Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 210 - Chọn đội

"Vân Hoàng đế quốc? Thực lực của Vân Hoàng đế quốc hiện tại đã không thể so với trước kia, muốn trở lại như cũ, sao có thể?"

Mọi người đều nhìn về phía tầng thứ ba.

Có thể ngồi ở tầng thứ ba đều là thế lực hàng đầu trên đại lục này.

Đại biểu cho thế lực này có cường giả Hư Thần cảnh tọa trấn!

Mọi người thấy mặt người này cũng có chút sửng sốt.

Mọi người đều biết.

Trung Vực có ba thế gia, hai tông, một viện.

Sáu thế lực lớn này chính là thế lực đầu sỏ ở Trung Vực!

Tất cả mọi người ở đây đều nhận biết nam tử này.

Nhưng khi Mộ Dung Sách còn chưa xuất thế thì Mộ Dung Mưu là thiên kiêu duy nhất của Mộ Dung gia.

Tam thế gia chính là Ly gia, Mộc gia cùng với Mộ Dung gia.

Tuy rằng thực lực cũng không có khiến người ta e ngại như tiểu đệ Mộ Dung Sách của mình.

Một viện là Tàng Đạo thư viện.

Bắc Lĩnh nhìn về phía Mộ Dung Mưu, mỉm cười.

Cùng nhau chấp chưởng Trung Vực!

Tuy rằng hiện tại bị Mộ Dung Sách làm lu mờ.

Hai tông thì là Ẩn Kiếm Tông cùng với Đan Tông.

Có thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Mộ Dung gia, Mộ Dung Mưu.

Mộ Dung Mưu cũng không phải người ngốc nghếch gì, chắc chắn đã được gia tộc bày mưu đặt kế mới có thể nói ra lời nói.

Mà giờ phút này, người nói chuyện là một nam tử trẻ tuổi.

Mộ Dung gia làm như vậy tự nhiên có mục đích riêng của mình.

Nhưng thiên phú của Mộ Dung Mưu vẫn không thể khiến người ta có thể khinh thường.

Xem ra Mộ Dung gia chuẩn bị vào bàn.

Nghe nói thế này, sắc mặt của mấy người cũng không có chút biến hóa nào.

Tầng thứ ba.

Chỉ là nơi đây không có mấy người từng gặp mặt Hồng Anh gương mà thôi.

Vân Hoàng đế quốc mà trùng kiến thì sẽ khiến lợi ích của các thế lực trên đại lục bị chia cắt.

Huống hồ có thể nhân cơ hội này nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu thế lực sẽ đứng ra phản đối Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Đương nhiên, chắc chắn không muốn nhìn thấy Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Tuy rằng bọn họ tức giận, nhưng Hồng Anh không có ra lệnh động thủ, bọn họ sẽ không động.

Cửu Thiên Bộ cũng không có động tác.

Những thế lực này sẽ trở thành đối tượng để Hồng Anh giết gà dọa khỉ.

Đây là nguyên nhân khiến Mộ Dung gia cùng với các thế lực khác không đồng ý cho Vân Hoàng đế quốc trùng kiến.

Hồng Anh không chút xảm xúc nói: "Có gì đáng tức giận chứ, nằm trong dự kiến, đúng lúc nhìn xem có bao nhiêu thế lực sẽ đứng ra."

Thân là nữ đế.

Tự nhiên không chấp nhặt với tiểu bối.

Phía Tàng Đạo thư viện, bên cạnh Ngôn viện trưởng có một nữ tử áo đỏ, phía sau nàng có chín người.

Còn chín người phía sau nàng tự nhiên chính là Cửu Thiên Bộ.

Nữ tử đúng là Hồng Anh!

Ngôn viện trưởng lại cười nói: "Nữ đế các hạ, chẳng lẽ ngươi không tức giận?"

Mộ Dung Mưu ở tầng thứ ba tiếp tục lạnh giọng nói: "Ta thừa nhận, thời kỳ thượng cổ, dưới sự dẫn dắt của Vân Hoàng nữ đế, thực lực chỉnh thể của đại lục đạt tới một độ cao khác."

"Chính cũng bởi vì Vân Hoàng đế quốc một mình một ý nên mới dẫn tới hơn phân nửa truyền thừa võ đạo trên đại lục bị hủy diệt."

"Hiện giờ, vất vả lắm đại lục mới khôi phục được một chút nguyên khí, chẳng lẽ lại muốn tùy ý để Vân Hoàng đế quốc trùng kiến, dẫn dắt chúng ta đi về hướng diệt vong?"

Lúc này, Vân Minh rốt cuộc nhịn không được mở miệng phản bác.

"Khi đó các tông môn thế gia trên đại lục đều đồng ý với kế hoạch chinh chiến của Vân Hoàng đế quốc, sao có thể nói là một mình một ý?"

Mọi người nhìn về phía Vân Minh.

Hồng Anh cũng không ngăn cản Vân Minh nói chuyện.

Vân Minh tiếp tục nói: "Khi đó, tất cả cường giả đỉnh cấp trên đại lục đã đạt tới bình cảnh."

"Chỉ dựa vào lượng linh khí ít ỏi của phiến đại lục này thì bọn họ không cách nào đột phá!"

Dù sao thì kế hoạch chinh chiến thiên lộ đều cần dựa vào các thế lực lớn cung cấp tài nguyên.

Hồng Anh cũng không có cưỡng ép bọn họ.

Trong đó cũng có Phật môn!

Thời kỳ thượng cổ, toàn bộ đại lục có mấy thế lực không đồng ý chinh chiến thiên lộ.

Mắt lóe ánh sáng lạnh.

Hồng Anh cũng nhìn lão giả.

"Không sai!"

"Tuyệt đối không cho phép bi kịch tái diễn!"

"Huống hồ hiện giờ Vân Hoàng đế quốc có thực lực như thời kỳ thượng cổ sao?"

"Ta nghe nói hiện giờ nữ đế cũng mới đến Càn Nguyên cảnh thôi."

Khóe miệng Mộ Dung Mưu cong lên, nở nụ cười như đã đạt được mục đích.

Sở dĩ hắn công khai nói ra mấy lời mẫn cảm này là vì muốn càng có thêm nhiều người lên tiếng phản đối Hoàng đế quốc trùng kiến!

Tầng thứ ba, một lão giả Phật môn cũng là đứng dậy, chắp tay trước ngực nói: "A Di Đà Phật, Phật môn cũng không muốn đại lục lại lâm vào cảnh giết chóc lần nữa."

"Cho nên Phật môn phản đối chuyện trùng kiến đế quốc."

Phật môn lại đứng ra!

Tức khắc có mấy thế lực bắt đầu phụ họa theo.

Nói tới đây.

"Chẳng lẽ các hạ muốn tái diễn bi kịch khi đó sao!"

"Kết quả là dẫn dắt đại lục đi về hướng diệt vong!"

Mộ Dung Mưu lại phản bác: "Nhưng kết quả thế nào?"

"Người tu đạo chúng ta không phải luôn theo đuổi cảnh giới càng cao hơn sao? Tự nhiên bọn họ sẽ đồng ý với kế hoạch của đế quốc rồi."

Nhưng mà khi đó Hồng Anh đã hoài nghi Phật môn sắm vai nhân vật không sạch sẽ rồi.

Một số kế hoạch quan trong mà đế quốc mưu tính đều lọt vào tay đối phương!

Chắc chắn có chuyện mờ ám.

Lúc ở Lạc Nhật vương triều, Phật môn còn công khai đứng bên phía sứ giả thượng giới.

Điều này khiến Hồng Anh càng thêm chắc chắn, Phật môn không sạch sẽ!

Có Phật môn và Mộ Dung gia đứng ra.

Một ít thế lực phản đối đế quốc trùng kiến mà không dám lên tiếng bây giờ cũng đứng ra!

Trong Bắc Uyển tửu lâu này, chỉ có Tàng Đạo thư viện cùng với Ẩn Kiếm Tông đồng ý.

Mộc gia và Ly gia còn lại thì không tỏ thái độ.

Đan Tông cũng như thế.

Hiển nhiên bọn họ còn đang quan sát tình thế, cũng không muốn chọn đội sớm như vậy.

Vân Minh thấy một màn như vậy liền phẫn nộ nhưng lại bị Hồng Anh liếc mắt ra hiệu.

Chưa đến thời điểm ra tay.

Hiện tại ra tay sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Tuy rằng, hiện giờ nàng tự tin mình dẫn dắt Cửu Thiên Bộ có thể đối kháng tất cả người ở nơi đây.

Nhưng mục đích của Hồng Anh là trùng kiến Vân Hoàng đế quốc.

Một khi ra tay ở chỗ này, dùng bạo lực trấn áp thì không thể phục chúng!

Chỉ có ở nơi khác, đánh bại từng thế lực một mới có thể chậm rãi tìm cửa đột phá.

Chuyện liên quan đến ích lợi.

Cũng không phải có thực lực là có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng.

Trừ phi Hồng Anh khôi phục đến cấp đại đế.

Trong khoảng thời gian ngắn thì không có khả năng khôi phục rồi.

Lúc này, Bắc Lĩnh cũng cười, đứng lên nói: "Các vị, phụ thân ta tới."

Vừa nói xong thì có một bóng người xuất hiện bên cạnh Bắc Lĩnh.

Mọi người đều biết người này đúng là thành chủ Bắc Nguyên thành, Bắc Phong!

Cảnh giới ở nửa bước Hư Thần.

Nếu như không phải vị trí Bắc Nguyên thành ở gần cực bắc băng nguyên, cách trung tâm Bắc Vực trung khá xa thì vị trí bá chủ Bắc Vực không tới lượt Lạc Nhật vương triều.

Bắc Phong chắp tay nói: "Cảm tạ các vị cho Bắc mỗ mặt mũi, tới Bắc Uyển tửu lâu làm khách."

Mọi người đều chắp tay đáp lễ.

Giờ phút này, người ở tầng thứ hai cũng không có qua loa mà là cho Bắc Phong mặt mũi.

Mộ Dung Mưu chắp tay cười nói: "Bắc thành chủ, hẳn là ngươi cũng nghe được những lời vừa rồi, không biết ý ngươi thế nào?"

Thân thể Bắc Phong cực kỳ cường tráng, nghe xong cười ha hả, nhìn về phía Mộ Dung Mưu: "Công tử Mộ Dung gia, ngươi đang để ta chọn đội nha."

Mộ Dung Mưu nhún vai, không tỏ ý kiến.

Bắc Phong cũng không có lảng tránh đề tài này, mà tiếp tục cười nói: "Bắc Nguyên thành muốn an tâm phát triển."

Một câu này đã đại biểu Bắc Phong muốn đứng ở mặt đối lập với Vân Hoàng đế quốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận