Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 941 - Cung chủ các ngươi không nói cho các ngươi biết sao?

. . . .

Giờ phút này.

Ở Vô biên giới vực.

Hai tên cường giả Thần Vương cảnh đỉnh của Vong Hồn Linh Cung đang ôm ngực, cười lạnh nhìn phía những người bên dưới đang không ngừng chống cự.

Đám con kiến vẫn không ngừng chống cự.

Dù cho thân chết vẫn gào thét đấu tranh anh dũng.

Sau khi chết phát ra tiếng rống giận đầy bi tráng.

Trong mắt bọn họ là một vở kịch rất vui.

"Vô biên giới vực thà chết chứ không chịu khuất phục!"

Một nữ tử áo đen nghe xong có chút tò mò:

Sau khi nghe được lời tên này nói.

A?

"Nên từ bỏ chống cự đi, cứ tiếp tục như vậy thì đám con kiến Vô biên giới vực như các ngươi sẽ chết không còn một mảnh."

Giống như tiếng sấm!

Thú vui là nhìn đám con kiến này chết đi sau đó sau linh hồn bị thu gặt.

"Nơi hoang dã này làm sao có thể có tồn tại uy hiếp được chúng ta đây? Quả thực là trò cười. . . . . ."

Mục Chính Đình kiên nghị nhìn thẳng, trong mắt tràn ngập sự bi thống.

Một tên nam tử áo đen cười lạnh nói:

"Thời điểm người kia trở lại chính là giờ chết của các ngươi!"

Chỉ cần giết chết ta thì các ngươi cũng liền thành công, ta ở chỗ này chờ các ngươi."

Giận dữ hét lớn:

Thanh âm này vang vọng trong thức hải của hai tên cường giả Thần Vương!

Nhưng mà khoảnh khắc nữ tử vừa dứt lời thì có tiếng của một người nam tử vang lên bên trong thức hải.

"Không phải các ngươi không phải muốn thống trị giới vực vĩ độ thấp sao?

Huống chi, người Vong Hồn Linh Cung còn có thủ đoạn tu luyện đặc thù.

Thông thường khi hai bên quen thuộc nhau mới có thể sử dụng thần hồn truyền âm, chuyện không hiếm lạ.

Nữ tử cũng cười khẽ một tiếng:

Địa phương này thế mà có người có thể sử dụng thần hồn truyền âm?

Đối với cường giả Thần Vương cảnh đỉnh như bọn họ mà nói.

Hai người đều có chút kinh ngạc.

Cường giả Thần Chủ cảnh sẽ rãnh rỗi tới nhúng tay vào chuyện của bọn họ?

Còn Thần Chủ cảnh sao?

Trừ phi đối phương là cường giả Thần Hoàng cảnh thì mới có thể làm cho bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ.

Thần hồn truyền âm này không giống như thần hồn truyền âm thông thường.

"Nếu hắn nói như vậy, chúng ta đây liền đi gặp một lần, cũng có thể tiết kiệm được không ít thời gian."

"Có lẽ người này chính là người mà con kiến quốc chủ nói tới cũng không chừng."

Tuy rằng không phải thủ đoạn truyền âm bình thường nhưng dùng một ít thủ đoạn đặc thù vẫn có thể truyền âm kiểu này.

Nhưng mà trong tính huống còn chưa từng gặp mặt, hai bên đều có thủ đoạn bảo hộ thần hồn của mình.

Nam tử áo đen cười lạnh buông tay.

"Xem ra, phiến vĩ độ hoang dã này thực sự có người có đủ tư cách để chúng ta động thủ."

Cho nên có thể làm được chuyện này cũng không phải là người bình thường.

Giới vực vĩ độ thấp e là cường giả Thần chủ cảnh ngay cả nghĩ tới cũng lười suy nghĩ.

Nghĩ đến đây.

Hai người liền biến mất tại chỗ.

Điều này khiến Mục Chính Đình sửng sốt.

Sao lại đi mất rồi?

Chẳng lẽ là bị hắn dọa sợ?

Đương nhiên không có khả năng bị hắn dọa. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Giờ phút này.

Ở Man hoang giới vực.

Đương nhiên.

Lúc ấy liền chuẩn bị khởi động Cửu U Hoàng Tuyền đại trận.

Quan trọng hơn là nếu đối phương có thể phát hiện hắn bố trí gì đó thì đại biểu cho thực lực của đối phương sẽ không kém hơn hắn.

Làm như vậy không chỉ có tác dụng đánh lén.

Lục Trường Sinh phất phất tay ẩn giấu những thứ mình đã bố trí.

Chính là cảnh tượng xuất hiện khi những người đó xâm lấn Man hoang giới vực.

Có kiếm.

Có trận pháp.

Có phù triện.

Đương nhiên bọn họ cũng không nhìn rõ.

Đợi cho một nén nhang trôi qua.

Không trung nháy mắt trở nên u ám.

Có tiếng vô số oan hồn rít gào vang lên.

Điều này khiến cho sắc mặt mọi người tái nhợt.

Quang cảnh này bọn họ đã thấy qua.

Chỉ thấy Lục Trường Sinh đang bố trí gì đó ở chung quanh.

Đám cường giả giới vực còn sống sót nhìn Lục Trường Sinh.

Hiện giờ uy hiếp ở Man hoang giới vực đã bị người Thảo Đường hoàn toàn quét dọn.

Đương nhiên chỉ có mình hắn yên tĩnh.

Lục Trường Sinh liền yên tĩnh chờ tại chỗ.

Sau khi làm xong hết thảy.

Nếu như đối phương không cách nào phát hiện.

Vậy chỉ có thể thuyết minh là đối phương chỉ là tôm tép mà thôi, có thể tùy tiện. . . . . .

Nam tử và nữ tử áo đen đáp xuống trước mặt Lục Trường Sinh.

Nhìn thấy Lục Trường Sinh, nam tử áo đen có vẻ tò mò:

"Thật sự là một gương mặt trẻ tuổi, các hạ có thể dùng thần hồn truyền âm cho chúng ta, nói vậy cũng là cường giả Thần cảnh, tự nhiên cũng từng qua lại giới vực vĩ độ cao."

Nữ tử áo đen thì lại có vẻ ngưng trọng, nói:

"Không thích hợp."

Lục Trường Sinh đột nhiên nhìn về phía nữ tử áo đen.

Không thể nào.

Thật sự có thể phát hiện ra sao??

Chuyện lớn rồi nha.

Nam tử áo đen quay đầu hỏi:

"Làm sao vậy?"

"Hơi thở của bọn họ đều biến mất rồi."

Nghe nữ tử áo đen nói, sắc mặt nam tử áo đen trở nên ngưng trọng, ngay sau đó cảm ứng một phen.

Sắc mặt đột biến!

Không chỉ hơi thở của các khôi lỗi hoàn toàn biến mất.

Hai tên đồng bạn cũng không còn tung tích!

Giống như chưa từng xuất hiện ở vĩ độ này.

Nhưng mà bọn họ biết hai người kia phụ trách Man hoang giới vực!

Rốt cuộc, toàn bộ giới vực vĩ độ thấp, cũng chỉ kém Vô biên giới vực cùng Man hoang giới vực chưa thần phục.

"Ngươi đã làm cái gì?"

Sắc mặt nam tử áo đen có chút khó coi nhìn về phía Lục Trường Sinh hỏi.

Nhưng Lục Trường Sinh nghe hai người đối thoại xong lại cười thành tiếng.

Tốt! Tốt nha!

Xem ra không có phát hiện.

Làm ta đây sợ bóng sợ gió một hồi.

"Ngươi cười cái gì?"

Nữ tử áo đen quát to:

"Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?"

"Ta làm cái gì?"

Lục Trường Sinh trả lời:

"Không phải trong lòng các ngươi đã có đáp án rồi sao?"

Nghe được lời Lục Trường Sinh nói.

Lòng hai người như chìm vào đáy cốc!

Quả nhiên nam tử áo trắng này đã làm gì đó!

Lục Trường Sinh cũng không kéo dài thời gian.

Trên chiến trường mà kéo dài chính là chuyện binh gia tối kỵ!

"Không biết cũng không có việc gì, các ngươi sẽ nhanh chóng gặp nhau thôi, A. . . . . . Không đúng."

Lục Trường Sinh nói:

"Thần hồn đều diệt, cũng không cách nào gặp nhau."

Nghe đến đây.

Hai người áo đen đã không yên, sau đó nhanh chóng ném ra một cái ngọc bội rồi một trái một phải tiến công Lục Trường Sinh!

Lục Trường Sinh thấy hai người ra tay vẫn đứng yên một chỗ, không có động.

Ngón tay nhúc nhích.

Tức khắc có từng thanh kiếm xuất hiện chung quanh hai người, mũi kiếm chỉ thẳng!

Từng đạo kiếm khí tru thiên diệt địa che trời lấp đất thổi quét.

Đám cường giả Man Hoang giới vực bên dưới nhìn thấy cảnh này mà kinh hãi không thôi.

Có lẽ kiếm trận này mà hoàn toàn triển khai thì toàn bộ Man hoang giới vực sẽ bị hủy diệt!

Sắc mặt cả hai tức khắc đại biến.

Cỗ hơi thở này làm cho bọn họ hoàn toàn không có niềm tin chống cự!

"Kiếm trận này là thứ gì?"

"Ngươi rốt cuộc là người phương nào?!"

Lục Trường Sinh suy nghĩ chút rồi nói:

"Tru Thần Kiếm Trận nha, cung chủ các ngươi không có nói với các ngươi sao?"

Trước kia khi cung chủ Vong Hồn Linh Cung dùng hình chiếu xuất hiện ở giới vực trung vĩ độ đã từng nếm thử kiếm trận này.

Hai người nghe Lục Trường Sinh nói xong, sắc mặt tràn đầy tuyệt vọng.

Đối phương nhận thức cung chủ của bọn họ, hơn nữa thái độ còn rất bình tĩnh.

Điều này đại biểu cho đối phương ít nhất cũng là cường giả ngang hàng với cung chủ Vong Hồn Linh Cung!

Giờ khắc này.

Ngọc bội nổ tung, một trận pháp Truyền tống không gian xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận