Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 343 - Thổ lộ tình cảm

-

"Nếu không các ngươi gia nhập Vô Biên hoàng triều đi, đi theo ta?"

Khi Mục Phù Sinh nói ra lời này thì ánh mắt rất thanh tịnh.

Hiển nhiên lời này của Mục Phù Sinh phát ra từ nội tâm.

Thiên kiêu trong thiên kiêu giống như ba người Diệp Thu Bạch sao Mục Phù Sinh có thể không động chứ?

Chỉ là Diệp Thu Bạch cũng không có trả lời.

Thạch Sinh cùng Tiểu Hắc tự nhiên cũng sẽ không trả lời.

Mục Phù sinh chỉ cười khẽ, lắc lắc đầu nói: "Thôi, coi ngươi ta chưa nói gì."

Tuy rằng đại biểu cho năng lực gây họa rất lớn.

Diệp Thu Bạch đã sớm nói qua bọn họ có sư môn.

Không chỉ có cảnh giới đột phá cực nhanh.

Huống hồ.

Mà Tiểu Hắc và Diệp Thu Bạch cũng có thiên phú cực kỳ cường đại!

Mục Phù Sinh uống một ngụm rượu, niết chén rượu trong tay mà trêu ghẹo nói:

Nếu Diệp Thu Bạch thực sự có ý định gia nhập Vô Biên hoàng triều thì hẳn là đã sớm biểu lộ ý đồ.

Cho nên Mục Phù Sinh chỉ đành gạt đi ý tưởng này.

Bọn hắn mới tiến vào Vô biên giới vực bao lâu?

Dù sao hiện giờ Thạch Sinh lấy được thần vật dưới đáy Côn Luân Thiên Trì rồi.

Nhưng mà nhân vật nào quấy phong vân mà không phải gây họa?

"Không chỉ thời thời khắc khắc đề phòng đối phương đuổi giết mà còn phải che giấu hành tung của chính mình."

Còn đắc tội nhiều thế lực nhất lưu nữa.

Nghe đến đây.

"Sau này có tính toán gì không?"

"Đắc tội nhiều tông môn như vậy, ở Vô biên giới vực không có chỗ dựa, các ngươi sẽ khổ sở nha."

"Ai nói chúng ta cần phải che giấu hành tung?"

Nói tới đây, giọng điệu liền thay đổi!

"Đến lúc đó các ngươi lại ứng phó như thế nào?"

"Như thế nào, ngươi không tán đồng với lời ta nói sao?"

Diệp Thu Bạch cười cười, không có trả lời.

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng.

"Được rồi, nói một chút đi, thiên thạch thiên ngoại kia rốt cuộc xuất xứ từ nơi nào?"

Không cần hỏi nhiều nữa, tự nhiên là còn át chủ bài.

Mục Phù Sinh nhìn vẻ mặt của hắn cũng đã hiểu.

Diệp Thu Bạch lắc đầu,"Đề phòng đuổi giết, lời này ngươi nói không sai, chẳng qua là . . . . ."

Tới Đế cảnh rồi, dù chênh lệch một tiểu cảnh giới cũng sẽ có đều có khoảng cách rất lớn.

Đế cảnh trung kỳ thì còn tạm được.

Nhưng Đế cảnh hậu kỳ hoặc là cường giả Phân Thần cảnh kỳ ba người Diệp Thu Bạch sẽ khó có thể xử lý.

Mắt Diệp Thu Bạch lóe ánh sáng sắc lạnh.

"Nhưng mà nếu đối phương xuất động cường giả Đế cảnh trung kỳ, hậu kỳ, thậm chí cường giả phía trên Đế cảnh đây?"

Mục Phù Sinh nhìn gương mặt tràn đầy kiêu ngạo Diệp Thu Bạch, kỳ quái nói:

"Hiện tại chúng ta thiếu khuyết đúng là kinh nghiệm chiến đấu với cường giả có cảnh giới càng cao hơn."

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Thạch Sinh.

Thạch Sinh gật gật đầu.

Dù sao đây cũng là chuyện trước đó đã đáp ứng Mục Phù Sinh.

Nếu như không nói, đó chính là bọn họ thất ước.

"Xuất từ nơi nào thì ta cũng không biết."

"Nhưng thiên thạch thiên ngoại này liên quan đến công pháp mà ta tu luyện."

Nghe vậy.

Mục Phù Sinh trong lòng cả kinh.

Thiên thạch thiên ngoại này tuyệt đối không phải vật thuộc giới vực vĩ độ thấp.

"Huống hồ . . . . ."

Mục Phù Sinh lắc lắc đầu nói: "Ta nói rồi, không được đánh chủ ý với bọn họ."

Khi nói lời này, trên mặt ngân giáp thống lĩnh tràn ngập sự khó hiểu.

Ngân giáp thống lĩnh xuất hiện bên cạnh Mục Phù Sinh, khom người nói: "Điện hạ, thật sự không bắt lấy thiên thạch thiên ngoại sao, trong đó có khả năng có bí mật tu luyện tinh thần chi lực."

Sau đó ba người rời đi.

Tuy lời nói là nói như vậy, nhưng tới thời điểm có chuyện thì hắn cũng không dám bảo đảm . . . . . .

Diệp Thu Bạch không quan tâm cười đáp,"Điện hạ là loại người này sao?"

Mục Phù Sinh sửng sốt, thầm vui vẻ.

Ngay sau đó chủ động chuyển đề tài khác: "Được rồi, kế tiếp các ngươi chuẩn bị đến Tinh Vẫn Kiếm Tông đi?"

"Bổn điện hạ cũng không tiễn các ngươi, nếu được thiên thạch thiên ngoại thì cũng là có duyên với Tinh Vẫn Kiếm Tông, cũng nên đến đó một chuyến."

"Nhưng mà ta phải nhắc nhở các ngươi một câu."

Diệp Thu Bạch gật đầu: "Nguyện nghe kỹ càng."

"Sau khi Tinh Vẫn Kiếm Tông trải qua một số chuyện nên có chút đa nghi, nhưng bản tính vẫn không thay đổi, người có kiếm tâm bất chính bọn họ sẽ không thu."

"Cho nên khi gặp phải một chút chuyện thì các ngươi nhớ rõ phải nhịn tí, hiểu không?"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Đã hiểu."

Sau đó hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, trêu chọc: "Loại chuyện trêu chọc mầm tai hoạ thế này mà ngươi cũng dám để cho sư đệ ngươi nói ra sao?"

Mục Phù Sinh nghĩ tới đây, sắc mặt trở nên nghiêm túc nói: "Được, ta đã biết, không cần phải nói tiếp nữa."

Chẳng lẽ, sư tôn của bọn họ . . . . . . . .

Công pháp hắ tu luyện lại đến từ chính sư môn của hắn.

Thế mà lại có liên quan tới công pháp mà Thạch Sinh tu luyện.

Đây là chuyện mà hắn cùng phụ thân hắn, hoàng chủ Vô Biên hoàng triều Mục Chính Đình có thể xác định chắc chắn!

Mục Phù Sinh bỗng nhiên xoay người, tiến đến trước mặt ngân giáp thống lĩnh.

Mặt hai người cách nhau rất gần.

Không phải hôn môi chính là đánh nhau.

Nhưng khi nhìn thấy ánh sáng lạnh trong mắt Mục Phù Sinh.

Ngân giáp thống lĩnh không cho rằng tên điện hạ cực kỳ quý mệnh, lại có lòng dạ sẽ hôn hắn . . . . . . .

"Bọn họ là bằng hữu của ta, ngươi... Đã hiểu chưa?"

Ngân giáp thống lĩnh lập tức quỳ một gối xuống đất, hoảng sợ nói: "Thuộc hạ hiểu rõ!"

Chẳng qua cũng không phải sợ Mục Phù Sinh.

Mà là hoảng sợ vì lời Mục Phù Sinh vừa nói!

Có thể khiến điện hạ nói ra hai chữ bằng hữu này từ trước tới nay không có một người nào.

Hắn tích mệnh cho nên hắn cẩn thận.

Vô Biên hoàng triều chính là chủ nhân Vô biên giới vực.

Vô biên giới vực lại là giới vực mạnh nhất ở vĩ độ thấp!

Mục Phù Sinh là điện hạ Vô Biên hoàng triều, người thừa kế vị trí hoàng chủ!

Cho nên bởi vì cẩn thận nên Mục Phù Sinh cũng không thổ lộ tình cảm.

Cũng sẽ không nói ra hai chữ bằng hữu với ai . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Côn Luân thành.

Vì tọa lạc bên dưới Côn Luân tuyết sơn nên được gọi thế này.

Côn Luân khách điếm chính là sản nghiệp trực thuộc phủ Thành chủ Côn Luân thành.

Giờ phút này ba người Diệp Thu Bạch đi tới nơi đây.

Lâm Giới và Mộ Tứ Sinh liền mang theo ba người rời khỏi Côn Luân thành tiến đến Tinh Vẫn Kiếm Tông!

Dọc theo đường đi.

Hai người Lâm Giới giới thiệu cho ba người Diệp Thu Bạch rất nhiều chuyện.

Tinh Vẫn Kiếm Tông ở phía đông Tinh Vẫn sơn mạch Vô Biên giới vực.

Là thế lực mà Tinh Vẫn Kiếm Hoàng sáng lập.

Khi đó Tinh Vẫn Kiếm Hoàng chính là cường giả đứng đầu mảnh giới vực này!

Dù hoàng chủ Vô Biên hoàng triều khi đó cũng phải kiêng kị hắn ba phần.

Cho nên thời kỳ đó chính là thời kỳ Tinh Vẫn Kiếm Tông phồn thịnh nhất, khách đến đầy nhà.

Là thế lực duy nhất có thể chống lại hoàng triều!

Nhưng hai bên cũng không có lục đục tranh đấu với nhau.

Hoàn toàn tương phản, hoàng chủ và Tinh Vẫn Kiếm Hoàng là bằng hữu thân thiết!

Sau đó chống cự Tà tộc ngoại vực cường đại xâm lấn mà Tinh Vẫn Kiếm Hoàng đã ngã xuống.

Tinh Vẫn Kiếm Tông không người nối nghiệp.

Không cách nào tránh khỏi chuyện dần dần xuống dốc.

Nếu như không phải có Vô Biên hoàng triều âm thầm bảo hộ.

Tinh Vẫn Kiếm Tông đã sớm bị đám bạch nhãn lang nuốt sạch sẽ rồi!

Nghe đến chỗ này.

Diệp Thu Bạch nhớ tới lời Mục Phù Sinh đã nhắc nhở bọn họ.

"Khó trách Tinh Vẫn Kiếm Tông sẽ đa nghi."

Lâm Giới cũng gật gật đầu nói: "Để Diệp huynh chê cười rồi."

Diệp Thu Bạch lại lắc lắc đầu cười nói: "Như vậy khá tốt, đúng là bởi vì đa nghi nên Tinh Vẫn Kiếm Tông mời chào đệ tử mới trải qua nhiều vòng tuyển chọn, sàng lọc, tâm tính mới đạt tiêu chuẩn."

Giống như Lâm Giới.

Mộ Tứ Sinh bên cạnh không có xen mồm, dù sao hắn vốn có chút thẹn thùng.

Nhưng dọc đường đi vẫn luôn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu.

Năm người nhanh chóng đi tới Tinh Vẫn sơn mạch . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận