Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 208 - Bày trận trên thiên lộ

Nơi thần vật xuất thế.

Có ba đặc điểm.

Thứ nhất, sẽ có đông đảo kỳ trân dị thú bảo hộ.

Thứ hai sẽ tạo nên thiên địa dị tượng!

Thứ ba chính là tình huống hiện tại, linh khí tràn ngập, dao động mãnh liệt.

Giờ phút này.

Bắc Vực, nơi cực bắc băng nguyên, linh khí phun trào biến thành từng cơn lốc càn quét xung quanh.

Ma thú ở chỗ sâu trong băng nguyên lại lần lượt đột phá!

Không chỉ có thể đề cao thực lực mà còn có thể gia tăng uy vọng của Vân Hoàng đế quốc.

Hiển nhiên ý của bọn họ đều giống như Vân Chiến.

Thần vật xuất hiện khiến Hồng Anh có ý tưởng mới.

Các thành viên Cửu Thiên Bộ cũng lần lượt gật đầu.

Tất cả các thế lực đều hướng tới Bắc Vực, tiến về cực bắc.

Tần Thiên Nam báo tin tức thần vật xuất thế cho Lục Trường Sinh.

Vì thế các tông môn phỏng đoán sâu trong cực bắc băng nguyên có thần vật xuất thế!

Hồng Anh nghe xong cũng lập tức hạ lệnh: "Được, các vị chuẩn bị sẵn sáng, tiến về cực bắc băng nguyên."

Hồng Anh cũng biết được tin tức này.

Tin tức này vừa truyền ra liền khiến tám phương nổi gió!

Vân Chiến cũng gật đầu nói: "Bệ hạ, chúng ta cần phải giành được thần vật, đây là trận chiến đầu tiên từ khi Vân Hoàng đế quốc bắt đầu trùng kiến!"

Cũng không phải hắn chú tâm tới thần vật này.

Nếu bắt được thần vật này.

Cực bắc băng nguyên?

Tàng Đạo thư viện Nam Vực, trong Thảo Đường.

Lục Trường Sinh nghe được tin này, hơi kinh dị một chút.

Như vậy quyền sở hữu thần vật tự nhiên nằm trong tay Lục Trường Sinh rồi.

Tần Thiên Nam nói: "Thế nào, Trường Sinh, muốn đi cùng ta hay không?"

Lục Trường Sinh lắc đầu nói: "Không đi."

Không phải là giới vực chi tâm kia đang giở trò quỷ chứ?

Nhưng có thể ít đi một chuyện thì tận lực thôi.

Thần vật xuất hiện?

Chuyện đồ nhi làm đã khiến hắn có chút đau đầu.

Tuyệt đối không chủ động trêu chọc thị phi!

Đây là nguyên tắc nhất quán của Lục Trường Sinh.

Phải biết rằng, giới vực chi tâm ở nơi sâu nhất trong cực bắc băng nguyên!

Nếu thật sự là giới vực chi tâm mà nói thì lấy được nó tương đương với lấy được một củ khoai lang phỏng tay.

Có khả năng mục tiêu của đám người thượng giới chính là giới vực chi tâm.

Tuy rằng Lục Trường Sinh đã cải tiến Cửu U Hoàng Tuyền đại trận, đối phương có đánh tới Thảo Đường tới cũng sẽ không có chuyện gì.

Nếu Lục Trường Sinh nguyện ý đi cùng.

Với thực lực này, thế lực nào dám tranh giành với Lục Trường Sinh?

Một mình diệt hai cường giả Hư Thần cảnh của Phật môn.

Dù sao hiện tại Lục Trường Sinh chính là cường giả mạnh nhất trên mảnh đại lục này.

Hắn không muốn đi lấy củ khoai nóng bỏng này.

Nghe Lục Trường Sinh trả lời.

Tần Thiên Nam nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Trước nay hắn tới đây dò hỏi chuyện gì cũng không có ôm quá nhiều hy vọng.

Hắn còn không hiểu rõ tính cách của tiểu tử thúi Lục Trường Sinh này sao?

Diệp Thu Bạch bỗng đi tới nói: "Sư tôn, hẳn là sư muội sẽ đi, ta muốn tới đó giúp đỡ nàng."

Lục Trường Sinh nghe xong dùng ánh mắt tràn đầy u oán nhìn Tần Thiên Nam.

A!

Đây mới là mục đích của cáo già nhà ngươi đi...

Khi đó bọn họ sẽ tiến hành kế hoạch trước thời hạn, nhanh chóng buông xuống!

Hiện giờ giới vực chi tâm không thèm ẩn giấu nữa, chủ động hiện thân, chắc chắn cũng sẽ khiến người thượng giới chú ý tới!

Dù sao mục đích của người thượng giới có khả năng rất cao là giới vực chi tâm.

E là chuyện này sẽ không đơn giản chút nào.

Nếu thật sự là giới vực chi tâm cố ý gây ra.

Khi tất cả các thế lực bắt đầu khởi hành đến cực bắc băng nguyên thì Lục Trường Sinh lại bắt đầu suy nghĩ.

Ta biết ngay mà!

Ta biết ngay mà!

Mỗi lần cáo già Tần Thiên Nam này tới Thảo Đường đều không có chuyện tốt gì hết.

Mấy đệ tử đã lên tiếng rồi.

Lục Trường Sinh còn có thể làm thế nào?

Còn có thể từ chối, ngăn cản sao?

Hắn chỉ đành gật đầu nói: "Mau cút mau cút! Đừng để ta chướng mắt!"

Thấy Lục Trường Sinh đồng ý.

Ba người Diệp Thu Bạch mới cùng Tần Thiên Nam rời đi.

Lục Trường Sinh cảm thấy bất đắc dĩ.

Nhìn thấy cảnh này.

Tiểu Hắc không rên một tiếng đi đến phía sau Diệp Thu Bạch.

"Chúng ta là một phần tử của Thảo Đường, tự nhiên phải hỗ trợ rồi."

Ninh Trần Tâm nghe xong cũng đi tới bên cạnh Diệp Thu Bạch, cười nói: "Nếu sư tỷ muốn trùng kiến Vân Hoàng đế quốc, tự nhiên sẽ nắm lấy cơ hội khiến thanh danh vang dội."

Tần Thiên Nam nở một nụ cười, lại giả vờ không hiểu.

Càng suy nghĩ Lục Trường Sinh càng nhận thức rõ.

Hiện giờ, thực lực của Hồng Anh còn chưa hoàn toàn khôi phục.

Nếu bọn họ buông xuống, e là nàng không phải đối thủ của bọn họ.

Tựa như Lạc Nhật vương triều là chấp niệm của Diệp Thu Bạch.

Chinh chiến thiên lộ và cường giả thượng giới chính là chấp niệm của Hồng Anh.

Chấp niệm này chỉ có bản thân Hồng Anh mới có thể giải quyết.

Không tới thời khắc mấu chốt.

Lục Trường Sinh sẽ không ra tay tương trợ.

Với thực lực của Hồng Anh hiện giờ chắc chắn không phải đối thủ của cường giả thượng giới rồi.

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh rời khỏi ghế dài.

"Ai, thật sự là không để cho người ta bớt lo."

"Giúp đám tiểu tử này một chút thôi."

Nói xong liền biến mất tăm.

Chớp mắt đã xuất hiện trên thiên lộ rách nát.

Nơi này là thông đạo duy nhất nối từ Man hoang giới vực đến thượng giới.

Đồng thời cũng con đường duy nhất để đối phương buông xuống giới này.

Lục Trường Sinh ngửa bàn tay.

Một hơi thở cực kỳ khủng bố từ trong cơ thể Lục Trường Sinh bùng nổ!

Ngay sau đó khuếch tán khắp toàn bộ thiên lộ!

Hơi thở tản ra rồi kết thành một trận pháp!

Ngăn cách tất cả hơi thở từ Man hoang giới vực!

Không sai.

Lục Trường Sinh đã ngăn cách tất cả hơi thở phát ra từ Man hoang giới vực.

Vì để tránh cho người thượng giới cảm nhận được hơi thở mà hiện tại giới vực chi tâm đang phát ra.

Tránh đối phương buông xuống quá sớm.

Sau khi bày ra trận pháp ngăn cách.

Lục Trường Sinh suy nghĩ chút rồi lại bày thêm từng sát trận nữa.

Trong đó bao gồm Kiến Mộc Khốn Long trận cùng với trận pháp phong tỏa không gian phong.

Còn có bốn sát trận khác!

Bốn sát trận này không có sự khống chế của Lục Trường Sinh cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt phe đối phương nếu như đối phương buông xuống.

Nhưng ít nhất cũng có thể tiêu hao mấy phần lực lượng của đối phương.

Tuy rằng không thể trực tiếp ra tay giúp Hồng Anh giải quyết đối phương.

Nhưng hắn có thể âm thầm tiêu hao chút lực lượng của đối phương.

Phần còn lại liền giao cho Hồng Anh.

Đường của một người không thể cứ mãi dựa vào người khác, cũng không phải nhờ sư tôn để đi tới.

Mà cần phải dựa vào chính mình.

Cứ ra tay trợ giúp thì trông là trợ giúp đó, còn sự thật thì là không có trách nhiệm với đối đồ nhi.

Con đường tu đạo vốn vô cùng chông gai.

Nếu Lục Trường Sinh dọn sẵn hết, khiến con đường này trở nên thật bằng phẳng.

Như vậy làm sao đồ nhi có thể gia tăng thực lực?

Gặp được địch nhân mạnh mẽ hơn thì nên làm thế nào?

Lục Trường Sinh cũng không thể cứ mãi đi theo bên cạnh bọn họ.

Phải biết rằng.

Lý tưởng cả đời hắn chính là làm một con cá mặn...

Mà muốn hoàn thành lý tưởng này thì các đệ tử phải nhanh chóng trưởng thành.

Như vậy mới có thể an tâm mò cá.

Làm xong hết thảy chuyện này.

Lục Trường Sinh mới trở về Thảo Đường. ...

Giờ phút này.

Bên ngoài cực bắc băng nguyên, vô số thế lực tề tụ một chỗ!

Cường độ của gió lốc linh khí đã mạnh hơn vài phần so với gió lốc ở hoang mạc bí cảnh Nam Vực.

E là cấp bậc của thần vật vượt quá tưởng tượng của mọi người.

Hiện giờ bọn họ gặp phải một khó khăn.

Nên tiến vào chỗ sâu trong băng nguyên như thế nào?

Phải biết rằng, càng đi sâu vào bên trong, hoàn cảnh càng ác liệt, khắc nghiệt hơn, còn có vô số ma thú cường đại tồn tại!

Dù là cường giả Càn Nguyên cảnh cũng khó tiến thêm một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận