Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 954 - Chế hành

. . . .

Giữa các đệ tử Thảo Đường vốn có thể cảm ứng được hơi thở đối phương.

Còn có thể ở thời điểm ra tay tìm được thời cơ phù hợp nhất.

Như hiện tại vậy.

Ở khoảnh khắc ma thú dạng hổ tấn công Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung lần nữa.

Mượn khói bụi lượn lờ kịp thời dùng xiềng xích lôi đình vây khốn ma thú cho Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung thời gian chuẩn bị công kích tiếp theo.

Nếu như chậm một chút.

Ma thú dạng hổ liền có khả năng cắt ngang quá trình Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung chuẩn bị.

Kiếm ý cũng không có tràn ngập như trong tưởng tượng tràn ng, mà là hoàn toàn nội liễm tới rồi Hỗn Nguyên Tiên Kiếm phía trên!

Ở bên, Phương Khung bố trí ra mai một trận pháp!

Chỉ muốn nhìn một chút xem một kích tiếp theo của hai người này có thể giải quyết đầu ma thú cấp Thần Tướng này hay không!

Thậm chí còn, người khác đều không thể cảm nhận được có một chút ít kiếm ý biểu lộ bên ngoài!

Lúc này.

Khoảnh khắc ma thú dạng hổ tránh thoát xiềng xích lôi xích, công kích của hai người từ trên đỉnh đầu nó ầm ầm rơi xuống!

Nếu mà quá nhanh, ma thú sẽ phát giác được Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung đang chuẩn bị.

Hiện giờ Phương Khung đã được Lục Trường Sinh trợ giúp tăng lên, đã có thể nắm giữ vài phần uy năng của sát trận.

Các tướng sĩ trên tường thành thấy một màn như vậy đã không có suy nghĩ vì sao một kích khủng bố vừa rồi không có đánh chết hai người Diệp Thu Bạch.

Cho nên cần hai bên phối hợp cực kỳ tinh tế, không phải người bình thường có thể làm được.

Ở kiếm hồn thao tác dưới hoàn toàn dung nhập thân kiếm bên trong.

Theo sát sau là một sát trận hoàn toàn vây khốn ma thú dạng hổ.

Bên trong nhà giam lôi đình.

Hơi thở hủy diệt hóa thành từng thanh diệt thế trường mâu điên cuồng bắn nhanh về phía ma thú dạng hổ.

Vận dụng ngân bì và huyết cơ, uy năng sát trận đã tăng lên mấy lần!

Chém ra một kiếm, vạn ma toàn phá!

Máu xối lên thân thể Diệp Thu Bạch, một bộ áo trắng bị nhuộm thành màu đen hồng!

Rống!

Từ trong lan ra ngoài.

Kiếm ý từ Hỗn Nguyên Tiên Kiếm điên cuồng bùng nổ!

Toàn thân ma thú dạng hổ lại bắt đầu xuất hiện từng cái khe.

Chỉ trong nháy mắt mà một kiếm của Diệp Thu Bạch đã dừng trên đỉnh đầu ma thú.

Động tác giãy giụa cũng bắt đầu nhẹ nhàng hơn.

Nó phẫn nộ, thống khổ rống lên một tiếng nhưng tiếng rống đã có vẻ suy yếu.

Máu tươi màu đen giống như suối phun không ngừng phun trào từ các khe!

Không ngừng càn quét đỉnh đầu ma thú dạng hổ.

Thời điểm này, dù cho bề ngoài thân thể có kiên cố như thế nào đi nữa cũng không cách nào ngăn cản được!

Kiếm ý của Diệp Thu Bạch bùng nổ trên đỉnh đầu ma thú.

Hơi thở hủy diệt từ sát trận của Phương Khung bùng nổ từ bên trong thân thể.

Ma thú dạng hổ phát ra một tiếng rống to tràn ngập đau đớn, máu tươi nóng hầm từ đỉnh đầu nó tuôn ra.

Ngay sau đó từng luồng hơi thở hủy diệt theo diệt thế trường mâu truyền vào trong thân thể ma thú rồi bùng nổ!

Lại trực tiếp cắm vào thân thể to lớn của ma thú dạng hổ!

Từng thanh diệt thế trường mâu cũng bắn đến vào thời điểm này!

Lúc này Mục Phù Sinh bỗng nói:

"Đại sư huynh, Phương sư đệ, lui ra phía sau!"

Nghe được Mục Phù Sinh nói.

Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung trực tiếp rời khỏi.

Sắc mặt Mục Phù Sinh trở nên ngưng trọng.

Nhà giam lôi đình bắt đầu bạo động!

Đồng thời bàn tay hắn lại hướng về ma thú dạng hổ rồi ép xuống!

Thái Cực âm Dương Chính Khí Thần Lôi ngưng tụ thành một cột lôi đình thô to hung hăng phóng xuống.

Hoàn toàn bao phủ lấy ma thú dạng hổ!

Trong một trận chiến thì sĩ khí có vai trò cực kỳ quan trọng.

Giờ khắc này, sĩ khí tăng lên tới mức cao nhất.

Đồng thời cũng tăng cường sĩ khí!

Bất luận như thế nào thì một kích của ba người này giúp bọn họ giảm bớt nhiều áp lực!

Đột nhiên các tướng sĩ thủ thành phản ứng lại.

Vì thời khắc bùng nổ này!

Ma thú bên trong thú triều bị quét mất một mảng lớn, ngay cả chống đỡ hay làm động tác giãy giụa gì đó cũng không kịp.

Trực tiếp bị một kích của Mục Phù Sinh xóa bỏ sự tồn tại trong thiên địa này!

Đương nhiên đồng thời biến mất còn có đầu ma thú cấp Thần Tướng dạng hổ . . . . .

Một màn này khiến các tướng sĩ thủ thành đều ngây ngẩn.

Ba người công kích, ba người phối hợp.

Không chỉ có đánh chết ma thú cấp Thần Tướng mà còn quét sạch gần như bốn phần thú triều!

Thật sự quá kinh khủng!

Sau khi thi triển nhà giam lôi đình.

Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung ở trong nhà giam triền đấu với ma thú thì Mục Phù Sinh đã bắt đầu không ngừng ngưng tụ lôi đình chi lực.

Khí lãng không ngừng thổi quét chung quanh.

Ầm ầm ầm!

Nhà giam lôi đình dưới sự thao túng của Mục Phù Sinh giống như một quả bom lôi đình nổ tung

Chung quanh là một vùng đen nhánh, chỉ có ánh sáng chói mắt do cột lôi đình thô to tản ra!

Không gian giống như mất đi hết thảy sắc thái.

Ầm!

Bên kia.

Trọng Trường Công, Chung Yến, Tề Văn cũng đột nhiên quay đầu thấy được cảnh tượng lôi đình hủy diệt.

Cũng thấy được Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung đã chém giết ma thú cấp Thần Tướng.

Điều này khiến mặt ba người tràn ngập sự kinh hãi!

Làm sao có thể?

Rõ ràng chỉ là mấy tên có tu vi Thần Binh cảnh.

Là nhân vật mà bọn họ kéo tới góp cho đủ số, làm mồi nhử, có thể tiện tay loại bỏ.

Hiện giờ lại bộc phát ra thực lực khiến tất cả mọi người đều phải kinh hãi không thôi.

Chém giết một đầu ma thú cấp Thần Tướng đã được ma khí cường hóa?

Hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn bọn hắn?

Đến tột cùng ai mới là mồi nhử!

Sắc mặt Trọng Trường Công cực kỳ khó coi, chỉ là hiện giờ hắn không có tâm tư suy nghĩ nhiều.

Chỉ có thể dồn lực nhanh chóng chém giết ma thú cấp Thần Tướng trước mắt mình.

Dù là hắn cũng phải dựa vào ba quyển trục trận pháp, mượn dùng ngoại lực mới nắm chắn mười phần. . . . . .

Quá trình thủ thành vẫn tiếp tục diễn ra.

Thời gian nửa ngày trôi đi.

Rốt cuộc ba người Trọng Trường Công cũng đánh chết ma thú.

Sắc mặt khó coi nhìn về phía tường thành.

Nhìn bốn người Diệp Thu Bạch đang trợ giúp tướng sĩ thủ thành không ngừng chém giết ma thú trên phạm vi lớn.

"Các ngươi làm như thế nào?"

Diệp Thu Bạch cười một tiếng:

"Để chho các ngươi thất vọng rồi?"

Trọng Trường Công nghe đáp lời, biểu tình cứng lại, lúc này mới cười nói:

"Sao lại nói thế này đây Diệp huynh, các ngươi có thể đánh chết ma thú cấp Thần Tướng, ta cao hứng còn không kịp!"

Tốc độ lật mặt thật sự rất nhanh.

Bất quá loại người này mới là loại khó chơi nhất.

Co được dãn được.

Phương Khung cười như không cười nhìn Trọng Trường Công:

"Trước đó ngươi cũng không có nói như bây giờ."

"Chỉ là nhất thời nóng vội."

Trọng Trường Công buông tay nói:

"Chúng ta rốt cuộc vẫn chung một đội ngũ, huống hồ các ngươi còn cần nhiều tình báo cùng với khen thưởng từ nhiệm vụ mới có thể tăng cường rèn luyện, có đúng không?"

"Hẳn là các ngươi cũng đã nghe qua hậu trường của ta rồi cho nên tiếp tục hợp tác cùng ta mới là lựa chọn tốt nhất!"

Rõ ràng Trọng Trường Công này rất thông minh.

Sau khi xé rách mặt sau, dùng đồ vật mà đối phương muốn để nối lại, đây là lựa chọn tốt nhất.

Diệp Thu Bạch cũng cười nói:

"Ta có thể lựa chọn bên Lam Hải, biết thực lực của chúng ta rồi đối phương cũng sẽ không từ chối."

Trọng Trường Công tức giận thầm mắng một tiếng, sau đó cười nói:

"Các ngươi muốn tin tức gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận