Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 487 - Giới vực trung vĩ độ

. . . . . . . . . . . . . .

Trường Sinh giới cũng chính là thế giới mới mà Lục Trường Sinh sáng tạo ra.

Mấy ngày nay Lục Trường Sinh mang theo đám đệ tử nhóm bắt đầu hoàn thiện Trường Sinh giới.

Đương nhiên.

Không có gì bất ngờ, phần lớn thời gian Lục Trường Sinh đều đang sờ cá. . . . . .

Dựa theo cách nói của Lục Trường Sinh, lão bản không sờ cá thì ai đi sờ cá?

Chẳng lẽ cho đám người làm công như các ngươi sờ cá?

Cốt Dực Xà Hổ thì bị Lục Trường Sinh bắt làm chó trông cửa, tạm thời bảo hộ Trường Sinh giới.

Đang lúc Lục Trường Sinh hết đường xoay xở thì hắn bỗng nhớ tới trước đó Tiểu Thạch Đầu thò bàn tay vào trong gió lốc không gian mà không chịu bất kỳ tổn thương nào.

Điều khiến cho Lục Trường Sinh càng kinh ngạc hơn chính là Tiểu Thạch Đầu tu luyện không cần bất kỳ công pháp nào.

Thậm chí còn có cả kiếm đạo cường.

Hiện giờ trải qua thử nghiệm, quả thực là như thế.

Đây là con đường tu luyện của Tiểu Thạch Đầu.

Mới có mấy ngày ngắn ngủi mà Tiểu Thạch Đầu đã từ không có cảnh giới tăng lên tới Hư Thần cảnh!

Cửu U Hoàng Tuyền đại trận cũng theo Thảo Đường dọn vào, trở thành đại trận bảo hộ Trường Sinh giới.

Ném vào trong không gian, cắn nuốt không gian loạn lưu cùng với gió lốc không gian là có thể không ngừng tăng cường tu vi!

Vừa mới bắt đầu Lục Trường Sinh đã nếm thử các phương pháp tu luyện như đan đạo, trận đạo.

Còn Tiểu Thạch Đầu thì bị Lục Trường Sinh phá vỡ không gian, ném vào trong không gian loạn lưu cuồng bạo.

Vậy nên hắn liền suy đoán, có lẽ Tiểu Thạch Đầu có thể tu luyện không gian chi lực?

Đối với những người có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt như Diệp Thu Bạch thì không cách nào sinh hoạt trong yên bình cả.

Nhưng Tiểu Thạch Đầu có biểu hiện cực kỳ binh thường.

Khoảng hơn một tháng sau, tu vi của Diệp Thu Bạch đạt tới Đế cảnh hậu kỳ.

Hơn nữa tốc độ cực kỳ cực nhanh.

Những ngày bình yên luôn luôn ngắn ngủi.

Mục Phù Sinh có cảnh giới bên ngoài là Phân Thần cảnh hậu kỳ.

Hắn cũng hoàn toàn hấp thu mảnh vỡ ký ức thứ hai.

Mộ Tử Tình cung kính cúi người với Lục Trường Sinh sau đó nôn nóng nhìn Diệp Thu Bạch:

Ninh Trần Tâm lấy thân lập pháp xong, lý giải đối với Nho đạo càng thêm thâm sâu, e là cũng có thực lực Phân Thần cảnh.

"Phát sinh chuyện gì?"

Hồng Anh thì đột phá đến Phân Thần cảnh!

Trực tiếp bắt lấy Mộ Lập Bi, Mục Chính Đình cùng một đám cao tầng Vô biên giới vực mang đến Tà vực!

Tà Nam đã trốn khỏi Vô biên giới vực đột nhiên trở về, không biết đạt được truyền thừa từ nơi nào, thực lực tăng mạnh.

Mộ Tử Tình nói ra ngọn nguồn.

Vạn Cổ Ma Thể của Tiểu Hắc càng thêm vững chắc đồng thời còn tu luyện trong không gian loạn lưu, loại hoa văn thứ tư đã hoàn thành.

"Phụ thân ta bị bắt đi rồi!"

"Còn có hoàng chủ Mục Chính Đình cũng bị."

Sắc mặt của Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh đồng thời chùng xuống.

Tu vi của Thạch Sinh đạt tới Phân Thần cảnh sơ kỳ.

"Tử Tình?"

Khi kêu mang nàng tiến vào thì Diệp Thu Bạch bỗng trở nên vui vẻ.

Mà ngày nay Tần Thiên Nam truyền âm cho Lục Trường Sinh, nói là có một cô nương tìm tới, trông dáng vẻ rất sốt ruột.

Cũng chính là giới vực trung vĩ độ!

Trong đó tự nhiên bao gồm tông chủ Tinh Vẫn Kiếm Tông Kiếm Vô Phong.

"Hiện giờ Vô biên giới vực như rắn mất đầu, đã đại loạn!"

Diệp Thu Bạch trầm mặt nói:

"Hắn không nói gì sao?"

Mộ Tử Tình lắc đầu:

"Nhưng hắn bắt phụ thân phỏng chừng cũng là vì các ngươi."

Mọi người đều nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Diệp Thu Bạch không chút do dự nói:

Hình như đoán được suy nghĩ của bọn họ.

Bình thường không phải không vui khi bọn họ đi làm mấy chuyện này sao?

Thái độ của sư tôn không đúng lắm nha?

A.

Mấy người Diệp Thu Bạch có chút sửng sốt.

"Muốn đi thì cứ đi, chú ý an toàn."

Không có người áp chế một giới vực, như vậy kẻ có ý đồ xấu sẽ nhân cơ hội điên cuồng đánh cướp tài nguyên!

"Không cần lo lắng chuyện này."

Hồng Anh đứng ra nói:

"Việc này giao cho ta, đúng lúc ta cũng muốn khuếch tán thế lực của Vân Hoàng đế quốc đến Vô biên giới vực."

Lúc này lòng Mục Phù Sinh mới thả lỏng.

Nhị sư tỷ là nữ đế của một đế quốc, chuyện thế này giao cho nàng là ổn thỏa nhất.

Thương lượng đối sách xong.

Diệp Thu Bạch và mấy người khác đi tới trước mặt Lục Trường Sinh.

Vừa định nói chuyện thì đã bị Lục Trường Sinh chặn họng:

"Chắc chắn phải đi rồi, nhưng Vô biên giới vực không thể như rắn mất đầu được, nếu không thì hậu quả khó mà tưởng tượng."

Mục Phù Sinh gật đầu nói:

Dù sao quen quá rồi.

Lục Trường Sinh đã sớm đoán được, chỉ trợn trắng mắt mà không nói gì.

Đi đến giới vực trung vĩ độ đại biểu cho muốn thâm nhập nơi dừng chân cả Tà tộc, nguy cơ tứ phía!

"Cho dù là dương mưu cũng cần phải đi."

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt:

"Nói như ta không cho các ngươi đi thì các ngươi sẽ không đi vậy."

Huống hồ cả mấy thế lực ở giới vực vĩ độ cao đều không phải đối thủ của hắn.

Người ở Thiên Hà tinh vực phải mạnh hơn người ở giới vực trung vĩ độ chứ?

"Còn nữa, thời điểm Hồng Anh đi thì mang theo Tiểu Liễu."

"Thống lĩnh một phương giới vực mà không có cường giả tuyệt đối trấn áp là chuyện không có khả năng."

Hồng Anh cũng đang có ý này.

Dù sao Vân Hoàng đế quốc so với một vài thế lực ở Vô biên giới vực vẫn khá yếu ớt.

Bản thân Hồng Anh cũng không có đạt tới Hợp Đạo cảnh.

Liễu Tự Như đang uống trà nghe được, suýt chút nữa phun hết nước ra rồi.

Đây là xem ta như người làm công sao?

Vừa định phản bác thì lại thấy Lục Trường Sinh liếc nhìn.

"Hết thảy nghe theo lệnh tiền bối!"

Liễu Tự Như tin tưởng, chỉ cần mình từ chối liền sẽ bị kéo đi huấn luyện. . . . . .

Nhưng hồi tưởng lại thân phận của mình.

Ngũ tinh chấp sự của Ám Vực nha!

Thế mà lăn lộn tới tình trạng hiện giờ. . . . . .

Suy nghĩ một chút, ngực Liễu Tự Như liền nghẹn muốn chết. . . . . .

Lúc này Tiểu Hắc cũng đứng dậy nói:

"Ta cũng phải đi nhưng mà ta không thể đồng hành với đại sư huynh."

"Địa phương có mảnh vỡ ký ức tiếp theo cũng ở giới vực trung vĩ độ."

Đương nhiên Tiểu Hắc cũng không đề cập đến các sư huynh đệ khác.

Khi tìm được mảnh vỡ ký ức thứ ba sẽ bị đám phản loạn Ma Vực phát giác. . . . . .

Thạch Sinh gật đầu:

"Ta cũng phải đi tìm Tinh thần nội hạch."

Hiện giờ phân đội đã thành lập.

Tiểu Hắc cùng Thạch Sinh độc hành.

Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cùng với Mộ Tử Tình chuẩn bị đến Tà vực.

Liễu Tự Như đưa mọi người tới bình chướng vĩ độ.

Muốn tiến vào giới vực trung vĩ độ cần phải vượt qua bình chướng vĩ độ!

Lúc này Liễu Tự Như lên tiếng:

"Thực lực của Tà vực trong mắt ta và sư tôn ngươi chỉ là châu chấu nhỏ."

"Nhưng đối với các ngươi mà nói vẫn hơi khắn nhằn."

"Cho nên ta kiến nghị các ngươi đừng có tới Tà vực sớm, tạm thời tu luyện một đoạn thời gian, dù sao mục tiêu của đối phương là các ngươi, chắc chắn sẽ không giải quyết con tin."

"Còn vì sao sư tôn của các ngươi không trực tiếp giúp các ngươi giải quyết, phỏng chừng cũng muốn cho các ngươi rèn luyện."

Muốn trở nên cường đại thì không cần dựa vào người khác.

Mấy người Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Tất nhiên bọn họ hiểu rõ đạo lý này.

Hơn nữa sư tôn vốn thường làm như vậy.

Trừ phi thật sự không cách nào giải quyết, nếu không tuyệt đối sẽ không ra tay.

Thấy thế, Liễu Tự Như vận dụng một cái ngọc tỷ mở bình chướng vĩ độ ra.

Đám người Diệp Thu Bạch cưỡi thuyền không gian tiến vào bên trong.

Nhưng sau khi vượt qua bình chướng liền gặp phải gió lốc không gian!

Gió lốc ở giới vực trung vĩ độ không phải là loại mà gió lốc ở vĩ độ thấp có thể so sánh.

Dù phòng ngự như thế nào cũng không thể nghịch chuyển thảm cảnh thuyền không gian bị phá hủy.

Mọi người dưới sự bảo hộ của ngọc bội mà Lục Trường Sinh cho bị cuốn đến các nơi khác nhau. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận