Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 288 - Tử Kim lệnh

"Quả cầu thủy tinh này sẽ kiểm tra đo lường ra thiên phú của ba vị."

"Tiêu chuẩn thiên phú sẽ được đánh giá dựa vào tu vi hiện tại, lĩnh ngộ đối với ý cảnh cùng tu luyện công pháp."

"Quả cầu thủy tinh sẽ tản ra ánh sáng khác nhau, chia thành bốn cấp bậc."

"Từ thấp đến cao phân biệt là màu trắng, màu lam, màu vàng kim, màu tím vàng!"

"Được rồi, mời ba vị lần lượt đặt tay lên quả cầu thủy tinh này đi."

Diệp Thu Bạch nghe xong nhìn về phía Thạch Sinh, cười nói: "Tiểu sư đệ, ngươi trước sao?"

Thạch Sinh gật gật đầu tiến lên một bước, nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trên quả cầu thủy tinh.

Nữ tử cười nói: "Vận chuyển tu vi là được."

Bởi vì điều kiện tu luyện tinh thần chi lực đối với người tu đạo quá mức hà khắc.

Dù không có quả cầu thủy tinh kiểm tra đo lường thiên phú thì bản thân người tu đạo có thể tu luyện tinh thần chi lực không một người nào mà không phải thiên tài siêu cấp trong vô số thiên tài!

Nữ tử áo gấm thấy cảnh này, vẻ mặt tràn đầy kinh hãi, ngay sau đó nghiêm túc nói: "Tinh thần chi lực..."

Hiện giờ tinh thần chi lực xuất hiện trở lại!

Quả cầu thủy tinh chợt phát ra ánh sáng màu tím vàng!

Cùng lúc đó, Tiểu Hắc cũng nhanh chóng đặt tay lên trên quả cầu thủy tinh.

Thạch Sinh hiểu ý, từng sợi tinh thần chi lực từ trong cơ thể Thạch Sinh tràn ra tiến vào quả cầu thủy tinh!

Thạch Sinh cũng lui về một bên.

Từng tia sáng màu tím vàng giống như muốn phá tan căn phòng, chiếu rọi bốn phía!

Giờ khắc này.

Công pháp tu luyện lại cực kỳ ít ỏi nên mới dẫn tới thất truyền.

Quả cầu thủy tinh tiếp tục phát ra ánh sáng màu tím vàng!

Phương pháp tu luyện tinh thần chi lực đã thất truyền nhiều năm.

"Lại... Lại là màu tím vàng?"

Ánh sáng mà quả cầu thủy tinh phát ra biến mất.

Trong lúc nhất thời, ba loại hoa văn xuất hiện trên thân thể Tiểu Hắc.

Thế cho nên khi Diệp Thu Bạch đặt tay lên quả cầu thủy tinh khiến nó nở rộ ra ánh sáng màu tím vàng thì nữ tử áo gấm cảm thấy chết lặng.

Hiện tại liên tục xuất hiện hai người?!

Nữ tử áo gấm cũng cũng không có hỏi lai lịch ba người Diệp Thu Bạch ba người lai lịch mà cười nói:

Tình huống quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng tím vàng không phải chưa từng có, nhưng mà cực kỳ hiếm gặp!

Diệp Thu Bạch cười cười hỏi: "Không phải nghe nói đến bây giờ quý thương hội chỉ mới phát ra ba tấm Tử Kim lệnh sao? Như thế nào mà hiện tại lại cùng lúc đưa ra ba tấm?"

Nữ tử áo gấm ngây ra.

"Mà hiện tại ba người kia đều đã rời khỏi giới vực này, ngươi có thể hiểu rõ ý của ta chứ?"

"Người nhận được Tử Kim lệnh đều là người có thể khiến quả cầu thủy tinh phát ra ánh sáng màu tím vàng."

Đổng Tiểu Cầm mỉm cười, mày lá liễu hơi nhướng lên nói: "Vậy các ngươi có biết ba tấm Tử Kim lệnh kia phát ra trong tình huống nào sao?"

Tính đến bây giờ thì đã có thượng vạn năm chưa từng xuất hiện.

"Các ngươi thông qua, có tư cách tham gia hội đấu giá của Thánh Ẩn thương hội chúng ta."

Nàng nói xong, trên bàn trắng nõn xuất hiện ba tấm lệnh bài màu tím vàng.

"Đây là Tử Kim lệnh."

Từ khi nào mà thiên tài giá rẻ thế này . . . . .

Còn nam tử màu kiếm mắt sáng trước mặt lại là một yêu nghiệt tu kiếm . . . .

Một yêu nghiệt tu luyện thân thể.

Một yêu nghiệt tu luyện tinh thần chi lực.

Rời đi giới này?

Vô biên giới vực chính là giới vực mạnh nhất ở vĩ độ thấp.

Không giới vực nào ở vĩ độ thấp sánh bằng.

Nói như vậy thì có nghĩa là ba người kia đã rời khỏi giới vực vĩ độ thấp, đi đến giới vực vĩ độ trung . . . . .

"Thiên phú của các ngươi đáng giá để Thánh Ẩn thương hội đầu tư, cho nên mới có thể phá lệ đưa Tử Kim lệnh cho ba người các ngươi."

Đổng Tiểu Cầm cười nói: "Cho nên, chúng ta coi trọng tương lai của các ngươi."

Đổng Tiểu Cầm cũng không che giấu ý đồ của mình.

Dù sao đôi khi giấu giếm hết lại gây tác dụng ngược lại.

Đổng Tiểu Cầm là người cao tầng Thánh Ẩn thương hội, tự nhiên hiểu rõ đạo lý này.

Nhưng mỗi một lần sử dụng đặc quyền đều là kéo gần quan hệ với Thánh Ẩn thương hội.

Ba đặc quyền này tương đối có ích.

Diệp Thu Bạch nhìn Tử Kim lệnh trong tay, khẽ gật đầu.

"Thứ ba là có thể tiến vào tất cả các buổi đấu giá của Thánh Ẩn thương hội, hơn nữa nếu muốn bán đấu giá chút đồ vật thì có thể miễn phí thủ tục, miễn phí tiến hành bán đấu giá."

Cho nên cũng chỉ có người ngoài có Tử Kim lệnh mới được sử dụng tới.

Đương nhiên, người ngoài không có quyền sử dụng mạng lưới tình báo của Thánh Ẩn thương hội.

Diệp Thu Bạch lắc lắc đầu.

Thấy thế, Đổng Tiểu Cầm giải thích nói: "Tử Kim lệnh là lệnh bài đặc thù nhất của Thánh Ẩn thương hội, đặc quyền cũng rất lớn."

"Thứ nhất, có thể ghi nợ, chính là có thể dùng trước trả sau ở Thánh Ẩn thương hội."

"Đương nhiên, sau đó các ngươi có thể lựa chọn trả giá tương ứng hoặc cũng có thể dùng nhân tình của mình tới đổi."

Nhân tình là thứ có giá trị nhất trên đời này.

Đặc biệt là đối với mấy người như Diệp Thu Bạch mà nói, nhân tình cực kỳ đáng giá.

"Thứ hai, có thể điều động mạng lưới tình báo của Thánh Ẩn thương hội, đương nhiên cũng yêu cầu trả giá."

Thương hội lớn nhất Vô biên giới vực thì mạng lưới tình báo rộng lớn đến mức nào?

Có thể nói là bao trùm toàn bộ các giới vực vĩ độ thấp!

"Nhưng mà cầm Tử Kim lệnh sẽ có được đặc quyền, hẳn là các ngươi đã biết?"

Đổng Tiểu Cầm cười khẽ: "Nếu vậy thì đối với Thánh Ẩn thương hội chúng ta cũng không có bất kỳ tổn thất gì, không đúng sao?"

"Ngươi không sợ chúng ta ngã xuống giữa đường sao?"

Diệp Thu Bạch cười cười, cũng không có từ chối, tiếp nhận Tử Kim lệnh.

Làm tịch không có bất kỳ tác dụng gì.

Trước mặt một kiếm tu có cảnh giới kiếm đạo cực kỳ cao thâm.

Đối với người có thiên phú cường đại, Thánh Ẩn thương hội còn ước gì đối phương sử dụng đặc quyền đây.

Bán đấu giá sao?

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút mới hỏi:

"Thứ gì các ngươi cũng có thể tiến hành bán đấu giá đúng không?"

Đổng Tiểu Cầm gật đầu cười nói: "Tất nhiên rồi, chúng ta sẽ không thu phí thủ tục, đồng thời khấu trừ cũng sẽ khấu trừ theo mức thấp nhất."

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch lấy một bình ngọc từ trong nạp giới ra rồi đưa cho Đổng Tiểu Cầm, nói: "Như vậy, bán đấu giá thứ này đi."

"Đây là?"

"Đan dược, giá cả do các ngươi tự mình định ra, với tầm mắt của quý thương hội cũng không đến mức không biết nhìn hàng đi."

Diệp Thu Bạch nói xong liền cùng Tiểu Hắc và Thạch Sinh rời khỏi phòng nhỏ, đến hiện trường đấu giá trước.

"Rất có tự tin nha . . . . ."

Đổng Tiểu Cầm nhìn ba người rời đi, nhẹ nhàng cười nói: "Xem ra, cần báo cáo với báo tổng bộ chuyện này . . . . . ."

Ngay sau đó nàng cầm bình ngọc đi tới một gian phòng khác: "Dịch Lão, phiền ngươi giám định bình đan dược này một chút."

Dịch Lão gật gật đầu, tiếp nhận bình ngọc rồi quan sát một chút, sau đó mới mở ra.

Bên trong, có bốn viên đan dược đang nằm lẳng lặng.

Đan dược tản ra từng đợt ánh sáng xanh.

Ánh sáng xanh này mang theo một cỗ sinh chi ý!

Cảm nhận được cỗ sinh chi ý này.

Sắc mặt Dịch Lão lập tức trở nên nghiêm túc, lên tiếng hỏi: "Đan dược này người phương nào luyện chế ra?"

Đổng Tiểu Cầm lắc lắc đầu nói: "Ta cũng không biết được."

Với kinh nghiệm của của mình, nàng tự nhiên có thể nhìn ra ba người Diệp Thu Bạch không phải Luyện đan sư.

Phỏng chừng là đan dược từ thế lực phía sau bọn họ luyện chế.

Có thể đồng thời bồi dưỡng ra ba tên yêu nghiệt như thế.

Người sau lưng bọn họ sẽ cường đại đến mức nào?

Có thể nói.

Đổng Tiểu Cầm không chỉ đầu tư vào tương lai của ba người Diệp Thu Bạch.

Mà còn đánh cược vào thế lực phía sau ba người . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận