Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 400 - Phong tỏa không gian

. . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Trước khi Tiểu Hắc tiến vào trong điện thì Lục Trường Sinh đã thông qua cảm ứng hơi thở đi tới nơi đây.

Tự nhiên người đánh thức Diệp Thu Bạch cũng là Lục Trường Sinh.

Nam tử tóc đen đi tới trước mặt Lục Trường Sinh, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.

Lực lượng thân thể đã được phát động, chỉ cần có khác thường nam tử tóc đen sẽ lập tức ra tay!

Hoặc là kéo dài khoảng cách!

Dù sao nam tử áo trắng thần bí trước nắt thế mà tránh được Ma uyên cảm ứng!

Nếu không phải nam tử này nói chuyện trong Ma uyên dẫn tới không khí dao động, e là Ma uyên cũng không cách nào nhận ra được tên này tồn tại!

Bởi vì mình nói chuyện nên bị phát hiện sao?

Bắt đầu nghiêm túc ghi ghi chép chép gì đó.

"Ngươi đến tột cùng là ai? Lại vì sao đến đây!"

Vì thế Lục Trường Sinh lấy ra một quyển sách.

Nhưng có thể khẳng định là mạnh hơn hắn nhiều rồi!

Nam tử tóc đen nhìn động tác của Lục Trường Sinh mà không khỏi sửng sốt.

Có thể tránh né Ma uyên cảm ứng.

Trí nhớ tốt không bằng ngòi bút cùn!

Dù nam tử tóc đen tự nhận thực lực bản thân không yếu nhưng vẫn không cách nào hoàn mỹ tránh được Ma uyên cảm ứng!

Vậy nam tử áo trắng này có như thế nào, không cách nào ước đoán.

Về sau nhất định phải sửa lại tật xấu này.

Chẳng lẽ ghi chép tình báo?

Lục Trường Sinh gãi gãi đầu.

Kết quả là nam tử tóc đen càng khẩn trương hơn, tràn ngập địch ý với Lục Trường Sinh.

Thói quen này hắn đã bắt đầu từ lúc học tiểu học ở kiếp trước, chính là bị ép hình thành.

Đây là đang làm gì?

"Đừng khẩn trương đừng khẩn trương, ta không có tới đánh nhau nha."

Hình như nhận ra nam tử tóc đen chuẩn bị động thủ.

"Tự nhiên là vì giảm bớt phiền toái."

Một khi bại lộ thì những kẻ phản loạn sẽ biết, hậu quả khó mà tưởng tượng!

"Vậy càng không cần khẩn trương, ta cũng sẽ không hại hắn."

Bởi vì bây giờ không thể để lộ thân phận của Ma Chủ.

"Ta là sư tôn của hắn."

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nam tử tóc đen nghe xong nhíu mày nói:

Hiện giờ Ma Chủ vẫn còn quá yếu!

"Ma chủ mà ngươi nói là Tiểu Hắc đi?"

Nam tử tóc đen gật gật đầu.

Lục Trường Sinh nói:

Lục Trường Sinh dừng ghi chép, thu hồi quyển sách, xua tay nói:

Lục Trường Sinh suy nghĩ chút mới đáp:

"Vậy vì sao ngươi che giấu hơi thở khi tiến đến chỗ này?"

Nam tử tóc đen sửng sốt, ngay sau đó nói:

Lục Trường Sinh không có giấu giếm.

Nếu giấu giếm phỏng chừng nam tử tóc đen này sẽ lập tức coi hắn là địch nhân rồi ra tay.

Trước không nói có đánh thắng được không.

Đến lúc đó sẽ liên lụy nhân quả.

Giết chết thì sẽ không sợ liên lụy nhưng Lục Trường Sinh cảm thấy không cần thiết.

Bởi vì tên nam tử tóc đen này đứng bên phía Tiểu Hắc.

Lục Trường Sinh nói:

"Ta chỉ đến xem an nguy của đồ đệ mà thôi."

Nghe đến đây nam tử tóc đen liền thả lỏng cảnh giác.

Quay đầu nói: "Nếu không thì. . . . . . Ta trực tiếp mang Tiểu Hắc mang đi đi? Từ bỏ đồ vật ở nơi này?"

Lục Trường Sinh ngừng lại, nhíu mày.

"Sau khi ra khỏi Ma uyên, có khả năng Ma Chủ sẽ càng gần kề nguy hiểm, sẽ bị một ít kẻ thù chú ý, cho nên còn xin tiền bối bảo hộ Ma Chủ nhiều hơn."

Nam tử tóc đen nhìn bóng dáng của Lục Trường Sinh, khom người nói:

Chuyện rất bình thường.

Không chịu lộ ra thân phận là đặc quyền của cường giả.

Có thể có thực lực cường đại thế này.

Nam tử tóc đen tự nhiên cho rằng Lục Trường Sinh đến từ giới vực vĩ độ cao.

Đồng thời là mấy người có thực lực đứng đầu vĩ độ cao.

Ở giới vực vĩ độ cao, với mạng lưới tình báo của Ma Vực tự nhiên không có khả năng không biết các cường giả hàng đầu ở vĩ độ cao!

Nhưng mà nam tử tóc đen lại nhận không ra Lục Trường Sinh là ai.

Lục Trường Sinh lắc đầu nói:

"Ta không có danh khí gì, ta là ai, có biết hay không cũng không quan trọng."

"Được rồi, nếu đã xong chuyện thì ta liền rời đi."

Nghe đến đây, nam tử tóc đen cũng không có ngoài ý muốn.

"Như vậy là ta mạo muội, không biết tiền bối là cường giả phương nào?"

Nam tử tóc đen nói:

Tồn tại cấp bậc này có thể tránh thoát Ma uyên cảm ứng là chuyện hết sức bình thường.

Hơn nữa sư tôn hắn có thể tùy ý lấy ra một kiện cực phẩm Thánh Binh cho đồ đệ của mình.

Phía trước nghe Ma Chủ nói đã bái sư.

Nếu nói như vậy thì hợp lý.

Nam tử tóc đen: "???"

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn nhanh chóng biến mất.

Chắc chắn nơi đây có đồ vật cực kỳ quan trọng với Tiểu Hắc.

Thân là sư tôn, vì muốn hắn dính ít nhân quả mà mạnh mẽ dẫn hắn rời đi thì cũng quá mức ích kỷ.

Nghĩ đến đây.

Lục Trường Sinh không khỏi thở dài.

Những người sau phỏng chừng sẽ càng thêm bất ổn nha. . . . . .

Nếu không đi thì đến Ma Vực môt chuyến?

Trực tiếp giải quyết hết mấy kẻ gì đó?

Thôi thôi.

Không thể can thiệp quá sâu vào chuyện của đồ đệ.

Làm vậy có khả năng sẽ mạnh mẽ thay đổi quỹ đạo trưởng thành của bọn họ.

Con đường tương lai cũng sẽ phát sinh biến hóa.

Hiện tại ít nhất là đã biết nguy cơ.

Trước đó thì không biết nguy cơ từ đâu.

Đã biết so với không biết, cái nào phiền toái hơn, hẳn là không cần nhiều lời đi?

Lục Trường Sinh một đường rời khỏi Ma uyên.

Nhưng trong khoảnh khắc Lục Trường Sinh rời khỏi Ma uyên lại bị một sợi khí cơ hấp dẫn.

Sau trong bình nguyên màu đen bên ngoài Ma uyên.

Không gian đang dao động một cách kịch liệt!

Nơi đó có chuyện gì đây?

Lục Trường Sinh phóng thích khí cơ, lặng yên không một tiếng động dò xét nơi xuất hiện không gian dao động.

Ở nơi đó.

Không gian run rẩy cực kỳ kịch liệt!

Giống như có khả năng nứt toạc bất kỳ lúc nào!

Mà trong không gian thì lại tràn ngập sương đen vô tận.

Sương đen bên trong, để lộ ra ngập trời tà lực!

Giống như có thứ gì đang ở bên kia không gian thi triển nào đó công pháp hoặc bảo bối gì đó, muốn xé rách không gian!

Tà lực sao?

Cỗ tà lực này giống tà lực mà đám Tà tộc lần trước phát ra nha!

Chẳng lẽ là Tà tộc ngoại vực muốn tiến hành đột phá từ nơi này sao?

Trước đó nghe Mục Phù Sinh báo cáo.

Mục đích bọn họ đi vào nơi này là vì ngăn cản kế hoạch của Tà tộc ngoại vực.

Tuy rằng không biết kế hoạch là gì nhưng tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Lục Trường Sinh phỏng đoán.

Có lẽ Tà tộc ngoại vực tiến vào Ma uyên là vì giúp Tà tộc từ bên kia không gian tiến vào đây?

Đương nhiên đây cũng chỉ là phỏng đoán của hắn.

Sau khi suy tư một lúc.

Lục Trường Sin quyết định đi xem xem.

Hắn che giấu hơi thở, tránh né nhãn tuyến bên trong sương đen tiến tới.

Nhìn không gian trước mắt đang không ngừng run rẩy, Lục Trường Sinh lại suy nghĩ.

Rồi sau đó thò tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện có từng cổ tự huyền diệu.

Một đám cổ tự thoát khỏi lòng bàn tay Lục Trường Sinh, tràn ra vùng không gian đang không ngừng run rẩy.

Ngay sau đó.

Lực lượng bên trong cổ tự bắt đầu liên kết với nhau!

Từng luồng lực lượng trấn áp bắt đầu phong ấn vùng không gian đang không ngừng run rẩy này!

Lục Trường Sinh phủi phủi tay nói:

"Mặc kệ như thế nào, phong tỏa không gian nơi này trước."

Làm xong hết thảy, Lục Trường Sinh vui vẻ huýt sáo, cười hì hì rời khỏi nơi đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận