Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 538 - Đoạt giải nhất, ba vị thái thượng trưởng lão muốn đánh nhau rồi

. . . . . . . . . . . . .

Tứ Hải Nộ Lôi phù sao?

Ba tên thái thượng trưởng lão nghe xong đều hơi sửng sốt.

Bọn họ thân là nửa bước Thần Phù Sư nhìn thấy nhiều loại phù triện, cũng từng khắc dấu đủ loại phù triện.

Nhưng lại chưa từng nghe qua Tứ Hải Nộ Lôi phù!

Thái thượng trưởng lão bên trái hỏi:

"Đạo phù triện này là vị đại sư nào khắc dấu?"

Mục Phù Sinh cười nói:

Đổng Ngâm và Vinh Vũ cũng nhìn sắc mặt mấy thái thượng trưởng lão.

Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước cùng với Huyền Vũ lần lượt xuất hiện!

"Thế giới rộng lớn, dù là chúng ta cũng không có khả năng xem qua hết tất cả các loại phù triện."

Lúc này bỗng có một hơi thở bùng nổ!

Vì vậy Mục Phù Sinh mới che giấu thân phận của Lục Trường Sinh.

Mọi người tạm thời dời mắt nhìn về nơi phát ra dị tượng.

"Không biết, ta đoạt được trong một bí cảnh."

Chỉ là hơi thở do bốn ảo ảnh thần thú phát ra cũng không có dày nặng.

Trưởng lão râu dài gật gật đầu nói:

Sư tôn cũng không muốn người khác biết hắn tồn tại đi?

Chờ đợi tuyên bố.

"Không hổ là nửa bước Tiên Phù Sư, Thánh Phù đại điển lần trước là hắn giành được thứ nhất đi?"

Sau đó nhận lấy phù triện, bắt đầu cẩn thận quan sát.

"Ừ, khi đó có người muốn mượn sức hắn nhưng không được."

Nhưng có thể triệu hồi ra dị tượng thần thú, tuyệt đối không phải phàm vật!

"Là Tiên Phù môn Lỗ Đệ!"

Có phù triện này, hẳn là không ai vượt được hắn.

Tứ Thú Phúc Thiên phù, ngày thường hắn chỉ có một phần nắm chắc hoàn thành phù triện!

Vinh Vũ nhìn về phía Đổng Ngâm, cười lạnh nói:

"Ai, đúng là thiên phú rất yêu nghiệt, nhưng tầm mắt của thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông cao đến thế nào chứ? Vốn là đào lý khắp thiên hạ, sao có thể dễ dàng thu đồ đệ?"

Nghe vậy.

"Người này kiệt ngạo khó thuần, một trưởng lão nội môn Thánh Phù tông muốn thu hắn làm đồ đệ cũng bị từ chối, hình như muốn tưởng bái nhập môn hạ thái thượng trưởng lão!"

Hiển nhiên Đổng Ngâm không cho rằng phù triện mà Mục Phù Sinh khắc dấu ra sẽ kém hơn của Lỗ Đệ!

"Kết quả còn chưa ra, ngươi gấp làm gì?"

Đổng Ngâm lại cười, lắc lắc đầu nói:

Ánh mắt Lỗ Đệ tràn ngập sự mừng rỡ.

"Phù triện nửa bước Tiên giai Tứ Thú Phúc Thiên phù, hiện giờ dù cho đệ tử tông môn ngươi có ẩn giấu sâu đến thế nào cũng không có khả năng lật bàn đi?"

"Lúc này vẫn là Tiên Phù môn ta ép Thần Phù tông một đầu."

"Nhưng Thần Phù tông các ngươi cũng có tiến bộ."

Nhưng giờ đây lại thuận lợi khắc dấu ra!

"Tiểu bối Lỗ Đệ, hoàn thành khắc dấu Tứ Thú Phúc Thiên phù, còn xin các trưởng lão kiểm tra!"

Nói xong liền cầm lấy phù triện nhìn về phía ba vị thái thượng trưởng lão, cất cao giọng nói:

Lần này có thể lọt vào mắt thái thượng trưởng.

"Hừ, rửa mắt chờ mong.". . . . . .

Trên không.

Thái thượng trưởng lão bên phải nhận lấy Tứ Thú Phúc Thiên phù, gật đầu nói:

"Có thể khắc dấu ra phù triện cấp bậc này, đáng quý."

Lỗ Đệ cười chắp tay:

"Đa tạ tiền bối."

Mọi người cũng tập trung nhìn thái thượng trưởng lão.

Rốt cuộc là Tứ Thú Phúc Thiên phù của Lỗ Đệ tốt hơn hay là Tứ Hải Nộ Lôi phù của hắc mã mới tốt hơn.

Lúc này, thái thượng trưởng lão bên phải nói:

"Ta cảm thấy làm phù sư thì chuyện cầm phù bút là chính, dốc lòng tu tập phù triện chi đạo."

Mục Phù Sinh nghe xong thì nhẹ nhàng cười, đối mặt với thái thượng trưởng lão mà không có chút câu nệ, không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp!

Sự thật đúng là không rõ. . . . . .

Tỏ vẻ mình cũng không rõ lắm.

Đổng Ngâm cũng vô tội lắc lắc đầu.

Ngay sau đó Vinh Vũ quay đầu nhìn sang Đổng Ngâm.

Không có trả lời vấn đề mà nhìn về phía Mục Phù Sinh, nói:

"Đạo phù triện sở yêu cầu lực lượng thần hồn và khả năng khống chế ở mức độ cực kỳ cực kỳ cao."

"Thần hồn chi lực đã tiếp cận với Tiên hồn sư, khả năng khống chế thì dù là một ít Tiên Phù Sư cũng không cách nào làm được."

"Nhưng căn cứ theo thông tin đăng ký dự thi thì ngươi chỉ mới thông qua khảo hạch Thiên Phù Sư."

"Có thể nói một chút sao?"

Nghe trưởng lão râu dài nói, vô số người đều cảm thấy kinh hãi!

Ngay cả Vinh Vũ cũng ngạc nhiên.

Hình như tên này che giấu hơi nhiều?

Khả năng khống chế lực đã đạt tới trình độ Tiên Phù Sư?

Sắc mặt trưởng lão râu dài trở nên ngưng trọng.

"Tứ Hải Nộ Lôi phù như thế nào?"

Thái thượng trưởng lão này lại nhìn về phía trưởng lão râu dài, nói:

"Đa tạ tiền bối!"

Nghe vậy, Lỗ Đệ mừng rỡ, vội vàng chắp tay nói:

"Ừ, không tồi, độ hoàn thiện rất cao, đã tiếp cận hoàn mỹ."

"Không phải vì mấy khảo hạch hay huân chương mà tranh giành hư danh."

"Thực lực của chính mình chỉ có mình mới có thể chứng minh, không phải do người khác thổi phồng."

A, thật ra là do thói quen mà thôi.

Nghe Mục Phù Sinh nói.

Ba tên thái thượng trưởng lão đều gật đầu, trong mắt tràn ngập sự tán thưởng.

Đúng là hiện giờ có rất nhiều người trong giới tu đạo vì mặt mũi, danh lợi mà quên mất ước nguyện tu đạo ban đầu?

Người trẻ tuổi này chỉ tập trung vào phù đạo!

Còn có thiên phú cực cao!

Tâm cảnh vững chãi, quả thực chính là trời sinh tu luyện phù đạo!

Trưởng lão râu dài vuốt râu cười nói:

"Kết quả không có gì đáng kinh ngạc, Tứ Hải Nộ Lôi phù của ngươi có sự tinh diệu và uy lực đều vượt xa xa phù triện của các phù sư khác!"

Mục Phù Sinh chỉ cười cười, không cảm thấy bất ngờ.

Lỗ Đệ bên cạnh thì dại ra.

Vượt xa các phù sư khác sao?

Mình bị nghiền áp?

Trưởng lão râu dài mỉm cười, ái tài nói.

"Thế nào, có hứng thú trở thành đệ tử của ta hay không?"

Lời này vừa dứt, mọi người lập tức chấn động!

Nhưng còn chưa hết chấn động thì hai vị thái thượng trưởng lão còn lại cũng sôi nổi lên tiếng.

"Dịch Lão đầu, không phải ngươi không thu đệ tử sao?"

"Người này chính là đệ tử quan môn của lão phu, như thế nào, ngươi có ý kiến gì?"

"Hắc hắc! Ta có ý kiến đó, muốn so một trận phải không?"

"Ai thắng liền thu hắn làm đệ tử quan môn!"

Mọi người nhìn thấy cảnh này mà dại ra.

Tình huống như thế nào?

Ba vị thái thượng trưởng lão có tầm mắt cực cao thế. . . . . . Thế mà đang tranh đoạt một tiểu bối làm đệ tử?

Sắc mặt Vinh Vũ càng khó coi hơn.

Nếu như Mục Phù Sinh trở thành đệ tử quan môn của một trong ba người thì Thần Phù tông sẽ trực tiếp vượt qua Tiên Phù môn!

Không còn khả năng chuyển mình!

Yến Lí Băng cũng cúi đầu thở dài.

Nhưng mà trong lúc mọi người đang cảm thấy kinh hãi thì Mục Phù Sinh lại cười mỉa nói:

"Ba vị tiền bối. . . . . . Ta đã có sư tôn, cho nên chỉ có thể cảm tạ ba vị tiền bối hậu ái. . . . . ."

Nghe Mục Phù Sinh nói, mọi người càng chấn động. . . . . .

Đây. . . . . . Đây là. . . . .

Từ chối?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận