Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 380 - Đôi mắt trong chỗ sâu

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nhìn sắc mặt của Lục Trường Sinh.

Liễu Tự Như hơi lui về sau một bước.

Hắn cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Lục Trường Sinh muốn gia cố bình chướng vĩ độ như thế nào.

Loại bình chướng không rõ lai lịch, không biết hình thành như thế nào thì làm sao mà gia cố?

Lục Trường Sinh cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Loại bình chướng này cũng không phải trận pháp.

Đồng thời cũng không phải do linh khí đúc thành.

Dù sao trước đó hắn cũng không có miệt mài theo đuổi không gian chi lực.

Lục Trường Sinh liền đưa bàn tay ra, muốn tiếp xúc không gian bình chướng.

Muốn rõ kết cấu của bình chướng này có phải yêu cầu lĩnh ngộ không gian đạo tắc hay không?

Nghĩ tới đây.

Không gian đạo tắc!

"Nếu không có thủ đoạn đặc thù thì tay ngươi tay sẽ bị không gian chi lực cắt thành thịt nát."

Giống như một loại ý cảnh hơn. . . . . .

Thấy cảnh này, Liễu Tự Như kinh hãi ngăn cản:

Đây là lực lượng chủ yếu cấu thành loại bình chướng này.

Không, loại lực lượng này đã ở trên ý cảnh, là quy tắc chi lực!

Cho nên nói muốn biết rõ kết cấu của bình chướng vĩ độ thì nhất định phải cảm ngộ không gian đạo tắc.

Đồng tử hắn co rút lại!

Hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ lĩnh ngộ không gian ý cảnh.

Không ngừng run rẩy, tựa như có động đất vậy.

"Đừng đụng vào!"

Nói xong chữ cuối cùng, sắc mặt Liễu Tự Như dần tràn đầy khiếp vì cảnh tượng trước mắt.

Liễu Tự Như: ". . . . . ."

Ngược lại Lục Trường Sinh còn có chút khó hiểu nhìn về phía Liễu Tự Như, giống như đang hỏi.

Tuy rằng Lục Trường Sinh mạnh hơn hắn nhưng cũng không đến mức giống như một người không có việc gì nha!

Không ngừng có không gian chi lực cuồng bạo từ bình chướng tràn ra!

Liễu Tự Như bụm mặt, loại yêu nghiệt này không phải hắn có thể tưởng tượng.

Chỉ thấy bàn tay Lục Trường Sinh đã đặt trên bình chướng.

Liễu Tự Như bắt đầu suy xét, có nên báo cho cao tầng biết hay không, để cho bọn họ xếp hạng lại.

Thật sự là một tồn tại vô địch sao?

Giống như không có chuyện gì có thể làm khó Lục Trường Sinh.

Nhưng mà không cách nào dao động Lục Trường Sinh!

Rốt cuộc là thân thể khủng bố đến cỡ nào mới có thể làm được chuyện này?

Liễu Tự Như không biết chính là thân thể Lục Trường Sinh xem như là thể chất đứng đầu trong vũ trụ này rồi, không một ai có thể sánh bằng.

Không có việc gì. . . . . .

Ngươi vừa nói cái gì?

Đồng thời có khả năng không giữ nổi cánh tay!

Với thực lực của hắn tiếp xúc với không gian bình chướng mà không dùng thủ đoạn cũng sẽ bị trọng thương.

Thật là biến thái nha. . . . . .

Hẳn là Lục Trường Sinh có thể tiến vào vị trí thứ hai.

Còn người thứ nhất?

Nghĩ đến người nọ. . . . . .

Sắc mặt Liễu Tự Như liền trở nên ngưng trọng.

Đó là quái vật thật sự. . . . . .

Cũng là tồn tại mà bọn hắn không có khả năng mượn sức.

Hơn nữa dù không cách nào mượn sức thì Ám Vực cũng không dám dễ dàng đắc tội nhân vật đó.

Nói trở về.

Lục Trường Sinh đã nhắm lại hai mắt.

Lại nửa nén nhang trôi qua. . . . . .

Đối với yêu nghiệt này, hắn đã không còn lời nào để nói.

Liễu Tự Như bất đắc dĩ buông tay.

Chỉ mới qua nửa nén nhanh thôi mà đã làm được này một bước!

Ban đầu không gian đạo tắc chi lực còn công kích Lục Trường Sinh thế mà hiện tại lại trông như chào đón, vui đùa với hắn, lưu động chung quanh.

Đồng thời trở nên càng thêm huyền diệu.

Thiên phú có cao cỡ nào cũng phải nhìn cơ duyên.

Huống hồ không gian đạo tắc chính là đạo tắc cấp cao!

Cảm ngộ khó khăn hơn các đạo tắc khác không ít.

Bất quá.

Đặt trên người Lục Trường Sinh thì sẽ không thấy kinh ngạc.

Cũng không đánh giá là có điên hay không hoặc là có thể cảm ngộ được hay không.

Giờ phút này Liễu Tự Như đang đoán là Lục Trường Sinh sẽ mất bao lâu để ngộ ra không gian đạo tắc.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Không gian chi lực quanh Lục Trường Sinh càng nồng đậm hơn.

Đạo tắc vốn cực kỳ khó lĩnh ngộ.

Nếu là những người khác hành động thế này, Liễu Tự Như sẽ kinh ngạc.

Là đang cảm ngộ không gian đạo tắc sao?

Liễu Tự Như thầm nghĩ.

Chỉ là đang điên cuồng hấp thụ không gian đạo tắc, cảm ngộ không gian đạo tắc cùng với kết cấu của bình chướng vĩ độ này.

Mặc cho không gian đạo tắc cuồng bạo chạm vào thân thể, không chút dao động.

Không gian ý cảnh quanh thân Lục Trường Sinh đã có sự biến đổi. . . . . .

Thậm chí còn chậm rãi đồng hóa cùng không gian đạo tắc mà bình chướng vĩ độ phóng thích!

Lại qua một lúc.

Lục Trường Sinh mở mắt.

Hai mắt cực kỳ thâm thúy, giống như hố đen vô tận!

Không gian ý cảnh trong cơ thể hoàn toàn chuyển hóa vì không gian đạo tắc trong khoảnh khắc này!

Chỉ trong thời gian hai nén nhang . . .

Lục Trường Sinh hoàn toàn lĩnh ngộ không gian đạo tắc.

Liễu Tự Như không ngừng run rẩy. . . . . .

Đạo tắc dễ lĩnh ngộ thế này?

Nửa canh giờ?

Lĩnh ngộ không gian đạo tắc?

Dù nói như thế nào cũng quá mức biến thái đi?

Thật sự xem không gian đạo tắc là cải trắng bên đường sao. . . . . .

Ngay sau đó.

Lục Trường Sinh cũng không có rút bàn tay trở về mà là phóng thích không gian đạo tắc chi lực vừa lĩnh ngộ ra.

Không ngừng dung hợp với lực lượng từ bình chướng vĩ độ.

Nhìn trộm kết cấu bên trong!

Chỉ có biết được kết cấu của bình chướng vĩ độ mới có thể gia cố, thậm chí cải tạo nó!

Nhưng khi Lục Trường Sinh nhìn trộm thì lại không có thấy đơn giản như trong dự kiến.

Kết cấu bình chướng là một mảnh hỗn độn, chính là hỗn độn chi khí từ thuở thiên địa sơ khai khi!

Nói cách khác, bình chướng không gần do không gian đạo tắc cấu thành mà còn có thêm một tia hỗn độn chi khí!

Trách không được lại kiên cố thế này, chỉ có dựa vào đặc thù thủ đoạn mới có thể xuyên qua.

Chỉ cần dính một chút hỗn độn chi khí đã đủ khiến cho một người, một vật phẩm trở nên vô cùng cường đại.

Ngay cả Lục Trường Sinh cũng có chút tò mò.

Vì sao nơi này lại có hỗn độn chi khí?

Kẻ hay đọc các tiểu thuyết huyền huyễn như hắn tự nhiên biết rõ hỗn độn chi khí biến thái đến mức nào.

Hơn nữa, hỗn độn chi khí xuất hiện ở chỗ này tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.

Có người cố ý đưa nó tới nơi này, đồng thời còn thiết lập bình chướng vĩ độ.

Lục Trường Sinh còn suy nghĩ tới vì sao phải dùng thủ bút to lớn để thiết lập bình chướng?

Vì sao phải phân chia ra ba vùng vĩ độ?

Bên trong có bí ẩn gì?

Lục Trường Sinh càng nghĩ thì sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.

Có khả năng liên quan đến một ít bí mật không người biết.

Nghĩ tới đây.

Lục Trường Sinh thu lại đạo tắc chi lực rót vào trong bình chướng.

Đồng thời cũng thu tay trở về.

Liễu Tự Như hỏi: "Làm sao vậy?"

"Thất bại hả?"

Lục Trường Sinh lắc lắc đầu.

Hắn cảm thấy mình không thể thâm nhập sâu thêm nữa hoặc là gia cố tầng bình chướng vĩ độ này.

Nếu như gia cố thì có khả năng liên lụy đến bí mật nào đó.

Như vậy sẽ nhiễm phải nhân quả.

Lục Trường Sinh không muốn nhiễm phải tầng nhân quả này.

Vì thế cũng chỉ có thể từ bỏ ý tưởng gia cố bình chướng.

Tuy rằng không cách nào gia cố bình chướng nhưng Lục Trường Sinh vẫn thiết lập rất nhiều trận pháp quanh khu vực bình chướng.

Sau đó liền cùng Liễu Tự Như trở về.

Hết thảy mọi chuyện đều bị một đôi mắt ở sâu trong không gian quan sát. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận