Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 810 - Truyền thừa của Kiếm Thần, có điểm đáng ngờ

. . . .

Chuyện như thế đang liên tiếp phát sinh ở khắp nơi.

Hiên Viên Hoàng tông, Thánh Phù tông, Tô gia đều bị một ít người tu đạo chưa biết tên tuổi tấn công.

Mà những người này tựa hồ đều là tìm tới các thế lực đứng đầu giới vực trung vĩ độ.

Ở trong một di tích có thuật pháp vượt xa Thiên Linh Thuật.

Thiên kiêu Hiên Viên Hoàng tông lọt vào công kích thần hồn của một người tu đạo tên là Ngô Hư bạch.

Tuy rằng được các trưởng lão tông môn yểm hộ chạy thoát nhưng thần hồn đã trọng thương.

Cũng khiến cho con đường tu đạo của hắn đi tới điểm cuối.

Nhưng may mà Tô Mộ U cũng không có chịu thương thế quá mức nghiệm trọng.

Mấy chuyện này giống gió lốc thổi quét khắp mạng lưới tình báo của các thế lực.

Tô gia Tô Mộ U cũng bị một tên đao tu chặn lại.

Thực lực khủng bố tới mức nào chứ?

Một tên trưởng lão Thiên Tiên cảnh sơ kỳ của Thánh Phù tông trong quá trình thăm dò Vô tận hải vực bị một người tu đạo sử dụng lĩnh vực đầm lầy ngăn chặn.

Đã có thể nói là đã đứng trước mặt chỉ thẳng tay muốn khiêu chiến rồi!

Trừ phi có thể chữa trị thần hồn.

Tứ Tượng Môn, Hiên Viên Hoàng tông, Thánh Phù tông, Tô gia đều cảm thấy tức giận!

Đối phương dùng tu vi Địa Tiên cảnh đỉnh mà vây chết tên trưởng lão Thiên Tiên cảnh Thánh Phù tông bên trong đầm lầy.

Nhưng mà thần hồn tổn thương tới mức này há có thể dùng phương pháp bình thường mà chữa trị?

Đối phương lại có thể hoàn hảo rút đi dưới sự vây công của vài tên trưởng lão Thiên Tiên cảnh.

Sao những tên yêu nghiệt chưa biết tên này lại xuất hiện nhiều như vậy?

Linh Bảo bị đối phương cướp đoạt mất.

Hơn nữa đều đánh tới các thế lực đứng đầu.

Đây không chỉ là đang sỉ nhục bọn họ.

Nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ, sau đó bọn họ lại cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Vô Gian Luyện Ngục cũng biết được tin tức này.

Chỉ cần tìm được vị trí của đối phương liền có thể nhận được phần thưởng xa xỉ. . . . . . .

"Thật sự là trời cũng giúp ta!"

Các thế lực lớn cũng bắt đầu toàn lực sưu tầm tin tức và vị trí của mấy người này.

Khâu Căn Ngân gật đầu nói:

Nếu nói không có âm mưu thì không khỏi cũng quá mức kỳ quặc.

Nên xử lý mấy tên cường giả thượng giới đang cư trú trong đại điện vốn thuộc về tông chủ kia.

Ý Khâu Căn Ngân không chỉ là đang hỏi nên xử lý các thế lực lớn như thế nào, khi nào động thủ mà còn đang hỏi.

"Không biết lão tổ tính làm như thế nào?"

Thậm chí còn không tiếc vận dụng Huyền Thưởng Lệnh.

Ở thời điểm này, có thế lực khác cắm một chân vào gây ra hỗn loạn lớn như vậy.

Còn hấp dẫn phần lớn ánh mắt vốn đang chú ý tới Vô Gian Luyện Ngục bọn họ.

Còn có chuyện nào tốt đẹp hơn chuyện này sao?

Bên kia.

Tề Sát Đạo nghe xong không khỏi vui vẻ.

Đồng thời cũng mang tin tức này đến.

Giờ phút này, Khâu Căn Ngân cũng mang theo người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện tới nơi này.

Tề Sát Đạo cười lạnh nói:

"Không có vội vã xử lý mấy thế lực, chờ đến khi mấy tên tiền bối kia hoàn thành chuyện của mình thì những việc này tự nhiên cũng dễ như trở bàn tay."

"Hiện tại, chuyện lão tổ ta cần làm chính là chờ con cá cắn câu."

Tự nhiên Khâu Căn Ngân cũng biết kế hoạch của Tề Sát Đạo.

Không khỏi đả kích:

"Thứ cho ta nói thẳng, đầu óc của mấy người kia cực kỳ linh hoạt, e là hiện giờ cũng đã nhìn ra manh mối, có lẽ kế hoạch này đối với bọn họ không có tác dụng."

Tề Sát Đạo tỏ vẻ không sao cả:

"Đương nhiên lão tổ ta biết điểm này, nhưng mà dù cho bọn họ phát hiện manh mối thì như thế nào?"

"Trong tình huống cảm thấy khó hiểu, bọn họ vẫn sẽ nhấc một chân dẫm vào thôi."

Nhưng lại không có phát hiện bất kỳ người nào!

Nghe vậy, đại trưởng lão Thánh Phù tông hơi sửng sốt, ngay sau đó lập tức buông cảm ứng điều tra.

"Có hai tên kiếm tu đang đuổi theo phía sau chúng ta."

Lúc này Tử Y đột nhiên nói:

Tất nhiên các kiếm tu đều phải điên cuồng!

Hiện giờ xuất hiện truyền thừa của Kiếm Thần.

"Nếu đã hợp tác với lão tổ, chúng ta đây tự nhiên sẽ lấy ra thành ý."

"Như thế rất tốt.". . . . . .

Truyền thừa của Kiếm Thần.

Theo tin tức đấu giá từ Thiên Tấn Thương Hội thì truyền thừa do một cường giả có kiếm đạo vượt qua Kiếm Tiên chi cảnh, đạt tới cảnh giới Kiếm Thần.

Phải biết rằng phóng mắt toàn bộ giới vực trung vĩ độ cũng chưa từng có kiếm tu nào thật sự bước vào cảnh giới tối cao này.

Nếu có thể đạt tới cảnh giới Kiếm Thần.

E là cường giả Thiên Tiên cảnh không còn đủ nhìn nữa.

Hoặc có thể nói là Kiếm Thần chi cảnh giống như đột phá gông cùm xiềng xích mà những cường giả Thiên Tiên cảnh đỉnh theo đuổi.

Đồng dạng là một cảnh giới mà sờ không được bất kỳ manh mối nào.

Khâu Căn Ngân không tỏ ý kiến nhún vai, nhàn nhạt nói:

"Hẳn là Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện các ngươi cũng chuẩn bị tốt rồi đi?"

Tề Sát Đạo gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Khâu Căn Ngân hỏi:

"Đó là tự nhiên."

"Vậy chờ tin chiến thắng của lão tổ."

Khâu Căn Ngân cười cười:

Tử Y không khỏi cười nói:

"Tiền bối, thực lực của đối phương cao hơn ngươi, ta cũng chỉ dùng ngoại vật trong tình huống đối phương tiếp cận mới cảm ứng được."

Nghe đến đây, đại trưởng lão Thánh Phù tông không khỏi liếc mắt nhìn Tử Y thật kỹ.

Nội tình của Thiên Tấn Thương Hội quả nhiên không tầm thường.

"Thực lực của đối phương cường đại hơn ta, e là có chút phiền phức."

Đại trưởng lão không khỏi nhíu mày nói:

"Muốn hay không truyền âm cho tông chủ, để hắn chi viện hay không."

Mục Phù Sinh lập tức gật đầu nói:

"Truyền âm đi, để phòng ngừa bất trắc."

Tử Y cũng hỏi:

"Còn tiếp tục hướng địa phương có truyền thừa Kiếm Thần sao?"

"Phỏng chừng mục đích của đối phương là đi theo các ngươi tới địa điểm có truyền thừa của Kiếm Thần, sau đó đoạt lấy truyền thừa."

Nghe đến đây.

Diệp Thu Bạch lại cười, lắc lắc đầu nói:

"Không cần, nếu bọn họ nguyện ý đi theo vậy thì cứ cho bọn họ đi theo."

"Đúng lúc lỡ như nơi đó có mai phục, chúng ta cũng có thêm hai tay đánh nha.". . . . . .

Ước chừng ba ngày sau.

Rốt cuộc đám người Diệp Thu Bạch cũng tìm tới đảo nhỏ được đánh dấu là có truyền thừa.

Vô tận hải vực quá mức rộng lớn, có thể nói là chiếm cứ bảy phần giới vực trung vĩ độ.

Tốn thời gian ba ngày tới nơi cũng không tính là quá mức xa xôi.

Nhưng khi nhìn đến đảo nhỏ, đám người Diệp Thu Bạch cũng không có sốt ruột trực tiếp đổ bộ mà nhờ Tử Y tiến hành rồi cảm ứng chung quanh.

Kết quả nằm ngoài dự đoán.

Chung quanh cũng không có ai mai phục.

Dựa theo mấy người Diệp Thu Bạch phỏng đoán.

Đại khái là chung quanh sẽ có người Vô Gian Luyện Ngục bố trí bẫy rập, mai phục chặt chẽ mới đúng.

Để chắc chắn hơn, Tử Y còn thúc giục pháp khí lần nữa, sau đó mới xác định chắc chắn.

Chung quanh thật sự không có mai phục.

Điều này khiến mấy người Diệp Thu Bạch cảm thấy khó hiểu.

Chẳng lẽ bọn họ suy đoán sai rồi?

Chẳng lẽ đương thật sự chỉ là trùng hợp?

Tử Y cũng khẽ nhíu mày.

Nếu thật sự là trùng hợp.

Vì sao thời điểm đánh giá giá trị tin tức phải cố ý thiên vị Thánh Phù tông đây?

Chẳng qua trong lòng bất an cùng cảm thấy khó hiểu chủ ý là thật thật giả giả đan xen.

Có lẽ mục đích của Vô Gian Luyện Ngục cũng không nằm ở nơi này. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận