Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1255 - Vô sự hiến ân cần

Khảo hạch người thừa kế Cửu U Minh Phủ Phàm nhân giới không chỉ giới hạn nhân tuyển từ Phàm nhân giới.

Ví dụ như người có quyền lực cao nhất trong Cửu U Minh Phủ hiện nay không phải là người của Phàm nhân giới.

Nơi này ngoại trừ Tiểu Hắc, những người còn lại đều đến từ các giới khác nhau. . . . .

Thần hồn tách rời!

Thần hồn bị tách ra khỏi thân thể đối với Tiểu Hắc mà nói là chuyện trí mạng.

Dù sao thần hồn của Tiểu Hắc vốn chưa hoàn chỉnh.

Huống hồ, cường độ thần hồn vốn không phải thế mạnh của thể tu.

Một khi thần hồn bị tách ra khỏi thân thể, như vậy thần hồn không hoàn chỉnh của hắn sụp tan rã!

Sắc mặt Tiểu Hắc càng ngưng trọng hơn.

Nếu thân thể đã bị đóng băng, ngay cả ngũ tạng lục phủ cũng dần dần đông kết, vậy thì chỉ có thể bài trừ hàn băng từ trong ra ngoài.

Không cách nào chạm vào cũng không cách nào chống lại sự ảnh hưởng của hàn khi lên thần hồn của mình.

Nếu không cách nào ngăn cản âm hàn khí xâm nhập thì chỉ vậy chỉ có thể phá nát lớp băng đang bao trùm thân thể, nhanh chóng vượt qua Quỷ môn quan này.

Nghĩ tới đây, Tiểu Hắc muốn khống chế thần hồn của mình đối kháng với âm hàn khí.

Thẩm Kiệt cười nhạo một tiếng, khinh thường nói:

Biểu tình của Tiểu Hắc trở nên ngưng trọng hẳn.

Nghĩ là làm, huyết mạch chi lực đột nhiên bộc phát!

Thần hồn hóa thành bóng người hướng tới hàn khí, muốn đánh tan hết. Nhưng nắm tay đánh ra lại xuyên thấu hàn khí.

Tuy rằng cảm thấy thông qua khảo hạch hay không thông qua chẳng sao cả, nhưng một khi chết trong khảo hạch, sẽ chẳng thể giúp gì cho sư huynh sư tỷ nữa.

Dựa theo tốc độ này, sau thời gian khoảng một nén nhang, thần hồn của hắn sẽ hoàn toàn tách khỏi thân thể.

Kha Đại Lai buông tay nói:

Phương pháp này không hiệu quả.

"Là do chúng ta yêu cầu quá cao, dù sao thiên phú cũng chỉ có vậy, kết quả hiện tại rất bình thường."

Chín người bên ngoài nhìn thấy Tiểu Hắc bất động một lúc lâu đều lắc đầu.

"Xem ra ngay cả pháo hôi cũng không làm xong, chẳng thử được gì cả."

Dường như có gì đó không đơn giản.

Chỉ thấy từng luồng huyết khí từ trong lớp băng bao trùm Tiểu Hắc vọt ra.

Cấp độ của huyết mạch không có chênh lệch quá lớn nhưng sâu trong huyết mạch có một cỗ lực lượng thần bí khiến cho bọn họ bất tri bất giác hoảng hốt.

Chẳng lẽ thật sự là mình nhìn lầm?

Khi một vết nứt sinh ra thì có một luồng huyết khí bá đạo phun trào.

Đàm Tông Chiếu... cũng chính là nam tử bắt chuyện với Tiểu Hắc trước đó thì nhíu mày.

Không lâu sau hoàn toàn vỡ vụn!

Lớp băng bao phủ cơ thể Tiểu Hắc bắt đầu run rẩy.

Dọc theo vết nứt này, nó bắt đầu lan ra xung quanh.

Bỗng nhiên tất cả mọi người đều ngập miệng, nhíu mày nhìn về phía Tiểu Hắc.

Cỗ lực lượng đó như bao hàm hết thảy đại đạo, chỉ lóe lên rồi biến mất.

Giống như ảo giác vậy.

Lớp băng bắt đầu buông lỏng, tiếng "Răng rắc" vang lên, từng vết nứt sinh ra.

Huyết mạch chi lực này...

Dù sao bọn họ cũng là nhân vật yêu nghiệt ở các giới, nếu không cũng sẽ không được Cửu U Minh Phủ chọn trúng.

Cũng không phải bản thân huyết mạch có đẳng cấp quá cao, nếu như xét chỉnh thể thì huyết mạch chi lực này không chênh lệch nhiều so với huyết mạch của bọn họ.

Sắc mặt mọi người trở nên ngưng trọng.

Tiểu Hắc thoát khốn, sắc mặt lạnh lùng, khí huyết quấn quanh thân thể, ánh mắt tràn đầy sự bệ nghễ!

Hắn từng bước từng bước tiến về phía bên kia Quỷ môn quan.

Mỗi một bước đều có hàn khí quấn quanh, băng lại bao trùm từ bàn chân.

Chỉ là huyết khí bộc phát cuồn cuộn nên bước tiếp theo băng sẽ bị phá vỡ, căn bản không cách nào đóng băng Tiểu Hắc lần nữa!

Tuy rằng tốc độ chậm chạp nhưng sau nửa nén hương đã hoàn toàn thông qua Quỷ môn quan.

Tiểu Hắc nhìn trái nhìn phải, phát hiện sau Quỷ môn quan cũng không có cảnh sắc khác, hẳn là phải đợi người khác hoàn thành khảo nghiệm mới có tiến vào vòng tiếp theo.

Vì thế hắn liền khoanh chân ngồi xuống, tranh thủ thời gian khôi phục.

Người phía sau thấy thế cũng bắt đầu tiến vào Quỷ môn quan.

Đầu tiên chính là Đàm Tông Chiếu.

"Làm sao có thể xuất hiện người có huyết mạch như ngươi đây?"

"Theo ta được biết hiện tại Phàm nhân giới đã truyền thừa đoạn tuyệt, thực lực sớm không bằng lúc trước, xếp chót trong lục giới rồi."

Nghe Tiểu Hắc trả lời, Đàm Tông Chiếu sửng sốt.

Phàm nhân giới?

Tiểu Hắc sửng sốt, lập tức nói: "Phàm nhân giới."

"Ta cần ngươi nói cho ta biết ngươi đến từ giới nào?"

"Trông ngươi có vẻ rất sốt ruột, muốn nhanh chóng thông qua khảo hạch sao?"

"Bất quá ta khuyên ngươi không nên quá mức nóng vội, cửa thứ nhất này dễ dàng, nhưng càng về sau độ khó sẽ càng tăng."

Lúc này, Tiểu Hắc mở mắt, nhướng mày nhìn Đàm Tông Chiếu, Đàm Tông Chiếu đang nở nụ cười tự đắc như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

"Ngươi biết cái gì?"

Đàm Tông Chiếu cười cười nói: "Ngươi muốn biết?

Tiểu Hắc thản nhiên nói: "Ngươi cần cái gì."

Không có gì cho không cả, tất cả đều là trao đổi lợi ích.

Huống hồ đây còn là lần đầu hai người gặp mặt.

Nghe vậy, Đàm Tông Chiếu cười nói:

Đàm Tông Chiếu không cảm thấy ngoài ý muốn, hiên ngang cười nói:

Tiểu Hắc không mở mắt, không để ý tới Đàm Tông Chiếu.

"Xem ra huyết mạch của ngươi không tầm thường."

Ngay sau đó Đàm Tông Chiếu cũng không để ý tới người khác mà nhanh chóng tiến tới bên cạnh Tiểu Hắc, cười nói:

Không bao lâu cũng thông qua Quỷ môn quan!

Trước ánh mắt ngưng trọng của mọi người, Đàm Tông Chiếu đi vào Quỷ môn quan tựa như tản bộ trong sân vắng, căn bản không bị hàn khí ảnh hưởng, quanh thân có ánh sáng trắng ngăn cách hàn khí khỏi hắn!

Tiểu Hắc không trả lời.

Vấn đề này liên quan đến sư tôn.

Đàm Tông Chiếu thấy thế cũng không truy vấn mà nói thẳng:

"Khảo hạch người thừa kế Cửu U Minh Phủ có năm cửa, cửa thứ hai và cửa thứ ba là Hoàng Tuyền lộ và Vong Xuyên hà, về phần cụ thể thế nào tới sẽ biết."

"Nếu như ngươi có thể thông qua hai cửa này, vậy cần chú ý cửa thứ tư và thứ năm."

"Cửa thứ tư chính là hỗn chiến, nói cách khác ngươi cần trực diện chiến đấu với những người đó, hiện tại cảnh giới của mỗi người ở đây đều cao hơn ngươi nhiều."

"Cửa thứ năm là hai người trong hỗn chiến tiến hành đơn đấu, quyết ra người cuối cùng."

Tiểu Hắc khẽ nhíu mày: "Cho nên?"

Những thông tin này đối với Tiểu Hắc mà nói cũng không có tác dụng gì.

Đàm Tông Chiếu nghe vậy cười cười, chỉ vào chính mình nói:

"Ý của ta là lúc hỗn chiến, ta đề nghị ngươi tìm một người đồng minh, giống như ta."

Tiểu Hắc hỏi: "Vì sao ta phải tin tưởng ngươi?"

Đàm Tông Chiếu truyền âm nói:

"Bởi vì ta thấy ngươi do hai vị trưởng lão Cửu U Minh Phủ đích thân đưa tới."

Tiểu Hắc sửng sốt, lập tức gật đầu nói: "Thành giao."

Lúc trước không có lợi ích dây dưa, cho nên Tiểu Hắc không vô duyên vô cớ tin tưởng.

Hiện giờ nghe Đàm Tông Chiếu nói ra nguyên nhân nhìn trúng Tiểu Hắc là vì nghĩ rằng hắn có sâu xa với Cửu U Minh Phủ.

Tiểu Hắc không biết rõ nhưng để nhanh chóng thông qua khảo nghiệm, hắn không ngại lợi dụng điểm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận