Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 154 - Khởi động kế hoạch, Bắc Vực kinh hoảng

Bí cảnh đóng cửa, người còn sống đều trở về thế lực của mình.

Có người thu hoạch, có người tay không mà về.

Nhưng các thế lực lớn cũng không để ý điểm này.

Thượng cổ bí cảnh này có cấp bậc vượt qua tất cả các bí cảnh trước đây!

Thượng cổ bí cảnh này xuất thế cũng báo hiệu đại tranh chi thế chính thức mở màn.

Trước có thiên kiêu xuất thế, sau có cao nhân ánh đời hiện thân.

Phật môn luôn luôn điệu thấp cũng để Phật tử hành tẩu thế gian.

Thiên kiêu các tộc sôi nổi xuất thế.

Trận chiến đầu tiên liền nhanh chóng tiêu diệt một thế lực hàng đầu Bắc Vực.

Nội tình trận đạo chỉ đứng sau Thiên Trận môn của Trung Vực.

Giờ đây lại bất ngờ tấn công các thế lực ở Bắc Vực!

Chính là Tuyệt Trận tông chủ tu trận đạo.

Lạc Nhật vương triều.

Sau khi Lạc Nhật vương triều huỷ diệt Tuyệt Trận tông.

Đây là chuyện thứ nhất.

Cho nên Tuyệt trận tông không hề yếu!

Bởi vì chuyện của Diệp Thu Bạch mà thua thiệt mấy lần, yên lặng một khoảng thời gian.

Chuyện thứ hai khiến cả đại lục khiếp sợ đến từ Bắc Vực.

Thế lực đó cũng có danh tiếng ở bốn vực khác.

Làm xong cũng không thu binh thu tướng, tiếp tục hành động.

Không hổ là thế lực đứng đầu Bắc Vực.

Sau Tuyệt Trận tông là tới Thanh Nguyên tông.

Đại trận hộ tông đại trận sẽ không thể bị phá trong thời gian ngắn nếu như không có cường giả Hư Thần cảnh ra tay!

Tất cả mọi người trong tông đều bị chém giết, không lưu lại bất kỳ ai.

Ngay sau đó phẫn nộ nhìn về phía nam tử trẻ tuổi trước mắt, tức giận nói: "Hoàng Thiên Minh!"

Chiến hỏa lan tràn khắp tông.

Đúng vậy.

Giờ phút này.

Lạc Nhật vương triều lấy đâu ra tự tin?

Cũng là một thế lực lớn ở Bắc Vực.

Tuy thực lực của Lạc Nhật vương triều đứng đầu Bắc Vực, nhưng nếu các thế lực Bắc Vực liên hợp lại thì Lạc Nhật vương triều cũng không thể chống nổi.

Phải biết rằng.

Tự tin có thể chống lại toàn bộ thế lực ở Bắc Vực!

Trên dưới Thanh Nguyên tông đều vang vọng tiếng kêu thảm thiết!

Hắn bị phẫn nộ làm choáng đầu nên không suy nghĩ cẩn thận.

Nếu Lạc Nhật vương triều không có biện pháp đối ứng, không có thực lực tuyệt đối thì sẽ làm ra chuyện thế này sao?

Chỉ là tông chủ Thanh Nguyên tông không rõ.

Tông chủ Thanh Nguyên tông đau đớn, thống khổ.

Tông chủ Thanh Nguyên tông sửng sốt.

"Hoàng Thiên Minh" cười cười, cõng đỉnh quan tài nói: "Thì tính sao, ngươi cảm thấy ta không có nghĩ tới chuyện này sao?"

"Lạc Nhật vương triều làm ra chuyện táng tận thế này, chẳng lẽ không sợ toàn bộ Bắc Vực liên hợp chống lại các ngươi sao?!"

Sắc mặt tông chủ Thanh Nguyên tông trở nên khó coi, hỏi: "Chẳng lẽ các ngươi liên hợp với thế lực khác?"

Hoàng Thiên Minh cũng không có trả lời mà giơ tay.

Một luồng sương đen vọt tới thân thể tông chủ Thanh Nguyên tông!

Tông chủ Thanh Nguyên tông kinh hoảng, vội vàng chống cự.

Nhưng đối mặt với sương đen thì lại bó tay không biện pháp.

Sương đen hội tụ thành một bàn tay nắm lấy đầu tông chủ Thanh Nguyên tông!

"Ngươi..."

Chỉ kịp thốt lên một chữ.

Thân thể tông chủ Thanh Nguyên tông già đi với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được!

Ngược lại đóng quân ở Thanh Nguyên tông dưỡng sức.

Cũng không có rút quân về vương triều.

Sau khi Lạc Nhật vương triều nghiền nát Tuyệt Trận tông, huỷ diệt Thanh Nguyên tông.

Ngũ Đức Thời nghiêm túc nhìn Vân Cảnh, nói: "Vân lão, Lạc Nhật vương triều rất hung hăng nha, chỉ sợ sẽ không dừng tay đâu."

Vân Cảnh và Ngũ Đức Thời đang ở trong đại điện trao đổi việc này.

Ở Tàng Đạo thư viện Bắc Vực.

Hoàng Thiên Minh thu tay lại.

Hắn khinh miệt nhìn thoáng qua thi thể tông chủ Thanh Nguyên tông, hừ lạnh, nói: "Thế này mà làm tông chủ? Huyết nhục, nguyên khí quá nhiều tạp chất."

"Còn không bằng tông chủ Tuyệt Trận tông kia."

"Người thời đại này thật sự tệ."

Nói xong những lời này, Hoàng Thiên Minh mới cõng quan tài xoay người rời đi.

Một nén nhang sau.

Thanh Nguyên tông bị huỷ diệt hoàn toàn!

Tông môn bị tàn sát sạch, không một người còn sống.

Tin tức giống như ôn dịch lan truyền khắp Bắc Vực!

Thân thể tông chủ Thanh Nguyên tông như chỉ còn lại một lớp da!

Chỉ trong mấy phút.

Nguyên khí, huyết nhục cùng với thọ nguyên đều bị bàn tay hội tụ từ sương đen hút sạch.

Sắc mặt cũng từ trắng bệch hóa thành xanh mét, ngay sau đó trở nên như vỏ cây khô.

Thân thể hắn thể bắt đầu khô quắt.

Bàn tay do sương đen hội tụ đang hấp thu nguyên khí của tông chủ Thanh Nguyên tông.

Vân Cảnh gật đầu nói: "Lạc Nhật vương triều lòng muông dạ thú, xem ra muốn ra tay với các thế lực Bắc Vực."

"Sao hắn dám!"

Ngũ Đức Thời phẫn nộ, vỗ bàn đứng dậy!

"Hắn thật sự không sợ các thế lực Bắc Vực liên hợp sao?"

Vân Cảnh chậm rãi nói: "Đức Thời, gặp chuyện lớn thì phải bình tĩnh, ngươi như vậy còn có thể suy nghĩ vấn đề gì sao?"

"Lạc Nhật vương triều làm như vậy, tự nhiên có lòng tin."

"Nếu không chính là tự chịu diệt vong."

Ngũ Đức Thời thở phào, đỡ ghế ngồi xuống nói: "Vân lão, hiện tại nên làm gì bây giờ?"

Vân Cảnh làm định hải thần châm của Tàng Đạo thư viện Bắc Vực.

Kiếm tu đệ nhất Bắc Vực.

Chỉ đứng sau Hoàng Nhất Thống.

Là tồn tại xếp hạng thứ bảy Võ bảng Tứ Vực.

Vân Cảnh híp mắt lại,"Liên hợp tất cả các thế lực Bắc Vực đi, người Lạc Nhật vương triều không có ý tốt."

"Thành lập thông đạo kết nối tất cả các thế lực Bắc Vực mới có sức phản kháng lúc Lạc Nhật vương triều xuất động."

Ngũ Đức Thời gật gật đầu,"Ta đây làm ngay."

Lúc Ngũ Đức Thời muốn rời thì Vân Cảnh lại nói.

"Từ từ."

"Không được ỷ y, nếu đối phương dám phát động chiến tranh thì đã chuẩn bị ứng phó khi các thế lực Bắc Vực liên hợp."

"Gọi học viên, trưởng lão Tàng Đạo thư viện nhanh chóng trở về, đồng thời để người các thế lực khác chuyển đến gần Tàng Đạo thư viện hơn."

Ngũ Đức Thời gật gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

Vân Cảnh thở dài ra khỏi đại điện, nhìn về phía không trung.

Mây đen che lấp mặt trời.

Một mảnh ảm đạm.

Mưa rơi xuống, giống như cả Bắc Vực đang khóc.

Vân Cảnh vươn tay, tùy tiện để giọt mưa rơi vào người mình, lẩm bẩm: "Lạc Nhật vương triều... Rốt cuộc dựa vào cái gì?"

Trong lòng hắn có loại dự cảm không tốt.

Xem ra chuyện lần này không đơn giản. ...

Ở Nam Vực, Tàng Đạo thư viện.

Đám người Diệp Thu Bạch đã về tới Thảo Đường.

Hiện giờ hắn cũng biết được tin tức này.

Diệp Thu Bạch cau mày.

Thực lực của Lạc Nhật vương triều mạnh như vậy sao?

"Sư tôn, ta muốn đi xem."

Lục Trường Sinh vừa định nói chuyện lại bị Tần Thiên Nam cắt ngang.

"Thu Bạch, không cần xúc động."

"Hiện giờ, chúng ta còn không biết Lạc Nhật vương triều dựa vào cái gì."

"Chúng ta nên yên tĩnh quan sát."

Diệp Thu Bạch nghe xong cũng chỉ có thể gật gật đầu.

Hiện giờ hắn còn không đủ sức thay đổi toàn bộ chiến cuộc.

Trong chiến tranh, cảnh giới của một người như hắn chung quy vẫn không đủ.

Lục Trường Sinh liếc liếc Diệp Thu Bạch, nói: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, tu luyện đi."

(Hoàng Nhất Thống là Võ bảng Tứ Vực thứ năm.

Vân Cảnh là thứ bảy.

Phía trước có sai lầm.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận