôm nay nhìn thấy Diệp huynh chiến đấu lại phát hiện chúng ta cũng chỉ là mấy con ếch ngồi đáy giếng."

Không bằng!

"Ở cảnh giới này liền có thể chống lại chúng ta, nói thật, nếu đổi lại vị trí thì ta không bằng ngươi."

Chiến Thiên Hành lạnh nhạt nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch, trầm giọng nói:

"Giới vực này thật rộng, thật lớn."

Như dòi trong xương!

Chiến Thiên Hành hừ lạnh một tiếng run run cánh tay, đao ý thổi quét hết!

Xua tan từng đợt từng đợt kiếm ý ra ngoài.

"Hơn nữa. . . . . . Ở địa phương khác tất nhiên cũng sẽ có người có thiên phú càng mạnh mẽ hơn Diệp Thu Bạch."

Giờ phút này trên luận đạo đài, ánh mắt Chiến Thiên Hành có vẻ ngoài ý muốn.

Huống hồ ở phía trên còn có một giới vực vĩ độ cao nữa.

Đúng thật giới vực trung vĩ độ rất lớn.

Người dưới đài lao xao!

Có thể để Chiến Thiên Hành chính miệng nói ra lời này có thể chứng minh thực lực Diệp Thu Bạch không tầm thường.

Phải biết rằng Chiến Thiên Hành là đao tu.

Người tu đao càng bá đạo hơn người tu kiếm!

Không chỉ là tại hành động thượng, tính cách thượng cũng là như thế.

Cho nên có thể khiến một tên đao tu thừa nhận bản thân không có cường đại bằng đối phương, tự nhiên không hề có chút giả dối nào!

Diệp Thu Bạch cũng thản nhiên cười đáp:

"Ngươi cũng không tồi, trong những người mà ta giao thủ, ngươi có thể xếp trong nhóm đầu."

Nghe được lời nói cuồng vọng của Diệp Thu Bạch, Chiến Thiên Hành hơi nhướng mày.

Kiếm ý hội tụ hóa thành một con cự long quấn quanh thân kiếm trong tay Diệp Thu Bạch, một kiếm đẩm thẳng tới Chiến Thiên Hành.

Hỗn Nguyên Kiếm Pháp tái hiện ở mảnh giới vực này!

Kiếm ý Siêu phàm cảnh thổi quét ra trong khoảnh khắc này.

Vì thế Diệp Thu Bạch nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay.

Thời điểm đối mặt với loại địch nhân này, khinh địch sẽ chỉ mang đến cho mình cơ hội tử vong!

Chẳng những đối phương có cảnh giới cao hơn hắn mà còn là một người cũng có thể vượt biên đánh chết kẻ địch!

Bắt đầu giằng co với kiếm ý đang bao phủ luận đạo đài.

Bản thân Chiến Thiên Hành cũng giậm mạnh chân xuống mặt đài.

Luận đạo đài phát ra một tiếng nổ thật lớn.

Cả người giống như đạn pháo phóng nhanh về phía Diệp Thu Bạch.

Người chưa đến mà đao ý đã như sóng to gió lớn thổi quét!

Áo bào trắng của Diệp Thu Bạch bay phần phật.

Đuôi áo, ngực áo, tay áo đều xuất hiện từng vết rách!

Đối mặt với một đao.

Diệp Thu Bạch không hề khinh địch chút nào.

Khi những lời này vừa mới phát ra thì một cỗ đao ý vô cùng bá đạo thổi quét toàn bộ luận đạo đài!

"Nhưng mà e là ngươi không có cơ hội này."

Từng luồng đao ý ầm ầm bùng nổ!

Vừa rồi Chiến Thiên Hành nâng cao loan đao, kéo đao từ vỏ ra.

"Tuy rằng rất muốn nói một câu, đợi ngươi đuổi đến cảnh giới của ta thì chúng ta lại luận bàn, nhưng mà. . . . . ."

"Cảnh giới của ngươi vẫn quá thấp, nếu ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể đánh bại ta thì quá ngây thơ rồi."

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều có chút sững sờ.

Bọn họ đã không biết nên nói gì.

Bên dưới luận đạo đài yên tĩnh đến mức kim rơi cũng có thể nghe được.

Chỉ có kiếm ý cùng với đao ý trên đài va chạm kịch liệt, phát ra tiếng gầm rú!

Giống như lôi âm cuồn cuộn!

Biến Huyết cảnh sơ kỳ liền có thể thi triển ra một kiếm có uy thế bực này sao?

Đổi lại là bọn họ.

Đừng nói có thể hay làm được hay không, e là ngay cả chống đỡ đều có chút khó khăn!

Mọi người cảm thấy mơ màng.

Chiến Thiên Hành rút loan đao ra, dắt đao ý vô cùng bá đạo!

Từ trên xuống dưới giống như núi cao đổ gục chém về phía Diệp Thu Bạch.

Một kiếm của Diệp Thu Bạch thì từ dưới quét lên va chạm với một đao của Chiến Thiên Hành!

Ầm!

Giờ khắc này.

Nếu như không phải không gian ở Vạn vực hoang dã đủ ổn định thì e là đã vỡ vụn rồi!

Đao kiếm mang theo hai loại lực lượng bất đồng va chạm vô cùng kịch liệt!

Bùm bùm. . . . . .

Giống như lôi điện đan xen thổi quét toàn bộ luận đạo đài trên!

Trong khoảnh khắc Chiến Thiên Hành nhận được một kiếm của Diệp Thu Bạch thì sắc mặt tức khắc có chút hoảng sợ.

Một kiếm này lại làm hắn hoài nghi cảnh giới của đối phương, đến tột cùng có phả là Biến Huyết cảnh sơ kỳ hay không?

Dù là hai tên cường giả Trọc Tiên cảnh mà hắn đánh chết cũng không khiến hắn kinh ngạc tới mức này đi?

Hắn cho rằng một đao này có thể kết thúc trận đấu.

Hiện giờ xem ra thật sự phải thi triển một ít thủ đoạn mới được.

Diệp Thu Bạch đồng dạng cũng không cảm thấy dễ chịu.

Đao trong tay Chiến Thiên Hành quá mức nặng nề!

Lúc giao phong thật giống như một ngọn núi liên miên không dứt nện xuống!

Đao ý vô cùng bá đạo đối mặt với kiếm ý Siêu phàm cảnh không hề e dè ma tranh đấu kịch liệt.

Có thể nói cỗ đao ý này cứng rắn dùng cảnh giới và sự bá đạo đè ép kiếm ý Siêu phàm cảnh, thoáng chiếm thế thượng phong!

Hai người một kích liền lui, hơi thở của Diệp Thu Bạch có chút bất ổn, Chiến Thiên Hành thì lui về phía sau mấy bước!

Nhưng mà hai người đều không có đình chỉ, trong nháy mắt lui ra phía sau lại giậm chân xuống sàn luận đạo đài.

Lần tiếp tục va chạm.

Đao ý và kiếm ý đan xen, tràn ngập trên luận đạo đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận