Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 859 - Thế mà lại có nữ nhân thích ngươi?!

. . . .

Có lẽ chính bản thân Lục Trường Sinh cũng không có nhận ra.

Tuy rằng Liễu Tự Như là người thế lực khác.

Nhưng mà sau một thời gian ở chung, tiếp xúc nhiều.

Lục Trường Sinh cũng không có coi Liễu Tự Như là người ngoài nữa.

Khi Liễu Tự Như bị mấy tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện nhằm vào.

Lục Trường Sinh cũng sẽ theo bản năng cảm thấy tức giận.

Ở trước mặt lão tử mà dám khi dễ công cụ hình người của lão tử sao?

Dù sao đối mặt với một chiêu vừa rồi của Lục Trường Sinh, không một ai trong nhóm bọn họ tự tin rằng mình có thể tiếp được mà toàn mạng!

"Đơn đả độc đấu không phải đối thủ, chờ tiến vào Hạo Thiên thần vực chúng ta lại động thủ."

Hành động của Lục Trường Sinh càng làm cho mấy tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện tức giận hơn!

Sắc mặt đại trưởng lão Đặng Khâu vô cùng âm trầm, nhìn Lục Trường Sinh mà tức giận nói:

Hoàn toàn mai một trong không gian này.

Một mình đấu không được vây thì quần ẩu cũng có thể đi?. . . . . .

Vì thế mới có cảnh tượng Lục Trường Sinh nén giận ra tay, không có nương tay.

Mấy tên trưởng lão còn lại nghe vậy cũng ngưng trọng gật đầu.

Đây cũng là người đầu tiên chết trong Hạo Thiên yến.

Khi mấy trăm vạn thanh trường kiếm đồng thời phóng xuống, tên trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện này hoàn toàn biến mất, ngay cả thân thể cùng thần hồn đều bị xóa sạch.

Dù có căng da đầu đi lên đài, e là cũng chỉ lên tặng đầu người.

Chủ nhân của mười cái ghế tham dựu Hạo Thiên yến đã được xác định.

Nhưng nghe được lời khiêu chiến của Lục Trường Sinh thì lại không có một tên nào dám bước lên lôi đài. . . . . .

Năm ghế sau bao gồm:

Đồng dạng là Thần Hoàng cảnh hậu kỳ.

Khi lũ ánh mặt trời thứ nhất rải xuống Hạo Thiên điện.

Bởi vì không phải là thiên kiêu đến từ một thế lực nhất lưu.

Cùng với đệ nhất mỹ nhân thế hệ trẻ Dao Trì Thánh Nữ, Quý Thiên Dao.

Còn năm ghế trước.

Tử Linh Cung, Tử vong chi tử Cốt Kinh.

Hai người này dễ dàng đánh bại cường giả cùng cảnh giới, thậm chí còn chém giết luôn.

Thiên kiêu Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện Hà Liêm.

Dao Trì Tiên Cung, Kim Sí Đại Bàng tộc và Tử Linh Cung đều chiếm một.

Ba cái ghế còn lại.

Làm sao mà khiêu chiến?

Kim Sí Đại Bàng tộc, Kim Vô Tẫn.

Lục Trường Sinh cùng Hoàng Thiên mỗi người chiếm cứ một cái ghế.

Lôi đài bọn họ chiếm cứ không có người nào dám lên khiêu chiến.

Nói đùa, khiêu chiến sao?

Một vị trí còn lại làm cho mọi người bất ngờ.

Là một đao tu tên Thân Ngũ Thường, tu vi đạt tới Thần Vương cảnh trung kỳ.

Người này không chỉ đánh bại các thiên kiêu trẻ tuổi đến từ bốn thế lực nhất lưu mà còn bất bại khi trải qua xa luân chiến.

Ngược lại là thiên kiêu đến từ một thế lực mới tiến vào hàng ngũ nhị lưu, đại đa số người đều không có nghe qua bao giờ, tên là Thánh Thiên Đao Tông.

Lúc này, tiếng Đinh Vĩ tiếng cũng truyền khắp toàn bộ lôi đài.

"Các đạo hữu vẫn còn đứng ở trên lôi đài có thể cùng bốn người tông môn mình tiến vào trong Hạo Thiên điện, còn những người khác xin rời đi Hạo Thiên thần vực."

Những người từ các thế lực còn lại nghe Đinh Vĩ nói.

Tuy rằng sắc mặt có chút khó coi.

Nhưng quy củ Hạo Thiên Thần Tông đã lập ra rồi, bọn họ không cách nào vi phạm, cũng không dám vi phạm.

Chỉ đành trầm mặt rời khỏi nơi đây.

"Được rồi, các vị lưu lại, xin mời tiến vào Hạo Thiên điện.". . . . . .

Trong Hạo Thiên điện có mười cái ghế.

Giờ phút này do mười người trên lôi đài ngồi xuống.

Theo đuổi lâu như vậy, kết quả Quý Thiên Dao đã khuynh tâm về người khác.

Hà Liêm này phỏng chừng sắp tức chết rồi.

Kim Vô Tẫn thu hết vào trong đáy mắt, không khỏi nhếch miệng cười.

Lại là hắn. . . . . .

Hà Liêm nhìn theo ánh mắt của Quý Thiên Dao, tức khắc sắc mặt liền trở nên âm trầm.

Ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm về một hướng.

Đinh Vĩ liền rời khỏi Hạo Thiên điện, không biết đi nơi nào.

Giờ phút này, yến hội bắt đầu.

Hà Liêm nhìn sang Quý Thiên Dao, mỉm cười nói:

"Thiên Dao, không nghĩ tới lần này thực lực của ngươi lại tăng trưởng nhiều như vậy, e là hiện tại ngươi đã đủ để trùng kích năm vị trí đầu trên Vương Bảng đi?"

Vương Bản là bản xếp hạng cường giả từ Thần Hoàng cảnh trở xuống.

Thực lực càng cao xếp hạng tự nhiên cũng càng cao.

Quý Thiên Dao vốn xếp thứ chín trên bảng, qua trận lôi đài lần này, e là sẽ đúng như lời Hà Liêm, thứ tự tăng lên một chút.

Kim Vô Tẫn đó xếp thứ tám trên Vương Bảng, còn Hà Liêm xếp thứ sáu.

Nhưng mà Quý Thiên Dao lại không có để ý tới lời Hà Liêm nói.

Nói xong lời này.

"Sau khi hưởng dụng yến hội xong ta sẽ cung cấp tình báo về chuyện không gian dị động cho các vị biết."

"Trước tiên phải chúc mừng các vị có thể chiến thắng trong cuộc luận bàn vừa qua."

Đinh Vĩ cười nói:

Cho dù người có bối phận cao hơn cũng chỉ có thể làm tùy tùng đứng sau.

Những người khác chỉ có thể đứng ở phía sau.

Còn Lục Trường Sinh thế nào?

Hắn tự nhiên biết Quý Thiên Dao vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.

Bất quá vì làm cô nương này bỏ đi ý niệm nguy hiểm kia.

Lục Trường Sinh chỉ đành mặt không đổi sắc.

Mắt nhìn thẳng.

Nhìn chằm chằm món ngon trước mắt, không ngừng ăn đồ ăn.

Tựa hồ là cảm nhận được ánh mắt đầy thù hận của Hà Liêm.

Lục Trường Sinh thầm thở dài trong lòng.

Quả nhiên.

Hồng nhan họa thủy nha. . . . . .

Giờ phút này Lục Trường Sinh chỉ muốn nói với Quý Thiên Dao một câu.

Cô nương, ngươi thích ta ở điểm nào chứ?

Ta lại không được sao. . . . . .

Hoàng Thiên ngồi bên cạnh Lục Trường Sinh thấy một màn như vậy, không khỏi ngạc nhiên nói:

"Thông đồng với nhau từ khi nào? Thế mà lại có nữ nhân thích ngươi?"

A?

Ngươi đang nói cái gì!

Ngươi đang nói cái gì đó?!

Cái gì thế mà lại có nữ nhân thích ta?

Lục Trường Sinh hận không thể lớn tiếng đính chính cho bản thân.

Ta đây không có bất kỳ dục vọng thế tục nào!

Chứ không phải là một vật như kiểu vật cách điện cách nữ nhân vậy. . . . . .

Liễu Tự Như ở phía sau mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Sắc mặt hắn tái nhợt nhưng trong khoảnh khắc này cũng bởi vì nghẹn cười mà dẫn tới khuôn mặt có chút hồng. . . . . .

Tiểu Liễu cũng không dễ chịu nha. . . . . .

Các trưởng lão bên cạnh và phía sau Quý Thiên Dao cũng tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Còn không có xác định bối cảnh và thân thế của đối phương mà Thánh Nữ đã không rụt rè thể hiện rõ ràng thế này.

Xem ra khi trở về phải báo cáo với cung chủ. . . . . .

Phải biết rằng, Thánh Nữ chính là người nối nghiệp Dao Trì Tiên Cung, thể chất và thiên phú có hi vọng đánh sâu vào Thần Chủ cảnh!

Hiện giờ còn có được Hồng Mông Tử Khí, tiền đồ không thể hạn lượng!

Cũng không thể để Thánh Nữ tùy tùy tiện tiện quyết định đạo lữ.

Nhưng má mấy trưởng lão này không nghĩ tới.

Hồng Mông Tử Khí là do nam tử mà mấy người chướng mắt cho. . . . . .

Lúc này.

Quý Thiên Dao mở miệng.

Trong giọng nói mềm nhẹ tràn ngập u oán cùng với ủy khuất.

Giống như tiểu cẩu đã lâu không nhìn thấy chủ nhân vậy.

"Thời gian qua ngươi đi đâu? Tìm khắp nơi cũng không có tin tức của ngươi."

Mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Thấy thế.

Lục Trường Sinh cũng rất là bất đắc dĩ, không thể không mở miệng trả lời nói:

"Chúng ta vốn chính là bèo nước gặp nhau, không cần nhớ mong như thế, Thánh Nữ nên lấy tu hành làm đầu."

Nhưng Quý Thiên Dao giống như không có nghe được lời Lục Trường Sinh nói.

Nàng cười nói:

"Đồ vật mà ngươi cho ta vẫn luôn nỗ lực hấp thu, chỉ muốn nhanh đuổi theo bước chân ngươi, mới có thể cùng ngươi lang bạt đây!"

Lục Trường Sinh: ". . . . . ."

"Thế mà không có tin tức gì về ngươi, điều này khiến tâm cảnh của ta không cách nào bình tĩnh, tốc độ tu luyện cũng suy giảm."

Nhận thấy được ánh mắt của các trưởng lão Dao Trì Tiên Cung cùng với ánh mắt thù hận của Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện Hà Liêm.

Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn trời, gào thét trong lòng.

Hồng nhan họa thủy!

Hồng nhan họa thủy!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận