Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 212 - Sáng lập Tinh không đan điền

Trong nhà trúc.

Thạch Sinh tỉnh lại.

Bò dậy khỏi giường trúc.

Hắn cúi đầu nhìn, phát hiện giường trúc đã bị nhuộm thành màu đen.

Một mùi hương cực kỳ khó ngửi phát tán khắp nhà.

Thạch Sinh hơi hơi sửng sốt.

Đây là thứ gì.

Lát nữa sư tôn sẽ không trách mình làm bẩn giường chứ?

"Tạp chất?"

Nghe tới đây.

Cái mùi khó ngửi này dù Lục Trường Sinh cách xa mấy mét cũng ngửi được rõ ràng.

"Ừ, bởi vì thân thể ngươi được trọng tố, tự nhiên sẽ bài xuất tất cả tạp chất, hẳn là hiện tại ngươi cảm giác được thân thể biến hóa rất nhiều so với trước đó."

Thạch Sinh buông giường trúc ra, ngại ngùng gãi gãi đầu, như là hài tử phạm lỗi vậy, đau khổ nói: "Sư tôn, ta làm bẩn giường rồi, phải đi cọ rửa."

Thân thể của hắn nhẹ nhõm hơn trước không ít, hơn nữa càng thêm linh hoạt.

Vì thế hắn vội vàng nâng giường tre lên, muốn mang ra ngoài rửa sạch một chút.

Thạch Sinh nhún nhún, nhảy nhảy kiểm tra.

Đúng thật.

Đúng lúc Lục Trường Sinh đang tưới nước cho vườn rau nhìn thấy cảnh này, không khỏi sửng sốt hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"

Thạch Sinh hơi sửng sốt.

Giờ phút này.

"Không có việc gì, chỉ là tạp chất mà thân thể ngươi bài xuất ra thôi."

Linh khí bên trong Thảo Đường đang cuồn cuộn không ngừng chui vào thân thể Thạch Sinh.

Đúng thật nha.

Ngay cả tốc độ linh khí vận chuyển trong cơ thể cũng nhanh chóng hơn rất nhiều.

Chỉ có thể nói là tiểu tử này thật giản dị nha.

Nói xong liền đi về phía con sông nhỏ.

Rốt cuộc có được một tên đồ đệ không kiếm việc cho sư tôn làm.

Lục Trường Sinh nói: "Giường trúc cứ bỏ đi, làm một cái mới là được rồi."

Từ khi hắn vào Thảo Đường tới nay, hình như chưa từng thấy Lục Trường Sinh tu luyện.

Loại cảm giác này, khiến Thạch Sinh cảm thấy vô cùng sảng khoái.

"Thời tiết tốt như vậy, chẳng lẽ không phải rất thích hợp để ngủ một giấc sao?"

Lục Trường Sinh chỉ chỉ lên không trung.

Là ảo giác của hắn sao?

Thạch Sinh lắc đầu cười nói: "Sau khi cọ rửa còn có thể dùng lại."

Thạch Sinh cọ rửa xong sau liền đưa giường trúc trở lại nhà trúc.

Giờ phút này Lục Trường Sinh đã nằm yên trên ghế dựa.

Thạch Sinh đi ngang qua nói: "Sư tôn không cần tu luyện sao?"

Lục Trường Sinh thấy thế cũng không ngăn cản.

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh không khỏi cảm khái một tiếng.

Cũng không thể giống như đám tiểu tử thúi Diệp Thu Bạch kia đi?

Xem ra không phải một tên thích gây chuyện.

"Lúc này tu luyện là quá lãng phí."

Thạch Sinh nghe xong gãi gãi đầu, giang tay nằm trên mặt đất "Nói như vậy cũng có chút đạo lý."

Thấy Thạch Sinh cũng nằm xuống.

Lục Trường Sinh lập tức trừng to mắt, đứng dậy quát: "Ngươi nằm cái gì mà nằm?"

"Nha?" Thạch Sinh kinh ngạc, thấy khó hiểu, đứng dậy vò đầu nói: "Không phải sư tôn nói sao? Thời tiết này mà không ngủ thì quá lãng phí."

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt nói: "Ta ngủ không có nghĩa là ngươi được ngủ nha! Nhanh đi tu luyện đi!"

Đùa cái gì vậy!

Nếu đệ tử bắt đầu mò cá thì còn chỗ cho hắn mò sao.

Thạch Sinh há hốc mồm nói: "Nhưng mà... Sư tôn ngươi..."

Hiện giờ, tu vi của Thạch Sinh đang ở Trúc Cơ kỳ.

Niết Bàn Trọng Tố đan đã đánh nát đan điền một lần rồi.

Mà muốn thắp sáng sao trời thì trước hết phải đánh nát đan điền ban đầu, mượn tinh thần chi lực sáng lập Tinh không đan điền!

Mỗi khi thắp sáng một ngôi sao thì tu vi của Thạch Sinh cùng với cường độ thân thể sẽ tăng mạnh.

Chín tầng phía sau, mỗi một tầng đều cần thắp sáng một ngôi sao trong Tinh không đan điền.

Nhập môn, lấy thân thể làm vật dẫn, sáng lập ra một mảnh tinh không trong đan điền, Tinh không đan điền!

Trong đầu hắn có một môn công pháp xuất hiện.

Tên là Hỗn Độn Tinh Thần Lục.

Công pháp này là sư tôn truyền cho hắn.

Trước kia, công pháp mà Thạch Sinh là do hắn lấy được từ một tông môn tu đạo nhỏ bé.

Môn chủ tông môn kia chỉ có tu vi Tử Phủ cảnh sơ kỳ.

Công pháp thì Huyền giai hạ phẩm.

Có thể nói là một công pháp tương đối thô sơ.

Hiện giờ, nhìn thấy giới thiệu về Hỗn Độn Tinh Thần Lục, Thạch Sinh không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Hỗn Độn Tinh Thần Lục chia thành nhập môn cùng với chín tầng phía sau.

Thạch Sinh tùy tiện tìm một chỗ rồi khoanh chân ngồi xuống.

Thật sự không biết tiểu tử này chất phác hay là thiếu tế bào thần kinh nha.

Lục Trường Sinh nhìn bóng lưng Thạch Sinh, không nhịn được mà bật cười.

Lúc này Thạch Sinh mới vò đầu nói: "A... Đươc thôi."

Lục Trường Sinh phẫn nộ quát: "Nhanh đi tu luyện đi!"

"Ta với ngươi có thể giống nhau sao?!"

(Cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Tử Phủ, Khí Hải, Thủy Dật, Càn Nguyên, Hư Thần)

Đạt tới Kim Đan kỳ mới có thể quyết định hình thái đan điền.

Đã đáp ứng một điều kiện rồi.

Nhưng mà bây giờ hắn nên tìm kiếm tinh thần chi lực ở nơi nào đây?

Thạch Sinh suy nghĩ một hồi liền nhớ tới Lạc Tinh thần phủ mà sư tôn đã đưa cho.

Lạc Tinh... Trên thanh thần phủ này có tinh thần chi lực hay không?

Nghĩ đến đây.

Thạch Sinh lấy Lạc Tinh thần phủ ra xem.

Thần phủ có hình dáng cổ xưa, trông rất bình thường nhưng lại tỏa ra cổ lực lượng đặc thù, chính là tinh thần chi lực!

Quả nhiên Thạch Sinh đoán đúng.

Tay Thạch Sinh cầm Lạc Tinh thần phủ, cảm nhận tinh thần chi lực bên trong nó.

Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Tác dụng của Niết Bàn Trọng Tố đan cũng hiện rõ vào thời khắc này.

Trọng tố căn cốt khiến thiên phú của Thạch Sinh tăng trưởng không ít.

Hiện giờ, tuy rằng hắn không có thiên phú khủng bố như bốn người Diệp Thu Bạch nhưng so với người bên ngoài thì đã mạnh mẽ hơn vô số lần.

Tinh thần chi lực không ngừng chui vào trong cơ thể Thạch Sinh.

Cổ lực lượng này khiến Thạch Sinh cảm nhận được tinh không vô ngần rộng lớn, giống như có thể bao dung hết thảy.

Tinh không mang theo sao trời dày nặng, không có thứ gì có thể chịu nổi trọng lượng của sao trời!

Trong lúc nhất thời, Thạch Sinh lại chìm vào thiên nhân chi cảnh!

Một hơi thở huyền diệu tràn ra từ trên người Thạch Sinh.

Chim nhỏ thấy một màn như vậy, không khỏi câm nín.

Từ sau khi Lục Trường Sinh thu đồ đệ.

Thiên nhân chi cảnh liền quen thuộc như củ trắng...

Nói tiến vào liền tiến vào.

Loại trạng thái có thể gặp mà không thể cầu này, dù trong tộc của nàng cũng không có bao nhiêu thành viên có thể tiến vào.

Thời gian thấm thoát như thoi đưa.

Ba ngày thoáng qua trong chớp mắt.

Giờ phút này.

Thạch Sinh vẫn còn ở trong Thiên nhân chi cảnh.

Chỉ là quanh thân thể hắn lại bắt đầu có tinh thần chi lực luân chuyển!

Đan điền có tinh quang lóng lánh!

Trong ý thức của mình.

Thạch Sinh đang cầm thần phủ trong tay, đang sáng lập một mảnh tinh không trong đan điền!

Đan điền tựa như cánh đồng bát ngát chưa được khai phá quá.

Thạch Sinh giống như ngu công, từng rìu từng rìu, không ngừng cày cuốc.

Khi một rìu rơi xuống thì có tinh thần chi lực bùng nổ.

Thạch Sinh chợt mở mắt.

Mắt hắn sáng như sao trời!

Hỗn Độn Tinh Thần Lục, đã nhập môn!

Giờ phút này, cảnh giới của Thạch Sinh cũng bắt đầu tăng lên.

Trực tiếp vượt qua Kim Đan, đạt tới Tử Phủ cảnh!

Tinh không đan điền mà hắn vừa sáng lập tham lam hấp thu tinh thần chi lực ở ngoài.

Tốc độ cực kỳ cực nhanh.

Sau khi đột phá đến Tử Phủ cảnh, cảnh giới vẫn không ngừng tăng!

Thẳng đến Thủy Dật cảnh trung kỳ mới chậm rãi dừng lại!

Lúc này, trong đầu Lục Trường Sinh xuất hiện tin tức.

【 Thạch Sinh 】

【 Thiên phú: Cấp SS 】

【 Tư chất: Niết Bàn Chi Thể, Tinh Thần Chi Thể 】

Nếu nói Niết Bàn Trọng Tố đan trọng tố căn cốt cho Thạch Sinh, đánh nát đan điền của Thạch Sinh.

Như vậy thì Hỗn Độn Tinh Thần Lục giúp Thạch Sinh tái tạo lại đan điền!

Khiến thiên phú và tư chất của hắn có thể tiến thêm một bước. ...

Trong ba ngày này.

Ở cực bắc băng nguyên.

Mấy người Hồng Anh lại đụng phải đám người thành chủ Bắc Nguyên thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận