Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1283 - Tà giới diệt!

Trong không gian vỡ nát vô ngần tĩnh mịch.

Chỉ có không gian loạn lưu thổi qua.

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Lục Trường Sinh đứng trên không trung.

Thần sứ Thần Giới, cường giả Bán Thần cảnh cứ bị chém giết một cách dễ dàng như vậy?

Đàm Tông Chiếu nhìn Tiểu Hắc, ngây ngốc hỏi:

"Rốt cuộc sư tôn các ngươi đạt tới cấp độ nào? Có thể làm được điểm này, e rằng chỉ có nhóm người đứng đầu Hỗn Độn giới."

Tiểu Hắc lắc đầu đáp: "Không biết."

Không biết?

Lúc này, Tiên Đế cùng với tiên sinh cũng bất đắc dĩ lắc đầu nói:

"Sự xuất hiện của người này có thể đưa Phàm nhân giới tới độ cao chưa từng có. Dù sao các Nhân tổ cũng không phải là đối thủ của Thần sứ, liên thủ có lẽ còn có đường đánh trả."

Ma Thần nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh, sau đó lại nhìn thoáng qua Tiểu Hắc.

Tiên sinh cười cười nói:

"Chúng ta không biết rõ thực lực của sư tôn lão nhân gia, chỉ biết là khi sư tôn đối mặt với địch nhân chưa từng thi triển toàn lực đã có thể chém giết hết rồi."

"Chuyện này chính là bí ẩn, chỉ có bốn vị Nhân Tổ mới biết nguyên nhân, bất quá lúc đó các Nhân Tổ đã gặp qua một người. Không biết các Nhân Tổ nói chuyện gì với người kia, hẳn là liên quan đến chuyện này."

Ý ngươi là sao?

Nghe tới đây Tiên Đế có chút nghi hoặc: "Vậy vì sao lúc đó Phàm nhân giới lại bị Thần Giới nhớ thương? Theo đạo lý mà nói cho dù là xuất hiện bốn tên cường giả Tổ Cảnh cũng không đến mức uy hiếp được Thần Giới đo?"

Đàm Tông Chiếu và những người còn lại của Hỗn Độn Giới nghe được lời này nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải...

Tiểu Hắc cười nói:

"Thần sứ cũng bị hắn chém giết dễ dàng như vậy, ta còn tưởng rằng lần này có thể nhìn thấy hắn toàn lực xuất thủ đây này..."

Tà Chủ nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Trách không được hắn có được Thánh Ma huyết mạch lại bái người khác làm sư phụ, cũng chỉ có cường bậc này mới có tư cách dạy dỗ Thánh Ma...

Hắn không ngờ Thần sứ cũng không phải là đối thủ của nam tử áo trắng này.

Nghe vậy, tiên sinh khẽ thở dài nói:

Tiên Đế khẽ gật đầu.

Nghe được hai chữ này, sắc mặt Tà Chủ trở nên cực kỳ khó coi.

"Ta biết ngươi sẽ không nói gì hết cho nên ta cũng không có ý định hỏi ngươi, cứ sưu hồn là được rồi."

"Thần Giới có sáu mươi bốn Thần sứ, mỗi một vị Thần sứ đều là mặt mũi của Thần Giới ở hạ giới, đồng thời địa vị ở Thần Giới cũng khá cao, ngươi giết Thần sứ, Thần Giới sẽ tính hết khuất nhục lên đầu ngươi. Phải biết rằng, Thần Giới là một đám kẻ điên coi mặt mũi như mạng."

Bàn tay này có thể lấy đi tính mạng của hắn bất cứ lúc nào!

Không chỉ hạn chế tất cả hành động của Tà Chủ mà còn giam cầm tất cả khí tức trong cơ thể hắn, cả huyết mạch lưu động và thần hồn!

Lúc này ánh mắt Lục Trường Sinh cũng rơi vào trên người Tà Chủ, chỉ một ánh nhìn bình thản mà đã khiến cho cả người Tà Chủ run lên, trái tim như bị một bàn tay to nắm chặt.

Đúng là hắn nói nhiều như vậy chỉ muốn dời đi sự chú ý của Lục Trường Sinh, sau đó tự bạo thần hồn.

Sắc mặt Tà Chủ nhất thời xám xịt.

Tất cả quy tắc lực cũng không cách nào điều động.

Chỉ nghe Lục Trường Sinh nói:

Lục Trường Sinh nhẹ gật đầu, nói: "Cám ơn ngươi nhắc nhở, bất quá hình như ngươi đang kéo dài thời gian?"

Vừa nói xong, Lục Trường Sinh giơ tay nắm chặt hư không.

Nhất thời không gian quanh thân Tà Chủ bắt đầu nén lại!

Sưu hồn...

"Ngươi là cường giả mạnh nhất mà ta từng thấy, bất quá nếu muốn khiêu chiến Thần Giới có lẽ vẫn có chút không biết tự lượng sức mình."

Bất quá Tà Chủ cũng không cầu xin tha thứ, mà lạnh lùng nói:

Đối với cường giả cảnh giới như hắn mà nói, sưu hồn là một chuyện cực kỳ khuất nhục!

Chỉ cần tự bạo thần hồn, cho dù đối phương có mạnh hơn nữa cũng không thể tiến hành sưu hồn.

"Không thể không nói ngươi rất quyết đoán, những địch nhân khác ta gặp qua đều sẽ lôi thế lực phía sau mình ra uy hiếp một trận sau đó mới cầu xin tha thứ, khi tất cả đều vô dụng mới lựa chọn tự bạo."

Lục Trường Sinh chậm rãi đến gần Tà Chủ, thản nhiên nói:

"Ngươi biết rõ cân lượng của mình lắm."

Khoảnh khắc Lục Trường Sinh tới gần Tà Chủ, đại quân Tà giới hét lớn: "Bảo vệ Tà Chủ!"

Nhất thời vô số binh linh phóng về phía Lục Trường Sinh.

Trong đó có hơn trăm tên cường giả Thần Đế cảnh của Luyện Ngục cấm quân đang thiêu đốt sinh mệnh và thần hồn, kích phát tất cả tiềm năng mà công kích Lục Trường Sinh!

Công kích dày đặc như thế, vô luận là ai ở đây đều thấy da đầu tê dại.

Lục Trường Sinh chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái rồi nhẹ nhàng phất tay, thì thào nói: "Tru Thần Kiếm Trận."

Có thể nói Tà giới đã chỉ còn trên danh nghĩa.

Tuy rằng bên trong Tà giới vẫn còn một ít người sống, nhưng những người đó đều chưa trưởng thành, hoặc là phàm nhân.

Tà giới cứ bị diệt như vậy?

Máu tươi từ khóe mắt chảy xuống!

Tà Chủ ngơ ngác nhìn một màn này, giờ phút này thân thể của hắn không cách nào nhúc nhích, chỉ có tròng mắt đang không ngừng chuyển động tràn ngập tơ máu!

Cự kiếm vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống nhưng kiếm khí giống như phong bạo diệt thế đã quét sạch bộ quân đội!

Khi nhìn thấy thanh cự kiếm này, bội kiếm bên hông hoặc bên trong không gian giới chỉ đều bắt đầu run rẩy kịch liệt!

Tựa như đang sợ hãi đồng thời lại có chút hưng phấn, muốn tự chủ thoát ly vỏ kiếm bay về phía thanh cự kiếm kia!

Đây không chỉ là kiếm trận.

Chúng kiếm tu nhìn thấy một màn này, tuy rằng bọn họ cũng không có tìm hiểu kiếm chi bản nguyên nhưng lúc bọn họ nhìn thanh cự kiếm này lúc, tất cả đều cho rằng đây chính là kiếm chi bản nguyên!

Ngón tay Lục Trường Sinh nhẹ nhàng hạ xuống.

Cự kiếm chém xuống đại quân Tà giới bên dưới.

Cự kiếm giống như bầu trời sụp đổ phủ lấy tất cả.

Đầu tiên là hơn trăm tên cường giả Thần Đế của Luyện Ngục cấm quân, nắm đấm của bọn họ rơi vào trên cự kiếm nhưng lại nhấc không nổi một chút gợn sóng nào, chỉ như vào một góc núi lớn, thân thể và thần hồn lập tức tiêu tán.

Còn đại quân Tà giới đông nghịt phía dưới thì sao?

Vô luận là Hỗn Nguyên Kiếm Chủ, Diệp Thu Bạch hay là tất cả kiếm tu ở đây...

Cự kiếm này như tập kết hết tất cả quy tắc chi lực trong thiên địa.

Chín thanh kiếm vây quanh, có thêm thanh cự kiếm vô biên vô hạn chậm rãi ngưng tụ ở giữa!

Trước ánh mắt sợ hãi của mọi người.

Theo đông tác của Lục Trường Sinh, kiếm chi bản nguyên từ chín thanh kiếm bắt đầu liên kết, giống như tạo ra một lồng giam xung quanh đại quân Tà giới.

Trong lúc nhất thời, chín thanh kiếm lại di động đến chín phương vị khác nhau bao vây quân đội Tà giới bên trong.

Khi đại quân Tà giới biến mất như chưa từng tồn tại, Lục Trường Sinh thu hồi ngón tay.

Cự kiếm biến mất, chín thanh kiếm cũng đồng thời tiêu tán.

Lúc này hắn mới nhìn về phía Tà Chủ và đặt tay lên đỉnh đầu tên này.

"Bây giờ để ta xem rốt cuộc ngươi biết được gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận