Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 618 - Trận đầu tiên

. . . . . . . .

Chiến tích của Chiến Thiên Hành nhanh chóng truyền tới tai mọi người.

Khi Sở Lam nghe đến sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.

Là đệ tử thân truyền của Hoắc Chính Hành, thiên kiêu đệ nhất Thiên Kiếm Phong.

Tự nhiên hắn mạnh hơn Trang Tử Đống một bậc rồi.

Thậm chí dùng tu vi nửa bước Trọc Tiên cảnh chống lại cường giả Trọc Tiên cảnh sơ kỳ cũng có thể làm được!

Thậm chí có thể toàn thân lui ra.

Nhưng mà Chiến Thiên Hành này thì sao?

"Trước đó các ngươi đã biết chiến tích của Chiến Thiên Hành này?"

"Vậy làm sao các ngươi biết được kết quả?"

Chênh lệch to lớn đến thế nào chứ?

Diệp Thu Bạch và Trì Bỉnh đều lắc lắc đầu.

Không phải chống lại!

Tương đương với Trang Tử Đống.

Dùng tu vi nửa bước Trọc Tiên cảnh chém giết hai tên cường giả Trọc Tiên cảnh.

Lúc mới vừa lên đài.

Hơn nữa là hai tên!

Phải biết rằng đây là chém giết!

Nghe vậy.

Diệp Thu Bạch lạnh nhạt nói:

Sau khi Trang Tử Đống bị nâng trở về, Sở Lam nhìn về phía Diệp Thu Bạch cùng Trì Bỉnh, cảm thấy khó hiểu hỏi:

"Cảm giác."

Cảnh giới mà Chiến Thiên Hành lộ ra cũng cảnh chỉ là nửa bước Trọc Tiên.

Khi đó Diệp Thu Bạch cùng Trì Bỉnh đều khẳng định chắc nịch là Trang Tử Đống phải thua!

Một tên đệ tử trước kia vô danh mờ nhạt ở nội môn Thiên Kiếm Phong như tên này thật sự có chút không bình thường.

Bởi vì kinh nghiệm thực chiến quá phong phú cho nên hắn mới có thể nhận thấy được sự nguy hiểm của Chiến Thiên Hành.

Sắc mặt Sở Lam trở nên khó coi.

"Cảm giác."

Tuy rằng Sở Lam hắn mạnh hơn Trang Tử Đống nhưng cũng không mạnh hơn quá nhiều.

Trì Bỉnh đồng thời nói:

Người Thiên Mệnh Tông cũng cười lạnh nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Phải biết rằng người ta còn chưa thèm dùng tới chuôi đao trong tay!

Đối mặt với Chiến Thiên Hành đồng dạng cũng không có bất kỳ phần thắng nào.

Diệp Thu Bạch quay đầu nhìn Trì Bỉnh.

Cuồng!

Quá cuồng!

Nhưng lại không có biện pháp phản bác.

Nhưng còn Trì Bỉnh?

"Nếu người tiếp theo của Thiên Kiếm Phong các ngươi cũng như hắn thì không cần lên đài nữa."

Chiến Thiên Hành nhìn về phía dưới đài, nhàn nhạt nói:

Lúc này.

Chiến Thiên Hành khẽ nhíu mày:

"Kiếm tu đều do dự không quyết đoán như thế sao?

Đánh không lại thì không đánh nữa, còn đán được thì nhanh chóng lên đài, cọ tới cọ lui còn tu kiếm gì nữa?"

Sở Lam cắn răng tiến lên trước một bước, vừa định lên đài thì bả vai lại bị đè xuống.

Chỉ thấy có một bàn tay đặt lên vai, quay đầu lại thì đúng là Diệp Thu Bạch!

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Để ta lên đi."

Sở Lam do dự một chút, hỏi:

"Được không?"

Sắc mặt tông chủ Thiên Mệnh Tông hơi ngưng trọng.

Chẳng lẽ. . . . . .

Bên trong có hơi thở của một tên kiếm tu, hình như cực kỳ tương tự với hơi thở của tên này.

Tình báo mang về tới cùng với cỗ hơi thở trong hồn bài vỡ vụn.

Lúc sau tông chủ Thiên Mệnh Tông tức giận âm thầm phái người tới Vô biên giới vực điều tra.

Trước đó người Thiên Mệnh Tông gần như bị chim nhỏ diệt hết ở Vô biên giới vực.

"Kiếm không tồi nhưng cảnh giới của ngươi không được, chênh lệch to lớn cũng không phải là kiếm trong tay ngươi có thể đền bù."

Người quan chiến bên dưới cũng đã nhận ra cảnh giới của Diệp Thu Bạch.

Mới Biến Huyết cảnh sơ kỳ?

Mọi người ngạc nhiên sau đó mới ôm bụng cười cười to.

"Sao mới Biến Huyết cảnh sơ kỳ mà dám lên đài vậy?"

"Nhưng mà không thể không nói sau khi nghe được chiến tích của Chiến Thiên Hành mà một tên Biến Huyết cảnh sơ kỳ còn dám lên đài, rất có dũng khí."

"Dũng khí có ích lợi gì? Vạn vực thi đấu không màng sinh tử, đến lúc đó chết trong tay Chiến Thiên Hành, dũng khí có thể cứu mạng sao?"

Tông chủ Thiên Mệnh Tông là người mang đội lần này.

Khi hắn ở trên không nhìn thấy Diệp Thu Bạch lên đài, cảm nhận được hơi thở có chút quen thuộc.

Chiến Thiên Hành nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Thu Bạch, hơi nhướng mày.

Hỗn Nguyên Tiên Kiếm xuất hiện trong tay.

Nói xong liền nhảy lên luận đạo đài trước ánh mắt chăm chú của mọi người!

"Nhưng mà vẫn có tự tin."

Diệp Thu Bạch cười cười:

"Thử mới biết."

Một người từ hạ giới mà có thể tiến vào giới vực trung vĩ độ trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa còn đại biểu Thiên Kiếm Phong tham gia thi đấu sao?

Tuy rằng cảnh giới không đáng nhắc tới nhưng thời gian phát triển lại quá ngắn.

Trong tay còn có một thanh kiếp cấp bậc Thiên Tiên nữa.

E là cao tầng Thiên Kiếm Phong cho hắn hoặc nhận được truyền thừa của đại năng thượng cổ.

Người như vậy e là có sức uy hiếp. . . . . .

Nghĩ tới đây.

Tông chủ Thiên Mệnh Tông liền truyền âm.

Truyền cho Chiến Thiên Hành cùng với ba tên đệ tử Thiên Mệnh Tông còn lại.

"Nhất định phải chém giết người này."

Làm tông chủ một tông.

Dù đối phương là tiểu bối hắn cũng quyết không cho phép có một chút ít uy hiếp có thể ảnh hưởng đến tương lai của tông môn mình tiếp tục tồn tại!

Chiến Thiên Hành gật gật đầu.

Ngay sau đó nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói:

"Hiện tại nhận thua còn kịp."

Diệp Thu Bạch nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay, cười nói:

"Dù sao cũng phải thử mới biết được."

Lúc này tiếng Hoắc Chính Hành cũng vang lên trong đầu Diệp Thu Bạch.

"Cẩn thận, mới vừa rồi ánh mắt tông chủ Thiên Mệnh Tông nhìn ngươi tràn ngập sát ý, lại tiến hành truyền âm với đệ tử Thiên Mệnh Tông, tuy rằng không biết nội dung ra sao nhưng chắc chắn là bất lợi với ngươi."

Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu.

Lão giả phía trên nhìn thấy cảnh này cũng không có nói thêm gì mà phất phất tay:

"Bắt đầu đi."

Lúc này thí độ của Chiến Thiên Hành khác thường, lại chủ động xuất kích, vỗ một chưởng về phía Diệp Thu Bạch!

Vẫn chưa dùng đao!

Chỉ là một chưởng này của Chiến Thiên Hành ẩn chứa đầy sát khí, uy thế so với lúc đánh bại Trang Tử Đống còn tốt hơn!

Đao ý cuồn cuộn hội tụ vào lòng bàn tay Chiến Thiên Hành trong khoảnh khắc này.

Vỗ thẳng tới Diệp Thu Bạch!

Không gian tức khắc có gợn sóng nổi lên!

Tròng mắt Diệp Thu Bạch hơi co lại, đúng là thực lực của Chiến Thiên Hành rất mạnh.

Cũng không cho phép hắn khinh địch!

Hỗn Nguyên Tiên Kiếm chỉ về phía trước.

Tức khắc kiếm ý Siêu phàm cảnh liền trải rộng toàn bộ luận đạo đài trong nháy mắt.

Trong lúc nhất thời, trên đài không chỗ nào mà không có kiếm ý.

Kiếm đạo Siêu phàm cảnh sao?

Mọi người cảm thấy kinh hãi.

Với tu vi này mà đã có thể luyện kiếm đạo đến Siêu phàm cảnh rồi?

Chiến Thiên Hành cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

"Xem ra, ngươi cũng không phải muốn thể hiện."

"Ta thật sự muốn nhìn xem kiếm đạo siêu phàm của ngươi có thể phát huy ra mấy phần uy lực!"

Bước chân giậm mạnh xuống sàn luận đạo đài.

Thân thể Chiến Thiên Hành giống như một đạo lôi quang, trong thời gian ngắn liền đi tới trước người Diệp Thu Bạch.

Bàn tay hóa đao chém xuống!

Diệp Thu Bạch giơ ngón tay về trước!

Kiếm ý bao phủ luận đạo trên đài ầm ầm bùng nổ trong khoảnh khắc.

Kiếm ý từ bốn phương tám hướng hóa thành từng thanh trường kiếm chém tới Chiến Thiên Hành.

Chiến Thiên Hành cũng không có khả năng không quan tâm.

Bàn tay vẫn đánh xuống, một cái tay khác đạt trên loan đao, bộc phát ra từng đợt từng đợt đao mang!

Đao ý Vô thượng chi cảnh!

Tuy rằng thấp hơn kiếm ý của Diệp Thu Bạch một cảnh giới.

Nhưng dựa vào tu vi bản thân lại có thể cứng rằn bổ khuyết sự chênh lệch.

Cùng lúc, ngón tay của Diệp Thu Bạch cũng va chạm với bàn tay Chiến Thiên Hành!

Ầm!

Kiếm ý cùng đao ý lại hiện ra thế phân hóa hai cực khuếch tán ra hai bên.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Diệp Thu Bạch lui về phía sau mười bước.

Còn Chiến Thiên Hành cũng lùi lại sáu bước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận