Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1109 - Lão nhân cô độc Lục Trường Sinh

. . . .

Trong dung hợp lô.

Lục Trường Sinh đang cật lực khống chế huyết mạch của mình thoát ly khỏi vị trí chủ đạo.

Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, từ yếu biến mạnh rất dễ dàng, còn mạnh biến yếu thì lại có chút khó khăn...

Dù sao huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long kém hơn tinh huyết của Lục Trường Sinh quá nhiều.

Cho dù Lục Trường Sinh áp súc thế nào thì huyết mạch của Ngũ Trảo Kim Long vẫn không dám tranh đoạt vị trí chủ đạo với huyết mạch của Lục Trường Sinh.

Không sao, Lục Trường Sinh cũng dự đoán tới tình huống này.

Nếu không thể áp chế huyết mạch của mình để nhường ra vị trí chủ đạo, vậy thì vừa tăng cường huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long đồng thời áp chế huyết mạch bản thân, không phải có thể rồi sao?

Sau đó khống chế chúng dung hợp với huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long.

Giây tiếp theo huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long trong dung hợp lô bắt đầu sôi trào.

Nghĩ tới là làm.

Ầm!

Trái tim phải dùng huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long làm chủ đạo.

Nhưng mà khí tức huyết mạch bên trong lại bị kích phát hoàn toàn.

Nói thì đơn giản bất quá thực hiện vẫn rất phiền toái.

Vô số bọt khí huyết sắc từ bên trong thoát ra, cuồn cuộn không dứt!

Bằng không đến lúc ấp trứng ra long hay là con của Lục Trường Sinh đây?

Nếu đơn độc tăng cường huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long thì không thể dung nhập vào huyết mạch hắn mình nữa.

Khi từng viên đan dược trông bình thường, không có bất kỳ điểm đặc biệt nào dung hợp với huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long.

Huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long vào giờ khắc này như không quản bất kỳ uy hiếp nào, coi như là người mạnh nhất thế gian chắn đường cũng sẽ làm thiêu thân lao đầu vào lửa, hung hãn không sợ chết mà tiến lên chiến đấu!

Từng viên đan dược được Lục Trường Sinh đưa vào trong dung hợp lô.

Thấy một màn như vậy, khóe miệng Lục Trường Sinh hơi nhếch lên.

Giống như chỉ cần đâm một cái sẽ hóa thành một con mãnh thú một ngụm nuốt chửng người ta!

Thú tính cuồng bạo, ngạo khí của hoàng giả Long tộc bùng nổ!

Trong lúc nhất thời, huyết khí từ huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long bành trướng đến cực hạn!

Lại thêm một đống đan dược đổ vào dung hợp lô dung hợp với huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long đang sôi trào.

Nếu vật sống mà rơi vào tình trạng này có lẽ thân thể sẽ nổi tung, không còn chút cặn bã.

Bằng không đối mặt với sự áp chế tuyệt đối từ huyết mạch của hắn, cho dù tăng cường huyết mạch lực cũng không có khả năng đột phá sự áp chế, chiếm cứ địa vị chủ đạo.

Lục Trường Sinh nhanh chóng lấy cành liễu ra.

Bước đầu tiên, kích thích thú tính cùng ngạo khí.

Sau thời gian một ngày.

Vách thịt, tâm thất...

Sinh chi ý từ một người một cây phối hợp, huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long bắt đầu chậm rãi ngưng kết ra huyết nhục.

Như vậy... Nên tiến hành bước thứ hai.

Nhưng mà một đoàn huyết dịch này được sinh chi ý không ngừng bảo hộ, Lục Trường Sinh có thể tùy ý nhào nặn!

Đến bước này, Lục Trường Sinh lại áp súc huyết mạch của mình không cho nó chiếm cứ vị trí chủ đạo.

Sau đó huyết mạch Ngũ Trảo Kim Long mới bắt đầu nhanh chóng xâm chiếm vị trí chủ đạo!

Từng viên đan dược này đều có công dụng trợ giúp huyết khí tăng trưởng và đan dược đặc chế cho Long tộc!

Huyết khí căng tràn đến một mức độ cực kỳ khủng bố.

Quá trình này lặp đi lặp lại vài lần.

Sau đó lại bắt đầu áp súc rồi lại bành trướng.

Bang!

Bang bang!

Có tiếng tim đập thình thịch từ trong dung hợp lô truyền ra, vang vọng cả Trường Sinh Giới!

Khí huyết chi lực cũng dần tràn ngập.

Một cỗ long uy mạnh mẽ xuất hiện.

Đương nhiên... Đại đa số ma thú ở Trường Sinh giới đã trải qua khí tức huyết mạch của Lục Trường Sinh tẩy lễ nên căn bản không e ngại cỗ long uy này.

Lục Trường Sinh không có dừng lại mà thao túng huyết mạch lực của mình cùng với huyết mạch Thần Hoàng của Hoàng Thiên bắt đầu cấu trúc huyết mạch.

Từng mạch máu xuất phát từ trái tim bắt đầu không ngừng kéo dài ra.

Long tộc, cho dù là ấu long cũng có thân thể rất lớn.

"Ta còn chưa nói gì đâu!

Lục Trường Sinh im lặng nói:

Ặc...

Nghĩ cũng đừng nghĩ.

"Tiểu Liễu à..."

Trong quá trình này Lục Trường Sinh đột nhiên nhìn về phía cây liễu, cười hì hì nói:

Khi tu luyện tới đỉnh phong có thể dựa vào huyết mạch mà thể sinh ra huyết nhục, tạo nên xương trắng.

Không phải tốt hơn tất cả mọi loại Thánh dược chữa thương sao?

Máu thịt, xương cốt và lục phủ ngũ tạng sinh ra xong cũng đến bước cuối cùng.

Bước cô đọng thần hồn.

Đây chính là bước khó khăn nhất, quan trọng nhất.

Cành liễu và Lục Trường Sinh không ngừng quán chú sinh chi ý.

Cộng thêm các loại đan dược rót vào trong đó.

Thậm chí Lục Trường Sinh còn phân ra một luồng khí tức thần hồn rót vào.

Thần hồn bắt đầu ngưng kết.

Sinh chi đạo là một đại đạo cao cấp trong ba ngàn đại đạo.

Thấy cảnh này, Hoàng Thiên và Tương Liễu và Cốt dực xà hổi không khỏi cảm khái.

Sau đó nhờ sinh chi ý, máu thịt và xương cốt bắt đầu sinh ra.

Cấu trúc mạch máu đơn giản hơn mấy bước trước, tốn thời gian không tới nửa ngày đã hoàn tất, mạch máu tràn ngập trong dung hợp lô.

Chỉ bằng một ngọn núi nhỏ mà thôi.

Cho nên Lục Trường Sinh cũng cố ý làm dung hợp lô lớn hơn một chút.

Cây liễu thản nhiên nói: "Không cần nói cũng biết."

"Thương lượng một chút được không?"

Không cần thương lượng.

Nếu như lại gia nhập thêm khí tức trong thần hồn của cây liễu.

Như vậy chỉ sợ con rồng nhỏ sinh ra sẽ hoàn toàn không chịu khống chế.

Tương lai trưởng thành đến trình độ nào, sinh ra quái vật gì, không ai có thể đoán trước được!

Huống hồ cây liễu đã tồn tại từ trước khi hỗn độn sơ khai.

Sự tồn tại của nàng vốn đã tác động đến đại đạo.

Là tồn tại mang theo đại nhân quả.

Cũng chỉ có Lục Trường Sinh mới không e ngại sự tồn tại của nàng...

"Thần hồn của ngươi đã đủ rồi, không cần dùng của ta nữa."

Cây liễu cũng không nói dối.

Ước chừng bảy ngày trôi qua thần hồn mới có hình thức ban đầu.

Từng tầng vỏ trứng cũng bắt đầu vây quanh thân thể ấu long.

Lục Trường Sinh đặt cành liễu đặt phía trên quả trứng rồng khổng lồ, sau đó lại dùng một giọt tinh huyết của mình nuôi nấng quả trứng.

Giúp nó gia tăng tốc độ trưởng thành.

Sau khi thần hồn hoàn toàn thành thục ấu long sẽ phá vỏ trứng mà ra!

Đến tận đây Lục Trường Sinh mới thở phào nhẹ nhõm.

"Rốt cục cũng xong rồi."

Nếu quả trứng này mà không nở được, vậy tâm tình của ta liền sụp đổ.

Vì chuyện này mà Lục Trường Sinh đã phí biết bao nhiêu tâm tư, chảy bao nhiêu máu huyết.

Không được, mấy ngày nay phải ăn thức ăn bổ huyết mới được."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên xoay người rời đi.

"Ta muốn tu luyện."

Tương Liễu:

"Ta cũng sắp đột phá!"

Cốt dực xà hổ phát ra thanh âm ô ô.

Lục Trường Sinh không thèm nhìn nó một cái.

Trông cậy vào mấy tên này nấu cơm sao? Còn không bằng để Tiểu Hắc nấu.

Lục Trường Sinh thở dài, nhìn quanh một vòng rồi nói:

"Tiểu tử Liễu Tự Như còn chưa làm xong chuyện sao?"

"Hay là đi thu thêm đệ tử nữa?"

"Hệ thống, có đệ tử thể chất trù thần?"

Hệ thống: . . .

"Không có."

Lục Trường Sinh cười lạnh một tiếng:

"Phế vật."

Hệ thống: . . .

Ai, phải đến Ám vực nói với Ám chủ kia một tiếng, bây giờ còn giao nhiệm vụ gì nữa!

Liễu Tự Như không có ở đây, cơm ta cũng phải tự mình làm, tức giận hay vui cũng không có bao cát mà đánh.

"Không có ý nghĩa, không có ý nghĩa nha. . ."

Nói xong, Lục Trường Sinh vắt hai tay sau lưng lắc đầu đi vào phòng bếp.

Ánh chiều tà khiến hắn trông như lão nhân cô độc. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận